Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1208 - Chương 2898: Chúng Ta Bị Lừa Rồi

Chương 2898: Chúng ta bị lừa rồi Chương 2898: Chúng ta bị lừa rồi

Liệt!

Hiện giờ Diệp Huyền cảm thấy tủi thân vô cùng!

Lần này hắn đã dựa vào bản lĩnh của mình để vượt qua Phàm cảnh đấy!

Dựa vào đâu mà cấm chế hắn!

Dựa vào đâu chứ?

Mẹ nó không có thiên lí gì hết!

Diệp Huyền ấm ức đến mức muốn khóc.

Ở phía xa xa, mấy tên Ma nhân kia sững sờ.

Nhân loại này bị làm sao vậy?

Không thể không nói, lúc này mấy người Minh Thương thấy hơi sợ Diệp Huyền. Ban nãy hắn xuất hai đường kiếm thôi đã có thể chém chết hai cường giả Thiên Vị cảnh!

Trên Phàm kiếm!

Điều này không phải kinh khủng bình thường thôi đâu!

Đừng nói là trên Phàm kiếm, dù là Phàm kiếm không thôi cũng cực kì kinh khủng rồi!

Phải biết rằng ban nãy nữ tử cầm phi đao kia cũng chỉ mới đạt Phàm cảnh đỉnh phong! Mà nàng có thể giết cường giả Thiên Vị cảnh một cách dễ dàng, trên Phàm cảnh thì...

Lúc này, một lão giả bên cạnh Minh Thương bỗng trầm giọng nói: "Thiếu giới chủ, chúng ta cứ rút lui cái đã!"

Minh Thương nhìn chằm chằm Diệp Huyền đang quỳ trên mặt đất, không biết hắn ta đang nghĩ gì.

Lão giả kia lại nói: "Thiếu giới chủ, người này không phải người thường đâu. Hắn đã đạt trên Phàm kiếm, chúng ta không phải đối thủ của hắn!"

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền phía xa xa bỗng nhiên ngẩng đầu. Hắn nhìn Minh Thương, nhếch miệng cười, một nụ cười rất tà ma.

Thấy vậy, sắc mặt thiếu giới chủ lập tức thay đổi, hắn ta không do dự nữa mà quay người đi luôn!

Những cường giả Ma nhân còn lại cũng đồng loạt rút lui!

Minh Thương không hề nghi ngờ Diệp Huyền, bởi lẽ luồng khí tức kiếm đạo trên người Diệp Huyền vừa rồi khiến hắn ta sợ hãi.

Khí tức đó không lừa được người!

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Đứng lại!"

Đứng lại!

Hắn vừa dứt lời thì Minh Thương lập tức dừng lại, những cường giả Ma nhân khác cũng dừng lại theo!

Minh Thương quay người nhìn hắn. Lúc này Diệp Huyền đã chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt thản nhiên, rất có tư thái của một cường giả.

Minh Thương do dự một chút rồi nói: "Ngươi..."

Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Muốn sống không?"

Muốn sống không?

Nghe vậy, sắc mặt Minh Thương lập tức thay đổi, vội vàng nói: "Các hạ... phụ thân ta chính là giới chủ Ma Giới!"

Diệp Huyền hỏi: "Ngươi biết cha ta là ai không?"

Nói xong Diệp Huyền bỗng hối hận!

Mẹ kiếp!

Có lẽ rất ít người biết thanh sam nam tử!

Minh Thương liếc nhìn Diệp Huyền. Hắn ta đang định hỏi thì Diệp Huyền bỗng chỉ vào Hàn Mộng trên tường thành: "Ta rất ngứa mắt nữ nhân kia!"

Nghe vậy, Minh Thương bèn sững sờ. Sau đó, hắn ta phất tay phải, Hàn Mộng bèn rơi trên tay hắn ta!

Hàn Mộng nhìn hắn ta bằng ánh mắt kinh hãi: "Thiếu giới chủ..."

Minh Thương chẳng thèm nhìn nàng ta mà nhìn Diệp Huyền: "Các hạ, ngươi muốn nàng ta chết kiểu gì?"

Vẻ mặt Diệp Huyền bình tĩnh: "Khiến nàng ta muốn chết mà không được chết!"

Minh Thương sững sờ, đoạn nói: "Ta hiểu rồi!"

Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Hàn Mộng, Hàn Mộng cầu xin: "Thiếu giới chủ, xin hãy tha cho ta một mạng, ta xin được làm trâu làm ngựa cho thiếu giới chủ..."

Minh Thương nhếch miệng tỏ vẻ trào phúng: "Ngươi cũng xứng sao?"

Dứt lời, hắn ta bèn hất Hàn Mộng lên. Hàn Mộng lập tức bị treo trên tường thành phía xa xa. Ngay sau đó, một ngọn lửa bỗng bao vây lấy nàng ta.

"A!"

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Ngọn lửa kia không thiêu cháy nàng ta ngay mà từ từ gặm nhấm cơ thể nàng ta.

Minh Thương nhìn Diệp Huyền, hắn ta do dự một lát rồi nói: "Được rồi chứ?"

Diệp Huyền khẽ gật đầu: "Cút đi!"

Minh Thương không hề do dự mà quay người chạy đi luôn.

Rất nhanh sau đó, đám cường giả Ma nhân đã biến mất.

Lúc này, Hàn Mộng bỗng nhìn về phía Diệp Huyền, nàng ta oán hận nói: "Nhân loại kia! Ta nguyền rủa ngươi, ngươi sẽ không được chết tử tế! Ngươi sẽ không được chết tử tế!"

Diệp Huyền nhìn nàng ta: "Tới giờ mà ngươi vẫn chưa hiểu ra hả! Ngươi quỳ xuống nịnh nọt người khác như thế, trong mắt người ta ngươi còn chẳng bằng một con chó! Làm người không tốt hơn sao?"

Hàn Mộng phẫn nộ gào lên: "Ngươi sẽ không được chết tử tế! Ngươi sẽ không được chết tử tế!"

Diệp Huyền chớp mắt, sau đó hắn quay lưng về phía Hàn Mộng, lắc mông cười: "Lão tử cứ không chết đấy, tức chết ngươi chưa kìa!"

Nói đoạn, hắn còn cố ý đánh một quả rắm.

"Hự!"

Trên tường thành, Hàn Mộng phun một ngụm máu tươi, sau đó cơ thể nàng ta co giật. Không lâu sau, nàng ta đã không còn động tĩnh gì nữa.

Nàng ta đã tức đến chết luôn!

Có điều hai mắt nàng ta vẫn trừng lớn và nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền.

Diệp Huyền chẳng thèm quan tâm đến nàng ta nữa, hắn nhanh chóng biến mất ở phía xa xa.

Hiện giờ tu vi của hắn đang bị phong ấn, nếu như mấy người Minh Thương quay lại thì coi như xong!

Ở bầu trời nơi nào đó, Minh Thương bỗng dừng lại, hắn ta nhíu mày: "Không đúng!"

Lão giả bên cạnh hắn ta hỏi: "Sao vậy?"

Minh Thương híp mắt lại: "Tại sao hắn lại thả chúng ta đi?"

Nghe vậy, các cường giả Ma nhân cũng chau mày.

Đúng ha!

Tại sao nhân loại kia lại thả bọn họ đi?

Minh Thương trầm giọng nói: "Chúng ta bị lừa rồi!"
Bình Luận (0)
Comment