Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1209 - Chương 2899: Đoạn Tuyệt Quan Hệ

Chương 2899: Đoạn tuyệt quan hệ Chương 2899: Đoạn tuyệt quan hệ

Một Ma nhân lão giả lắc đầu: "Thế nhưng trước đó hắn đã giết hai cường giả Thiên Vị cảnh dễ như trở bàn tay, hơn nữa khí tức đó rõ ràng còn hơn cả nữ tử cầm phi đao kia..."

Minh Thương lắc đầu: "Nếu như hắn thực sự đạt trên Phàm cảnh thì càng không thể thả chúng ta đi! Mà hắn đã thả chúng ta đi, chỉ có thể giải thích là hiện giờ hắn vẫn chưa thực sự đạt tới trên Phàm cảnh."

Lão giả do dự rồi nói: "Quay lại?"

Minh Thương quay đầu nhìn về phía bầu trời xa xa: "Nếu như hắn vẫn còn ở đó thì chứng minh hắn thật sự không sợ gì cả, và hắn đã đạt tới trên Phàm cảnh, còn nếu như hắn không còn ở đó..."

Nói đoạn, vẻ mặt hắn ta dần sầm xuống: "Đi!"

Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất ngay tại chỗ.

Các cường giả Ma nhân cũng biến mất theo.

Rất nhanh sau đó, mấy người Minh Thương xuất hiện trước Nhân Tộc thành. Mà lúc này Diệp Huyền đã không còn ở đó.

Thấy vậy, sắc mặt Minh Thương lập tức trở nên dữ tợn: "Dám lừa ta!"

Sắc mặt đám cường giả Ma nhâ cũng khó coi vô cùng.

Đám người bọn họ đều bị lừa!

Minh Thương đột nhiên trầm giọng nói: "Chắc chắn hắn vẫn chưa đạt trên Phàm cảnh đâu. Sở dĩ trước đó hắn có thể miểu sát hai cường giả Thiên Vị cảnh là bởi hắn đã dùng thần vật hoặc bảo vật nào đó!"

Nói đoạn, hắn ta bàn liếc mắt nhìn xung quanh, phẫn nộ nói: "Lập tức đi tìm! Phải tìm bằng được hắn!"

Nghe vậy, đám cường giả Ma nhân đồng loạt lui xuống!

Lần này, nếu như không giết Diệp Huyền thì Ma Giới bọn coi như mất sạch mặt mũi!

Nhất là Minh Thương hắn ta!

Thân là thiếu giới chủ của Ma Giới mà lại bị một nhân loại lừa gạt, chuyện này mà truyền ra ngoài thì... À không, có thể chuyện này đã bị lan truyền rồi!

Nghĩ đến đây, sắc mặt Minh Thương lại càng trở nên dữ tợn!

Rất nhanh sau đó, Ma Giới gần như đã điều động tất cả cường giả đi tìm Diệp Huyền.

Bởi lẽ mấy người Diệp Huyền chưa chết thì Ma nhân khắp Ma Giới sẽ náo loạn không yên!

Không lâu sau, gần như tất cả Ma nhân của Ma Giới đều đang tìm kiếm Diệp Huyền.

Mà lần này, Ma Giới đoàn kết hơn bao giờ hết!

Trong một dãy núi nào đó, Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất. Hắn xoè tay ra, định bụng tưởng tượng thành tâm kiếm. Tuy nhiên mỗi lần sắp thành công thì lại bị đường kiếm khí bên trong cơ thể trấn áp!

Đường kiếm khí đó không chỉ trấn áp tu vi cảnh giới của hắn mà còn trấn áp cả tu vi kiếm đạo!

Diệp Huyền nhìn lòng bàn tay của mình với vẻ trầm tư.

Mục đích thanh sam nam tử đưa hắn tới đây chắc chắn không hề đơn giản.

Đối phương muốn rèn luyện kiếm đạo của hắn sao?

Nếu đúng là vậy thì sau khi hắn đột phá Phàm kiếm, phong ấn kia phải được giải trừ chứ!

Tuy nhiên nó vẫn còn đó!

Như vậy cũng có nghĩa là rèn luyện kiếm đạo chỉ là một trong số các mục đích, chắc chắn còn mục đích nào đó khác!

Rèn luyện nhục thân của hắn à?

Diệp Huyền nhìn cơ thể mình. Thực ra hiện giờ hắn đang bị thương khá là nghiêm trọng, bởi lẽ hắn không có tử khí và Bất Tử Huyết Mạch nên tốc độ bình phục của hắn chậm như một con rùa!

Thế nhưng Diệp Huyền nhận ra hình như nhục thân của hắn đang có vài thay đổi!

Nó đã trở nên bền bỉ hơn!

Cảm nhận được điều này, sắc mặt Diệp Huyền lập tức trở nên kì quái!

Hắn không nghĩ nhiều nữa, lập tức nhớ lại trận chiến trước đó.

Không thể không nói, mặc dù trước đó bị đánh rất thảm, song hắn cũng gặt hái được nhiều điều, trong đó lớn nhất là đã đột phá được Phàm cảnh!

Nếu hiện giờ phong ấn bên trong cơ thể Diệp Huyền mà biến mất, nếu Phong Ma Huyết Mạch và Bất Tử Huyết Mạch của hắn cũng được giải phóng thì với thực lực của Diệp Huyền, hắn hoàn toàn có thể đánh lại Mục Tiểu Đao!

Nhưng tiếc là đường kiếm khí kia quá kinh khủng. Dẫu hắn đã đạt trên Phàm cảnh rồi những vẫn không thể phá vỡ phong ấn của đường kiếm khí đó!

Nó chỉ là một đường kiếm khí thôi đấy!

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền lại lắc đầu thở dài.

Hắn biết, sự chênh lệch giữa hắn và tam kiếm là không hề nhỏ.

Diệp Huyền không nghĩ ngợi gì nữa mà nhìn nhục thân của mình. Hắn biết, trong tình thế tu vi và tu vi kiếm đạo đều bị phong ấn, hắn bắt buộc phải tăng cường nhục thân. Mà muốn nâng cao nhục thân thì bắt buộc phải có máu của yêu thú mạnh!

Chịu đòn để nâng cao nhục thân?

Cũng không phải không thể!

Song e là tốn hàng trăm năm cũng không thể nâng cao được. Hơn nữa hiện giờ hắn còn chẳng có Bất Tử Huyết Mạch và tử khí, đi chịu đòn thì có khả năng hắn sẽ bị đánh chết!

Muốn nâng cao nhục thân thì phải đưa tiểu tháp ra ngoài!

Làm sao để đưa tiểu tháp ra ngoài đây?

Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại và cảm nhận tiểu tháp. Tuy nhiên hắn chẳng cảm nhận được gì. Đừng nói tiểu tháp, đến Giới Ngục tháp mà hắn còn không cảm nhận được!

Hình như Diệp Huyền nhớ tới điều gì đó, hắn bỗng nhiên đứng dậy!

Thanh sam nam tử đưa hắn đến đây là có ý gì? Ý là chắc chắn thanh sam nam tử đã từng tới Ma Vực, mà thanh sam nam tử từng tới Ma Vực tức là tiểu gia hoả màu trắng cũng đã tới Ma Vực!

Tiểu gia hoả màu trắng mà từng tới Ma Vực thì chắc chắn sẽ để lại hộp!

Hộp!

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền lập tức hưng phấn.

Tìm được cái hộp đó là có thể tìm được tiểu gia hoả màu trắng. Tiểu gia hoả màu trắng đó có thể đưa tiểu tháp ra ngoài, thậm chí là giải trừ phong ấn giúp hắn!

Bởi lẽ đường kiếm khí bên trong cơ thể hắn chắc chắn sẽ nể mặt tiểu gia hoả màu trắng!

Đi tìm cái hộp!

Diệp Huyền đứng dậy, sau đó vẻ hưng phấn trên mặt hắn dần biến mất.

Bởi lẽ hắn không quen thuộc với cái nơi quỷ quái này, biết phải đi tìm cái hộp kiểu gì đây?

Nhất là nơi này còn kì thị nhân loại. Đừng nói là hộp, hắn mà ra ngoài thì chắc sẽ là kẻ địch của tất cả mọi người!

Đúng lúc ấy, không gian trên đỉnh đầu Diệp Huyền bỗng nứt ra. Ngay sau đó, một luồng sức mạnh thần bí bỗng xuất hiện.

Diệp Huyền sững sờ. Ngay sau đó, vẻ mặt hắn thay đổi, bởi lẽ xung quanh hắn xuất hiện rất nhiều sợi tơ màu máu đỏ!

Ách nạn chi nhân!

Cùng với sự xuất hiện của những sợi tơ màu máu đỏ kia, bầu trời bỗng phủ đầy mây đen, sấm chớp đùng đùng!

Ách nạn chi kiếp cộng với thiên kiếp!

Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Diệp Huyền bèn khựng lại: "Cha ruột à... ngươi không ngăn Ách Nạn pháp tắc cho ta hả..."

Nói đoạn, hắn bèn quay người chạy đi, vừa chạy vừa gào lên: "Lão tử phải đoạn tuyệt quan hệ cha con với ngươi! Đoạn tuyệt quan hệ cha con!"
Bình Luận (0)
Comment