Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1231 - Chương 2921: Địa Linh Bảo Khố

Chương 2921: Địa Linh Bảo Khố Chương 2921: Địa Linh Bảo Khố

Hiện giờ thực lực của Diệp Huyền cũng không quá mạnh, thế nhưng tâm tính của hắn rất được, lại có huyết tính, rất dứt khoát!

Diệp Huyền liếc nhìn thanh sam nam tử, trong lòng hắn giờ khá phức tạp.

Thực ra hắn vẫn thấy xa lạ với cha mẹ.

Bởi vì dù là cha hay là mẹ thì đều không trưởng thành cùng hắn!

Hận ư?

Đương nhiên là hắn có hận!

Có điều, sau khi biết thanh sam nam tử đi tìm nguồn gốc người thần bí kia giúp hắn thì hắn lại chẳng hận nữa!

Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu vẫn là bởi muội muội Diệp Linh của hắn vẫn sống tốt!

Bằng không hắn sẽ chẳng tha thứ cho ai!

Lúc này, thanh sam nam tử dừng lại, trước mặt Diệp Huyền chẳng có thứ gì cả!

Thanh sam nam tử búng ngón tay!

Vụt!

Không gian trước mặt hai người bèn nứt vỡ, bên trong không gian tự thành một giới!

Thanh sam nam tử đưa Diệp Huyền tiến vào, đập vào mắt là một dãy núi vô cùng vô tận, hoàn toàn không nhìn thấy điểm kết thúc!

Diệp Huyền thấy hơi tò mò: "Nơi này là?"

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Địa Linh tộc! Đây là một chủng tộc sống dưới lòng đất, năm xưa bọn họ đã từng phải đối mặt với nguy cơ hủy diệt. Ta tình cờ đi ngang qua nên đã cứu bọn họ. Đi thôi!"

Nói đoạn, hắn ta bèn đưa Diệp Huyền tiến vào dãy núi triền miên. Rất nhanh sau đó, hai người tới trước một sơn động. Vừa mới xuất hiện trước sơn động thì một lão giả đã tới.

Lão giả này hơi thấp, để một chòm râu!

Lão giả vốn đang đề cao cảnh giác, thế nhưng khi nhìn thấy thanh sam nam tử, sắc mặt hắn ta lập tức thay đổi, run rẩy nói: "Thủ hộ thần?"

Thanh sam nam tử bật cười ha ha: "Sơn Khâu có đó không?"

Lão giả lập tức quỳ xuống: "Thủ hộ thần..."

Nói đoạn, hắn ta không ngừng dập đầu.

Thanh sam nam tử lắc đầu cười, hắn ta khẽ phất tay phải, lão giả kia bèn được đỡ dậy.

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Chúng ta vào trong đi!"

Lão giả lập tức nói: "Không không! Thủ hộ thần đợi chút đã ạ!"

Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất phía xa xa.

Thanh sam nam tử nhìn Diệp Huyền, hắn ta cười: "Địa Linh tộc là một chủng tộc rất đặc biệt, thực lực của bọn họ không mạnh nhưng bọn họ có kĩ thuật rèn lại vô cùng lợi hại. Có thể nói, trong vũ trụ rộng lớn này, kĩ thuật rèn của bọn đứng số một! Cũng bởi vậy nên năm xưa nhiều thế lực lớn mạnh hay nhòm ngó đến bọn họ, mà bọn họ cũng suýt nữa đã bị diệt tộc."

Diệp Huyền đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, một đám người bỗng chạy ra. Đi đầu là một bạch phát lão giả, khi trông thấy thanh sam nam tử, bạch phát lão giả này sững sờ, sau đó xông tới trước mặt thanh sam nam tử, định ôm lấy hắn ta nhưng lại phát hiện thanh sam nam tử chỉ là một phân thân!

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Sơn Khâu, lâu rồi không gặp!"

Sơn Khâu bật cười ha ha: "Dương huynh, ta nhớ ngươi chết mất!"

Nói đoạn, hắn ta liếc nhìn Diệp Huyền: "Đây là?"

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Con trai ta!"

Diệp Huyền vội hành lễ: "Chào Sơn Khâu bá phụ ạ!"

Đối phương xưng huynh đệ với cha hắn thì chắc chắn phải gọi người ta là bá phụ rồi.

Thấy Diệp Huyền gọi mình là bá phụ, Sơn Khâu bỗng sững sờ, sau đó bật cười: "Hóa ra là cháu trai! Được! Rất được! Đi thôi, chúng ta vào trong nói chuyện!"

Thanh sam nam tử lại lắc đầu: "Đường kiếm khí này sắp biến mất rồi!"

Sơn Khâu nhìn hắn ta rồi thở dài: "Ngươi ấy, chẳng để bản tôn tới nói chuyện một chút!"

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Sau này có cơ hội sẽ tới!"

Sơn Khâu gật đầu: "Lần này ngươi tới tìm ta chắc chắn là có chuyện gì đúng không?"

Thanh sam nam tử chỉ vào Diệp Huyền: "Mong giúp đỡ!"

Sơn Khâu nhìn Diệp Huyền: "Chuyện nhỏ!"

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Đa tạ nhé!"

Sơn Khâu có hơi bất mãn: "Huynh đệ chúng ta mà phải nói cảm ơn?"

Thanh sam nam tử bật cười ha ha: "Sơn Khâu, đừng ngày nào cũng rèn sắt nữa, có thời gian thì tu luyện thêm đi, đừng để đến lúc ta gặp ngươi ngươi lại thành một nắm đất đấy nhé!"

Nói đoạn, hắn ta dần trở nên mờ ảo.

Diệp Huyền vội vàng nói: "Này cha, ngươi không có gì để lại cho ta à?"

Thanh sam nam tử nhìn hắn rồi mỉm cười: "Trên Phàm cảnh là Phá Phàm, ngươi biết Phá Phàm là gì không?"

Diệp Huyền lắc đầu: "Không biết!"

Thanh sam nam tử lại hỏi: "Có muốn lập tức đột phá trên Phá Phàm không?"

Diệp Huyền mừng rơn, hắn vội hỏi: "Muốn chứ! Nằm mơ cũng muốn!"

Thanh sam nam tử chớp mắt: "Thế thì nằm mơ đi! Trong mơ cái gì chẳng có!"

Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất.

Diệp Huyền: "..."

Sơn Khâu đứng bên cạnh nghe cuộc trò chuyện giữa phụ tử Diệp Huyền mà không khỏi bật cười!

Diệp Huyền cạn lời, người cha này của hắn đang trêu ngươi người khác đây mà!

Lúc này, Sơn Khâu bỗng kéo lấy cánh tay Diệp Huyền: "Cháu trai, đi thôi!"

Nói đoạn, hắn ta bèn đưa Diệp Huyền vào trong sơn động.

Những người khác trong Địa Linh tộc cũng lui xuống!

Sau khi vào sơn động, Diệp Huyền nhận ra còn có động thiên khác. Dưới lòng đất là một tòa thành cực lớn, lớn đến mức khiến hắn phải kinh ngạc!

Tòa thành này cao gần trăm trượng, tường thành được tạo bởi một thứ kim loại gì đó màu vàng kim. Cả tòa thành không có một chút khe hở nào, như thể được tự nhiên đắp nên vậy.

Trên đường đi, rất nhiều người của Địa Linh tộc đều nhìn bọn họ.

Lúc bước vào thành, Sơn Khâu đột nhiên lớn giọng nói: "Mở Địa Linh Bảo Khố ra!"

Địa Linh Bảo Khố!

Nghe vậy, rất nhiều người trong Địa Linh tộc đột nhiên nhốn nháo cả lên!
Bình Luận (0)
Comment