Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 125 - Chương 1815. Chúng Ta Tới Hư Vô Duy Độ

Chương 1815. Chúng ta tới Hư Vô Duy Độ Chương 1815. Chúng ta tới Hư Vô Duy Độ

Chương 1815: Chúng ta tới Hư Vô Duy Độ

A Mục gắp một sợi gân rồng sau đó hơi say sưa nói: “Thật đúng là mỹ vị! Trước kia khi ta ở Vu tộc cũng chưa từng ăn ngon như vậy. Mỗi ngày đều ăn thịt rồng thật sự rất thú vị!”

Nói xong nàng gắp một miếng gân rồng cho vào miệng, sau đó nhai vài cái, vẻ mặt hưng phấn.

Diệp Huyền gắp một miếng thịt rồng bỏ vào miệng rồi nói: “A Mục, ngươi nói cho ta biết sự phân chia thế lực ở thời đại của các ngươi đi!”

A Mục gật đầu: “Thời đại của chúng ta có hai tộc mạnh nhất, theo thứ tự là Thiên tộc và Vu tộc. Thiên tộc là do liên minh trăm tộc mà thành, trong đó có mấy tộc tương đối cường đại là Thiên Thần tộc, Minh Phủ cùng với Cổ Hình tộc. Thiên Thần tộc chưởng quản Thiên Giới, thực lực vô cùng cường đại, Thiên Long tộc chính là vật cưỡi của bọn họ, là bộ tộc phụ thuộc trung thành nhất. Mà U Minh tộc thì chưởng quản U Minh, nếu người chết không muốn nhập luân hồi thì sẽ gia nhập bọn họ...”

Nói đến đây, nàng dừng một chút sau đó lại nói: “Trong Minh Phủ này có một vị cường giả siêu cấp tên là A Bố Tạng. Người này thực lực rất mạnh, có điều cũng may người này cơ bản không xen vào bất cứ chuyện gì của Thiên tộc và U Minh tộc. Bằng không sợ là thực lực của Minh Phủ còn ở trên Thiên Thần tộc. Về phần Cổ Hình tộc, tộc nhân rất ít, cực kỳ ít, chỉ có mấy chục người nhưng mấy chục người này thật sự rất giỏi đánh nhau!”

Diệp Huyền hơi tò mò: “Rất giỏi đánh nhau sao?”

A Mục hơi gật đầu: “Chiến lực của mấy chục người này cực kỳ nghịch thiên, nếu bọn họ có nhiều người hơn một chút, Minh Phủ hay Thiên Tộc gì cũng không phải là đối thủ của bọn họ. Đáng tiếc bọn họ quá ít người, hơn nữa khả năng sinh sản cực kỳ kém, mấy vạn năm qua cũng chỉ có hơn mười mấy người.”

Diệp Huyền khẽ nhíu mày: “Sao lại kém như vậy?”

A Mục lắc đầu: “Ông trời cho bọn họ thiên phú chiến đấu nhưng cũng tước đi một ít năng lực của bọn họ, bằng không nếu bọn họ có mấy vạn người, sợ là ngay cả Thiên Đạo cũng bị bọn họ giết chết.”

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó lại hỏi: “Thiên Long tộc là bộ tộc phụ thuộc vào Thiên Thần tộc?”

A Mục gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Huyền hơi khó hiểu: “Không phải Thiên Long cực kỳ cao ngạo sao?”

A Mục liếc mắt nhìn hắn một cái: “Vậy phải xem là ở trước mặt ai đã. Trước mặt người bình thường bọn họ cực kỳ cao ngạo nhưng trước mặt chủng tộc cường đại hơn bọn họ, bọn họ hèn như con chó nhỏ ấy.”

Diệp Huyền gật đầu một cái: “Hiểu rồi. Vậy có nghĩa là Thiên Long tộc cũng không đặc biệt mạnh trong Thiên Tộc đúng không?”

A Mục gật đầu: “Đúng vậy! Không mạnh lắm!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta hầm rồng của Thiên Long tộc chắc chắn sẽ cùng Thiên Long tộc không chết không thôi. Với tình trạng này, Thiên Thần tộc nhất định sẽ giúp Thiên Long tộc đúng không?”

A Mục lại gật đầu: “Đúng vậy! Đánh chó còn phải ngó mặt chủ! Hơn nữa, ngươi không phải đánh mà là hầm! Ngươi đang hầm mặt mũi của Thiên Thần tộc! Ta còn nói cho ngươi biết, Thiên tộc như thể tay chân, Minh Phủ và Cổ Hình tộc chắc chắn cũng sẽ giúp Thiên Long tộc, một khi bọn họ đều tỉnh lại, ngươi sẽ xong đời!”

Diệp Huyền: “...”

A Mục gắp một miếng thịt rồng bỏ vào miệng rồi nói: “Có điều, ngươi cũng không cần phải sợ, vì ngươi là Vu thị của ta, ta sẽ bảo vệ ngươi!”

Diệp Huyền nhìn A Mục: “Vu tộc thì sao? Vu tộc có thể đối kháng với Thiên Tộc thì chắc chắn cũng không kém chứ đúng không?”

A Mục buông đũa xuống, nhìn Diệp Huyền rồi nghiêm túc nói: “Đương nhiên không kém! Ta nói ngươi biết, Vu tộc ta có ba mươi sáu vị Thần Vu, mười hai Tổ Vu siêu cấp, ba Đại Vu, cùng với Vu Thần. Ngoài ra chúng ta còn có tám mươi mốt bộ lạc, mỗi một bộ lạc đều có chiến sĩ cực kỳ cường đại, đặc biệt là bộ lạc Cửu Lê của chúng ta, chiến lực phi phàm, dù gặp phải Cổ Hình tộc cũng ngang tài ngang sức.”

Nghe vậy, Diệp Huyền hơi thả lỏng, vậy thì tốt, Vu tộc cũng không yếu như vậy!

Bằng không hắn thật sự phải trốn vào Tứ Duy vũ trụ mất!

A Mục đột nhiên nói: “Nữ tử váy trắng phía sau chúng ta tên là gì?”

Diệp Huyền chớp mắt: “Chúng ta?”

A Mục nhìn hắn: “Không phải chúng ta sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Ừ, là chúng ta! Ta không biết tên nàng ta là gì, ta chỉ biết nàng ta rất giỏi!”

A Mục hơi gật đầu: “Nàng ta rất lợi hại.”

Nói xong nàng nhìn Diệp Huyền: “Bây giờ ngươi nhất định phải đạt tới Luân Hồi cảnh, không đúng, là phải đạt tới Chủ Tể cảnh. Cảnh giới của ngươi quá thấp. Tuy nhục thân của ngươi cường đại nhưng nếu cảnh giới không theo kịp, ngươi giao thủ với cường giả chân chính cũng chỉ có thể bị động chịu đánh!”

Diệp Huyền gật đầu: “Chúng ta tới Hư Vô Duy Độ.”

A Mục gật đầu, đứng dậy: “Đi, thừa dịp bây giờ một vài cường giả Thiên Tộc cùng Thiên Long tộc còn chưa tỉnh lại, chúng ta phải tới Phần Mộ kia trước để cảnh giới của ngươi tăng lên.”

Nói xong, hai người dọn dẹp nồi lớn, sau đó biến mất trong tinh không.



Hư Vô Duy Độ.

Diệp Huyền và A Mục vừa trở lại Hư Vô Duy Độ, thủ mộ lão nhân đã xuất hiện trước mặt hai người.

Thủ mộ lão nhân nhìn hắn, thấp giọng thở dài: “Sao ngươi lại tới đây?”

Diệp Huyền cười: “Chúc tiền bối tốt lành!”

Thủ mộ lão nhân lắc đầu: “Ta thấy không tốt lành!”

Diệp Huyền: “...”

Thủ mộ lão nhân nhìn hắn: “Thiếu niên, ngươi có thể đổi chỗ khác gây họa không?”

Diệp Huyền đen mặt: “Tiền bối... ngươi cũng biết là Thiên Long tộc động thủ trước mà!”

Thủ mộ lão nhân lắc đầu thở dài, không nói gì nữa mà xoay người rời đi.

Diệp Huyền nhìn A Mục: “Ngươi có biết hắn ta là ai không?”

Hắn cũng khá tò mò thân phận thủ mộ lão nhân.
Bình Luận (0)
Comment