Chương 2989: Thời quang đảo lưu
Chương 2989: Thời quang đảo lưu
Chương 2989: Thời quang đảo lưu
Hư Vô Tâm lắc đầu: "Sợ là không đủ, sau lưng người này có quá nhiều cường giả thần bí."
Bạch quần nữ tử gật nhẹ đầu: "Cũng đúng."
Nói xong, nàng lại búng ngón tay.
Một lão phu chợt xuất hiện bên cạnh lão giả kia và cũng là cường giả Siêu Thần nốt!
Hư Vô Tâm nhìn hai người này rồi gật nhẹ đầu: "Đủ rồi."
Bạch quần nữ tử cười nói: "Mục tiêu tiếp theo của ngươi là Ngũ Duy vũ trụ?"
Hư Vô Tâm gật đầu: "Đến Ngũ Duy vũ trụ rồi, Diệp Huyền không thể không chiến, cục diện sẽ có lợi cho chúng ta hơn!"
Bạch quần nữ tử mỉm cười: "Đúng thật."
Hư Vô Tâm liếc mắt nhìn tiểu tháp trên bàn với vẻ hơi chần chừ, đang định mở miệng thì lúc này, bạch quần nữ tử lại nói: "Mấy người này có tác dụng với ta."
Hư Vô Tâm gật đầu, sau đó quay ngưởi ời đi.
Lúc này, bạch quần nữ tử đột nhiên lấy một tấm lệnh bài ra, lệnh bài này bay thẳng đến trước mặt Hư Vô Tâm, sau đó nàng nói: "Vật này có thể điều động mười sát thủ, ngươi có thể tự ý sử dụng, còn nữa, ngươi cứ yên tâm, cho dù cuối cùng sự việc như thế nào thì truyền thừa của Hư Vô tộc ngươi vẫn có thể được gìn giữ!"
Hư Vô Tâm hơi hành lễ: "Cảm ơn!"
Nói xong, nàng cất lệnh bài rồi quay người rời đi.
Sau khi nàng rời đi, tiểu tháp đột nhiên nói: "Chủ nhân của ta rất lợi hại!"
Bạch quần nữ tử chớp mắt, cười đáp: "Nhưng ngươi không lợi hại!"
Tiểu tháp: "..."
Bạch quần nữ tử mỉm cười, đứng dậy rười đi.
Sau khi nàng rời khỏi lâu các, tiểu tháp lập tức bay ra ngoài nhưng nó phát hiện ra mình hoàn toàn không thể rời đi.
Lâu các này có kết giới thần bí!
Thấy một màn này, tiểu tháp thấp giọng thở dài một tiếng: "Xong rồi, uổng cho tiểu tháp ta một đời anh danh, vậy mà hôm nay lại rơi vào tay một nữ nhân..."...
Sau khi bạch quần nữ tử rời khỏi lâu các, nàng búng tay một cái, không gian trước mặt chợt rung chuyển, ngay sau đó nó nứt ra, nàng bước vào trong không gian đã nứt ra đó.
Bạch quần nữ tử tới một thế giới chưa biết tên, phía sâu trong tinh không trên đầu nàng có một vài điểm sáng màu trắng, nàng đi về phía đó, cách những điểm sáng trắng kia càng lúc càng gần, không lâu sau nàng đã đến trước những điểm sáng trắng đó!
Nói một cách chính xác thì đó là những vòng tròn màu trắng khổng lồ.
Bạch quần nữ tử đi vào bên trong một vòng tròn màu trắng, không gian lóe lên, rất nhanh sau đó nàng đã xuất hiện tại một không gian kỳ dị, từ nơi này có thể nhìn thấy người ở vũ trụ bên ngoài, mà đứng từ vị trí này nhìn đi, người của vũ trụ bên ngoài trông giống như đang ở trên một đường kẻ, một đời của người này đều ở trên đường kẻ, có thể nhìn thấy rất rõ ràng.
Mà vũ trụ bên ngoài hoàn toàn không thể cảm giác được thế giới này!
Quỷ dị đến cực điểm!
Đúng lúc này, bạch quần nữ tử dừng bước chân và ngẩng đầu nhìn về nơi cách đó không xa. Tận sâu trong tinh không có một lốc xoáy màu đen khổng lồ, thi thoảng sẽ có khí tức kỳ dị trào ra từ bên trong lốc xoáy màu đen đó!
Ở phía trước hắc động kia có một hắc quần nữ tử đứng đó!
Hắc quần nữ tử chắp hai tay sau lưng, hai mắt nàng bị che bởi một dải lụa màu trắng.
Bạch quần nữ tử nhìn hắc quần nữ tử: "A Mệnh, ngươi không thể ngăn được chúng ta đâu!"
Hắc quần nữ tử quay phắt người đi, gầm gừ như một con dã thú: "Đạo Nhất, hắn ta đối xử với ngươi như người thân nhất nhưng ngươi lại liên hợp với dị duy nhân giết chết hắn ta, hắn ta nuôi ngươi còn không bằng nuôi một con chó! Ngươi thậm chí còn không bằng một con chó!"
Trong tinh không, giọng nói của hắc quần nữ tử giống tiếng sấm đánh, thật lâu vẫn chưa dứt đi.
Đạo Nhất!
Bạch quần nữ tử trước mặt này đã từng là người đứng đầu của toàn bộ pháp tắc.
Mà hắc quần nữ tử kia lại chính là Mệnh Vận pháp tắc xếp thứ hai: A Mệnh!
Đạo Nhất khẽ cười, nói: "A Mệnh, ta có một điểm không hiểu, ngươi chính là Mệnh Vận pháp tắc nhưng tại sao lại không có một chút suy nghĩ muốn nắm giữ vận mệnh của mình một chút nào vậy?
Chủ nhân chết rồi thì ngươi hoàn toàn có thể thoát khỏi tầm kiểm soát của hắn ta, lẽ nào, đây không phải là chuyện rất tốt hay sao?"
A Mệnh chậm rãi siết chặt tay phải lại, nói với vẻ dữ tợn: "Tiện nhân, chủ nhân đã từng bạc đãi ngươi khi nào chưa?"
Đạo Nhất lắc đầu: "Chưa từng, hắn ta đối xử với ta rất tốt, là người đối xử với ta tốt nhất trên đời này!"
A Mệnh tức giận gào lên; "Vậy ngươi còn liên hợp với dị duy nhân để giết hắn ta? Bộ lương tâm ngươi bị chó cắn hay sao?"
Đạo Nhất cười đáp: "Chúng ta không thảo luận về chuyện này nữa, có được không?"
Vẻ mặt của A Mệnh vô cùng vặn vẹo: "Đạo Nhất, trong toàn bộ pháp tắc, chủ nhân thích ngươi nhất và cũng coi trọng ngươi nhất, còn định cho ngươi lên tiếp quản vị trí của hắn, nhưng đến lúc chết hắn ta vẫn không ngờ được người mà hắn ta tín nhiệm nhất, yêu mến nhất lại chính là kẻ đã phản bội hắn ta!"
Nói xong, nàng tức giận chỉ vào đối phương: "Tiện nhân, nếu không phải tại ngươi thì làm sao chủ nhân chết được chứ?"
Vừa dứt lời, đột nhiên nàng tung một quyền ra!
Ầm!
Trong nháy mắt, tinh không vô tận xung quanh đã phủ kín phù văn kỳ lạ!
Đại đạo pháp tắc!
Dưới một quyền này hàm chứa đại đạo pháp tắc vô cùng vô tận, nếu là ở bên ngoài đã có thể dễ dàng hủy diệt một vũ trụ rồi.
Cách đằng xa, vẻ mặt của Đạo Nhất vẫn bình tĩnh, nàng chậm rãi giơ tay phải ra sau đó đè xuống. Chỉ mỗi vậy mà tinh không xung quanh đã như bị ngưng đọng, ngay sau đó, những phù văn kỳ quái kia dần dần trở nên hư ảo, sau đó biến mất.
Mà đúng lúc này, đột nhiên trong tinh không xung quanh xuất hiện một màn quỷ dị, chỉ thấy mấy phù văn kỳ lạ vốn đã biến mất kia đột nhiên xuất hiện trở lại trong tinh không này.
Thời quang đảo lưu!
Thời gian ở nơi này đã chảy ngược về ba giây trước!