Chương 3005: Diệp thổ phỉ
Chương 3005: Diệp thổ phỉ
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, hắn dẫn Thác Bạt Ngạn tới trước cửa đại điện. Hai người ngồi ngay ở cửa, Thác Bạt Ngạn tựa vào vai hắn, Diệp Huyền thì kể lại những gì hắn đã trải qua trong mấy năm nay cho nàng nghe.
Rất an tĩnh!
Rất ấm áp!
Còn Đạo Nhất không biết đã đi đến nơi nào!
Hồi lâu sau, hình như Diệp Huyền nhớ ra điều gì đó, hắn bỗng kéo Thác Bạt Ngạn dậy, nói: "Chúng ta tới Thương Lan học viện!"
Nói đoạn, hắn bèn kéo Thác Bạt Ngạn biến mất.
Với thực lực hiện giờ của hắn, muốn tới Thương Lan học viện đúng là quá đơn giản!
Chỉ trong chớp mắt, Diệp Huyền đã tới Thương Lan học viện. Lúc này, Thương Lan học viện đông đúc vô cùng, rất náo nhiệt!
Diệp Huyền có hơi nghi hoặc.
Thác Bạt Ngạn nắm tay hắn, nàng mỉm cười: "Hôm nay là ngày tuyển sinh của Thương Lan học viện!"
Diệp Huyền chớp mắt: "Ngày tuyển sinh của Thương Lan học viện?"
Thác Bạt Ngạn gật đầu: "Đúng vậy!"
Diệp Huyền hỏi: "Hiện giờ ai là viện trưởng?"
Thác Bạt Ngạn đang định lên tiếng thì lúc này, một nam tử bên cạnh nàng đột nhiên bật cười: "Đến ai là viện trưởng mà ngươi cũng không biết sao?"
Diệp Huyền nhìn nam tử, nam tử cười nói: "Huynh đài, ngươi rơi từ trên trời xuống hả? Ngươi không biết viện trưởng của Thương Lan học viện là ai á!"
Diệp Huyền nở nụ cười: "Mong huynh đài giải đáp cho!"
Nam tử quan sát hắn một hồi rồi mỉm cười: "Viện trưởng Thương Lan học viện đương nhiên là Diệp Huyền – Diệp viện trưởng rồi!"
Diệp Huyền!
Hắn sững sờ, sau đó nhìn Thác Bạt Ngạn bên cạnh. Thác Bạt Ngạn cười nói: "Vẫn luôn là ngươi!"
Diệp Huyền trầm mặc một hồi, hắn nhìn thạch đài cực lớn phía xa xa, trên dó có rất nhiều người đang xếp hàng đợi sát hạch!
Thác Bạt Ngạn nói: "Phải đạt tới Ngự Khí cảnh thì mới có tư cách vào vòng sát hạch tiếp theo!"
Ngự Khí cảnh!
Diệp Huyền khẽ nói: "Yêu cầu cao hơn rồi!"
Thác Bạt Ngạn mỉm cười: "Chẳng thế, hiện giờ Thương Lan học viện là học viện mạnh nhất khắp Thanh Châu đó!"
Diệp Huyền cười nói: "Đợi ta một chút!"
Nói đoạn, hắn bèn bước đi.
Xếp hàng sát hạch!
Không lâu sau đã tới lượt Diệp Huyền. Diệp Huyền đi đến trước Trắc Thí Thạch. Lúc này, một vị trưởng lão đột nhiên nói: "Trên cột đá có sáu năng lượng thạch, ngươi hãy dùng khí nạp vào đó, chỉ cần một viên sáng lên là coi như thông qua vòng sát hạch này!"
Diệp Huyền hỏi: "Nếu như cả sáu viên đều sáng thì sao?"
Trưởng lão vuốt râu, cười: "Từ trước đến nay chưa ai có thể làm cả sáu viên sáng lên! Nếu như ngươi có thể thì chính là thiên tài yêu nghiệt nhất từ trước đến nay của Thương Lan học viện chúng ta! Song đương nhiên điều này là không thể!"
Diệp Huyền đột nhiên đặt tay phải lên Trắc Thí Thạch. Ngay sau đó, sáu viên năng lượng thạch trên Trắc Thí Thạch sáng cả lên!
Trông thấy cảnh tượng ấy, nụ cười của trưởng lão đông cứng lại.
Vô số người thi nhau nhìn, khi trông thấy cả sáu viên năng lượng thạch đều sáng lên, mọi người lập tức kinh ngạc.
Vị trưởng lão kia sờ năng lượng thạch, sau đó nói: "Đừng bảo là hỏng rồi nhé?"
Nói đoạn, hắn ta quay đầu nhìn một nam tử trẻ tuổi: "Lập tức đổi Trắc Thí Thạch mới lên đây!"
Nam tử trẻ tuổi kia lập tức quay người rời đi.
Trưởng lão quan sát Diệp Huyền, đoạn nói: "Chàng trai trẻ, xưng hô với ngươi như thế nào?"
Diệp Huyền mỉm cười: "Dương Huyền!"
Dương Huyền!
Trưởng lão lại quan sát Diệp Huyền, đoạn hỏi tiếp: "Sư phụ của ngươi là ai?"
Diệp Huyền mỉm cười: "Thiên Mệnh!"
Trưởng lão nhíu mày: "Thiên Mệnh!"
Diệp Huyền gật đầu.
Trưởng lão trầm tư trong chốc lát rồi nói: "Thiên Mệnh à..."
Nói đoạn, hắn ta do dự một lúc rồi bảo: "Ta biết, hóa ra là cao đồ của Thiên Mệnh, ta từng uống rượu với sư tôn của ngươi đấy!"
Diệp Huyền: "..."
Lúc này, nam tử trẻ tuổi kia đã mang một Trắc Thí Thạch mới đến!
Trưởng lão kéo tay Diệp Huyền, cười nói: "Cháu à! Ta tin ngươi, nhưng dẫu sao ngươi cũng là cao đồ của Thiên Mệnh, với quan hệ giữa ta và sư tôn ngươi, cho dù người khắp thế giới nghi ngờ ngươi gian lận thì ta vẫn tin ngươi! Có điều để chặn miệng thiên hạ, ngươi vẫn nên thử lần nữa đi!"
Diệp Huyền cạn lời, cái lão đầu này xấu xa ghê gớm, còn lâu ta mới tin ngươi!
Hắn đặt tay lên Trắc Thí Thạch. Rất nhanh sau đó, sáu viên năng lượng thạch lại sáng lên!
Trông thấy cảnh tượng ấy, bầu không khí lập tức tĩnh lặng!
Từ trước đến nay Thương Lan học viện chưa một ai có thể khiến cả sáu viên năng lượng thạch sáng lên!
Hôm nay lại có người làm được điều này!
Trưởng lão run rẩy nói: "Cháu à! Đi đi! Từ giờ trở đi ngươi chính là đệ tử của Thương Lan học viện chúng ta!"
Nói đoạn, hắn ta bèn kéo tay Diệp Huyền chạy vào núi.
Trên đường đi, lão giả kích động nói: "Cháu à! Lão phu đảm bảo với ngươi, đợi ngươi gia nhập Thương Lan học viện chúng ta xong, chưa đến mười năm là ngươi có thể trở thành viện trưởng kế nhiệm!"
Diệp Huyền chớp chớp mắt: "Thế Diệp viện trưởng thì sao?"
Lão giả cười ha ha: "Diệp viện trưởng có thể đã ngỏm rồi ấy chứ!"
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, mẹ kiếp...
Rất nhanh sau đó, lão giả kéo hắn tới trước Thương Lan điện, đang định đi vào thì một nam tử trung niên ngăn hắn ta lại: "Phó viện trưởng đang dạy học, không được làm phiền!"
Lão giả phẫn nộ: "Lão phu có chuyện muốn bẩm báo!"
Nói đoạn, hắn ta bèn đẩy nam tử trung niên ra, sau đó kéo Diệp Huyền bước vào đại điện. Vừa vào điện, Diệp Huyền bèn trông thấy một người quen!
Lão Mặc!
Mặc Vân Khởi!
Lúc này, Mặc Vân Khởi đang cầm một cuốn cổ tịch và giảng giải, trước mặt hắn ta là mười mấy người, cả nam cả nữ.
Khi trông thấy Diệp Huyền, Mặc Vân Khởi lập tức sững sờ.
Lão giả đang định nói gì đó thì Mặc Vân Khởi bỗng nhiên xông tới đánh một quyền lên ngực Diệp Huyền, sau đó bật cười ha ha: "Diệp thổ phỉ, ngươi về rồi sao! Ha ha..."
Diệp thổ phỉ!
Thấy Mặc Vân Khởi như vậy, tất cả mọi người bèn sững sờ.
Nhìn Mặc Vân Khởi đã trưởng thành hơn không ít, Diệp Huyền khẽ nói: "Lão Mặc..."
Mặc Vân Khởi cười ha ha: "Lão tử còn tưởng ngươi sẽ không quay lại ấy chứ!"
Lúc này, trưởng lão bên cạnh run rẩy nói: "Phó viện trưởng... vị này là..."
Mặc Vân Khởi mỉm cười: "Hắn chính là Diệp Huyền, là Diệp viện trưởng của chúng ta, ha ha!"
Nghe vậy, vị trưởng lão kia bèn trợn trắng mắt, lập tức ngã xuống: "Thôi xong!"
Lúc này, một nam tử bỗng nhiên xông vào đại điện. Khi trông thấy Diệp Huyền, hắn ta xông luôn tới ôm chặt lấy hắn: "Diệp thổ phỉ!"