Chương 3029: Bết bát
Chương 3029: Bết bát
Trong một tinh không nào đó, hai người xuyên qua tinh không.
A Mệnh hỏi: "Ngươi tính làm gì?"
Diệp Huyền đáp: "Ta không muốn phấn đấu nữa."
A Mệnh nhìn hắn, vẻ mặt của hắn lại rất bình tĩnh: "Dị duy nhân mạnh hơn ta nhiều như thế, tại sao ta phải tự mình gánh chứ?"
A Mệnh nói: "Đạo Nhất nói ngươi phải dựa vào chính mình!"
Diệp Huyền đáp: "Đạo Nhất không còn nữa rồi!"
A Mệnh không nói thêm gì nữa.
Trong căn nhà trúc bên cạnh hồ.
Một luồng khí tức lớn mạnh đột nhiên tràn ngập bên trong gian nhà trúc, rất nhanh, một nữ tử đã bước ra ngoài!
An Lan Tú!
Nàng đã đạt đến Nhập Thần rồi!
Bên cạnh, Ách Nạn pháp tắc liếc mắt nhìn An Lan Tú, không thể không nói, trong lòng nàng cũng thấy hơi ngạc nhiên đấy, thiên phú của tiểu nữ hài trước mặt này không phải cao bình thường thôi đâu!
Còn giỏi hơn cả các nàng năm ấy.
Nếu như sớm có người chỉ dẫn thì thành tựu cũng không chỉ có mỗi vậy thôi đâu.
Lúc này, trong gian nhà trúc lại có thêm một luồng khí tức lớn mạnh nữa truyền ra.
Ách Nạn quay đầu nhìn, lại có một nữ tử nữa đi ra ngoài!
Tiểu Thất!
Kiếm tu Tiểu Thất!
Ách Nạn liếc nhìn Tiểu Thất: "Người luân hồi!"
Tiểu Thất không nói gì cả.
Ách Nạn lại nói: "Bắt đầu từ bây giờ, các ngươi cần phải tìm hiểu về thời gian, chỉ có hiểu về thời gian thì ngày sau mới có thể đối đầu được với dị duy nhân."
An Lan Tú gật nhẹ đầu: "Vẫn mong cô nương chỉ giáo!"
Ách Nạn lắc đầu: "Người am hiểu thời gian nhất đạo nhất chính là Đạo Nhất, nhưng bây giờ nàng ta đã không còn nữa... chỉ đành kêu Thời Gian pháp tắc dạy các ngươi thôi vậy."
Nàng vừa dứt lời thì một nữ tử đã xuất hiện trước mặt hai người.
Đó chính là Thời Gian pháp tắc!
Thời Gian pháp tắc liếc nhìn hai nữ tử: "Đi!"
Nói rồi, nàng trực tiếp dẫn cả hai biến mất, lúc xuất hiện trở lại thì họ đã ở trong Thời Gian Duy Độ.
Thời Gian pháp tắc nhìn hai người họ: "Đây là Thời Gian Duy Độ của ta, mỗi một người đều có Thời Gian Duy Độ riêng của mình, bây giờ việc mà các ngươi phải làm chính là hiểu về Thời Gian Duy Độ, sau đó phải có năng lực chém đứt Thời Gian Duy Độ..."
Trong khoảng thời gian tiếp theo đó, hai nữ tử bắt đầu học với Thời Gian pháp tắc.
Trong một lầu các nào đó, hôm ấy, một nữ tử đột nhiên bước từ bên trong lầu các ra.
Mộ Niệm Niệm!
Trong nháy mắt nàng bước ra ngoài, không gian xung quanh trực tiếp trở nên trong suốt!
Phá Thần đỉnh phong!
Không chỉ như vậy mà hiện giờ, trình độ của nàng về thời gian đã vượt xa cả Phá Thần cảnh!
Mộ Niệm Niệm nhìn không gian kỳ qái trước mặt mà khẽ cười, nói: "Đây chính là Thời Gian Duy Độ sao..."
Nói rồi, nàng ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, thì thầm: "Thời gian... không gian... Thời Gian Duy Độ được xây dựng trên không gian, vậy liệu có phải hai thứ này có thể kết hợp lại với nhau không nhỉ?"
Nói đến đây, nàng đột nhiên nhíu mày lại: "Duy độ... có phải có rất nhiều loại Thời Gian Duy Độ và nhiều loại Không Gian Duy Độ tồn tại không nhỉ..."
Trong một tinh không chưa biết, một tiếng kiếm minh đột nhiên vang vọng, ngay sau đó một sợi kiếm quang xé rách tinh không và biến mất ở tận cùng tinh không ấy.
Đồ!
Lúc này, Đồ cũng đã đột phá rồi!
Trong một tinh không chưa biết tên nào đó, đột nhiên A Mệnh dừng lại, nhìn về phía xa: "Chúng ta đến nơi rồi!"
Đến rồi!
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về nơi cách đó không xa, trong tinh không ấy, hắn trông thấy một nam tử!
Thanh sam nam tử!
Bên cạnh thanh sam nam tử còn có vài bóng người quen thuộc nữa.
An cô nương cầm thương!
Tiểu nữ hài đầu mọc sừng!
Còn có cả tiểu gia hỏa màu trắng lông xù kia nữa!
Lúc này, thanh sam nam tử chợt dừng bước rồi quay người nhìn đi, ngay khi trông thấy Diệp Huyền, hắn ta mỉm cười: "Vậy mà lại tìm tới đây."
Diệp Huyền dẫn A Mệnh đi đến trước mặt hắn ta, hắn liếc mắt nhìn xung quanh rồi nói: "Cha, ta tới tìm ngươi nhờ giúp đỡ!"
Trực tiếp đi thẳng vào vấn đề luôn.
Hắn sẽ không đi chống lại dị duy nhân một mình đâu!
Một mình đi gánh sẽ càng có nhiều người chết hơn!
Thanh sam nam tử nghĩ ngợi sau đó hỏi: "Diệt Dị Duy tộc?"
Diệp Huyền nhún vai: "Ngươi tự xem sao mà làm đi."
Thanh sam nam tử cạn lời.
Diệp Huyền nhìn về phía tiểu nữ hài có cái đầu trên sừng, cười bảo: "Nhị Nha, chào nhé!"
Nhị Nha liếc mắt nhìn hắn: "Nghe nói ngươi sống ngươi bết bát, có phải sự thật không vậy?"
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi...
Lúc này, tiểu gia hỏa màu trắng kia bay đến trước mặt Diệp Huyền và nhoẻn miệng cười, sau móng vuốt nhỏ của nàng vỗ lên vai hắn, tiếp đó lại quay về ngồi lên vai Nhị Nha.
Đây được tính là đã chào hỏi rồi!
Diệp Huyền nhìn về phía An Nam Tĩnh: "Dì An!"
An Nam Tĩnh gật nhẹ đầu.
Diệp Huyền nhìn về phía thanh sam nam tử.
Thanh sam nam tử im lặng một lúc lâu rồi nói: "Có phải ngươi vẫn luôn cảm thấy ta đang gây chuyện vớ vẩn đúng không?"
Diệp Huyền gật đầu: "Có từng nghĩ thế thật."
Thanh sam nam tử cười bảo: "Ngươi cũng thẳng thắn lắm."
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Cha này, ta thật sự không thể đỡ được dị duy nhân đâu, kẻ địch này mạnh đến bất thường rồi! Nếu mà chúng bình thường hơn một chút thì ta đã chẳng cần đến tìm ngươi!"
Thanh sam nam tử đi đến trước mặt hắn rồi vỗ vào vai hắn, cười nói: "Dẫn ngươi đi trải nghiệm cái gì mới là bất thường nhé!"
Nói rồi, hắn ta quay người rời đi.
Diệp Huyền hơi chần chừ sau đó cũng đi theo.
Một nhóm người đi vào sâu trong tinh không.