Chương 1827. Ngươi đúng là một tên đần độn
Chương 1827. Ngươi đúng là một tên đần độn
Chương 1827: Ngươi đúng là một tên đần độn
Thần sư!
Giống như đại tế ti của Vu tộc, địa vị của thần sư ở Thiên tộc từ một mức độ nào đó mà nói, còn ở trên cả ba người bọn họ.
Năm đó việc Thiên tộc và Vu tộc tự ngủ đông chính là do thần sư Thiên tộc và đại tế ti cùng quyết định!
Chuyện hai người các nàng quyết định không ai dám phản bác.
Mà đại tế ti Vu tộc đã tỉnh lại nhưng thần sư của Thần tộc thì vẫn chưa.
Đúng lúc này, Hạo Thiên đột nhiên nói: “Cũng có lẽ bây giờ là thời cơ tốt nhất để giết đại tế ti.”
Nghe vậy, vẻ mặt A Bố Tạng và Cổ Chiến Thiên nhất thời hơi dao động.
Nếu như đại tế ti của Vu tộc chết chắc chắn sẽ là một tai hoạ lớn đối với Vu tộc.
Vu tộc không có đại tế ti thì làm sao đối kháng với Thiên tộc?
Tiểu Đạo dẫn Diệp Huyền và A Mục trở lại tiệm cầm đồ. Trong tiệm cầm đồ, nàng ngồi trên ghế, cứ nhìn Diệp Huyền và A Mục như vậy.
Diệp Huyền do dự một chút rồi nói: “Sao vậy Tiểu Đạo?”
Tiểu Đạo nhìn A Mục: “Đại tế ti.”
A Mục chớp mắt: “Xin chào Tiểu Đạo cô nương!”
Tiểu Đạo cười nói: “Không thể không nói ngươi rất lợi hại!”
Nụ cười trên mặt A Mục dần dần biến mất: “Ta không có ác ý.”
Tiểu Đạo khẽ cười nói: “Ta biết ngươi không có ác ý.”
Nói xong nàng nhìn Diệp Huyền: “Thu hoạch không nhỏ.”
Diệp Huyền do dự một chút, sau đó lấy Vận Mệnh Chi Châm ra đưa cho Tiểu Đạo: “Tiểu Đạo cô nương, trả lại cho ngươi!”
Tiểu Đạo liếc nhìn Vận Mệnh Chi Châm, lạnh nhạt nói: “Trả lại cho ta làm gì? Đây là thứ nàng ta đã dùng kẹo hồ lô đổi, bây giờ nó là của ngươi, không cần trả lại ta!”
Diệp Huyền nhìn nhìn nàng: “Ngươi sẽ không trả thù ta chứ?”
Tiểu Đạo nhìn hắn: “Ngươi sợ ta trả thù sao?”
Diệp Huyền vội vàng gật đầu.
Nếu nữ nhân này trả thù hắn, sợ là cuộc sống của hắn không phải khổ sở bình thường thôi đâu!
Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyền: “Châm này bây giờ là của ngươi rồi!”
Nói xong, lòng bàn tay nàng mở ra, một tấm gương xuất hiện trong tay nàng.
Chính là Nghiệt Duyên Kính lấy được từ Minh Phủ.
Nhìn Nghiệt Duyên Kính trong tay, vẻ mặt Tiểu Đạo hơi phức tạp: “Chưa từng nghĩ tới tấm gương này lại rơi vào tay ngươi!”
Diệp Huyền hỏi: “Tiểu Đạo cô nương, gương này có gì đặc biệt không?”
Tiểu Đạo gật đầu: “Thứ này tên là Nghiệt Duyên Kính, còn gọi là Tam Sinh Kính, có thể xem kiếp trước, kiếp này, kiếp sau. Tất nhiên bây giờ nó không thể làm được. Có điều ở thời kỳ đỉnh phong, nó có thể làm được, nếu rơi vào trong tay thuật thần cường đại, kiếp sau cũng có thể xem được!”
Diệp Huyền khẽ nhíu mày: “Thuật thần?”
Tiểu Đạo nhàn nhạt nói: “Là một nghề thần bí có từ rất lâu trước đây, rất lợi hại, có điều bây giờ đã gần như tuyệt tích rồi!”
Diệp Huyền lại hỏi: “Từ bao lâu trước?”
Tiểu Đạo giận dữ nói: “Mấy vấn đề khốn nạn của ngươi sao lại nhiều như vậy? Ngươi muốn bị đánh có phải không?”
Diệp Huyền: “...”
Tiểu Đạo trừng mắt nhìn hắn một cái, sau đó lại nói: “Nghiệt Duyên Kính bây giờ có một tác dụng đặc biệt lớn, đó chính là có thể quan sát thế giới. Ngươi có thể mượn nó quan sát đến bất kỳ chỗ nào trong Ngũ Duy vũ trụ. Đương nhiên, cũng có một vài người và một vài chỗ không dùng được, vì thực lực của người ta cường đại, có thể che đậy thiên cơ. Trừ phi... trừ phi thực lực của ngươi đủ cường đại, như vậy mới có thể quan sát đối phương.”
Diệp Huyền chớp mắt rồi nói: “Ta có thể dùng nó để tìm nữ tử váy trắng không?”
Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyền: “Nếu nàng ta không ngăn cản thì hẳn là ngươi có thể thấy nàng ta!”
Diệp Huyền do dự một chút rồi nói: “Ta thử xem!”
Nói xong, hắn nhìn Nghiệt Duyên Kính: “Tìm nữ tử váy trắng!”
Nghiệt Duyên Kính: “...”
Tiểu Đạo bên cạnh lắc đầu: “Ngươi đúng là một tên đần độn!”
Nói xong, nàng cầm lấy Nghiệt Duyên Kính, sau đó chìa về phía Diệp Huyền: “Rót máu và huyền khí của ngươi vào, sau đó trong đầu nghĩ đến dáng vẻ của nữ tử váy trắng.”
Diệp Huyền cười, sau đó gật đầu. Hắn búng ngón tay, một giọt máu chui vào trong Nghiệt Duyên Kính, cùng lúc đó, một luồng huyền khí tinh khiết tràn vào Nghiệt Duyên Kính, mà trong đầu hắn lại xuất hiện dáng vẻ nữ tử váy trắng.
Nghiệt Duyên Kính đột nhiên rung lên, dần dần không gian bốn phía giống như sóng biển kích động.
Một lát sau, con mắt đó đột nhiên mở ra.
Ầm ầm!
Một luồng sức mạnh cường đại tràn ra từ tiệm cầm đồ, sau đó xông thẳng vào chỗ sâu của tinh không. Tinh không đột nhiên xuất hiện một con mắt hư ảo thật lớn.
Con mắt này nhìn xuống tinh không, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên xuyên qua tinh không, đi tới Tứ Duy vũ trụ.
Tứ Duy vũ trụ, trong một mảng tinh không nào đó, một nữ tử mặc váy trắng đột nhiên ngừng lại, nàng ngẩng đầu liếc mắt một cái.
Ầm ầm!
Trong Ngũ Duy vũ trụ, con mắt khổng lồ hư ảo đột nhiên nổ tung!
Trong tiệm cầm đồ, con mắt trong Nghiệt Duyên Kính trước mặt Diệp Huyền đột nhiên nhắm mắt lại, một dòng máu từ trong mắt chảy ra. Cùng lúc đó, toàn bộ mặt gương chợt nứt ra.
Diệp Huyền ngây ra như phỗng.
Tiểu Đạo nhìn Nghiệt Duyên Kính đã vỡ với vẻ mặt phức tạp: “Độn nhất...”
Tứ Duy vũ trụ xa xôi, trong tinh không, khóe miệng nữ tử váy trắng lộ ra chút khinh thường: “Đó là chuyện từ nhiều năm trước!”
Nói xong, nàng xoay người tiếp tục đi.