Chương 1856. Bị phong ấn
Chương 1856. Bị phong ấn
Chương 1856: Bị phong ấn
Diệp Huyền còn muốn hỏi gì đó nhưng A Mục lại lắc đầu, nói: “Những cái khác thì ta không tiết lộ đâu!”
Nói đoạn, nàng gia tăng tốc độ.
Diệp Huyền nhanh chóng đi theo: “A Mục…”
A Mục quay đầu nhìn hắn: “Ngươi đừng hỏi gì nữa, cũng đừng nói gì nữa, cứ đi theo ta là được.”
Nói đoạn, nàng bèn đi về phía xa.
Diệp Huyền do dự một lát rồi cũng đi theo.
Một lúc sau, A Mục đưa hắn tới một tửu quán trong thành. Công việc kinh doanh của tửu quán khá tốt. Trông thấy A Mục tới, người của Vu tộc lập tức đứng dậy đi tới trước mặt nàng, cung kính hành lễ: “Tham kiến đại tế ti!”
Diệp Huyền phát hiện nơi này có một người không hành lễ, đó chính là lão bản của tửu quán!
Lão bản của tửu quán là một nam tử trung niên, trên người khoác áo bào màu xám, trước ngực có một mảnh vải màu đen. Hắn ta đang nhào mì.
A Mục nhìn cường giả Vu tộc trước mắt, khẽ nói: “Mời chư vị đứng lên.”
Cường giả Vu tộc bèn đồng loạt đứng dậy.
A Mục nhìn mọi người rồi nói: “Làm phiền mọi người rời khỏi đây một lúc, ta có vài chuyện cần xử lí.”
Nghe vậy, các cường giả bèn hành lễ rồi lui xuống.
A Mục đi tới trước mặt nam tử trung niên, khẽ hành lễ: “Giang thúc.”
Nam tử trung niên khẽ gật đầu, sau đó liếc nhìn Diệp Huyền: “Người ngươi chọn đây à?”
A Mục gật đầu: “Đúng vậy!”
Nam tử trung niên gật đầu: “Người ngươi chọn đương nhiên rất được.”
A Mục nói: “Mong Giang thúc giúp ta một chuyện!”
Nam tử trung niên nói: “Ngươi cứ nói đi!”
A Mục nói: “Mở Luyện Ngục Chi Lộ của Vu tộc, cho hắn vào!”
Nghe vậy, nam tử trung niên bèn chau mày: “Ngươi chắc chứ?”
A Mục gật đầu.
Nam tử trung niên trầm giọng nói: “Đây không phải chuyện đùa đâu.”
A Mục mỉm cười: “Ta cũng nói nghiêm túc mà.”
Nam tử trung niên nói: “Hắn biết không?”
A Mục quay đầu nhìn Diệp Huyền: “Luyện Ngục Chi Lộ của Vu tộc là một con đường thí luyện của Vu tộc chúng ta, muốn thành công trở thành đại tế ti thì bắt buộc phải đi qua con đường này.”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi muốn ta đi con đường này?”
A Mục gật đầu: “Đúng vậy, nhưng ngươi có thể từ chối.”
Diệp Huyền hỏi: “Nếu ta từ chối thì sao?”
A Mục mỉm cười: “Thì mời ngươi rời đi, ta sẽ dùng vu thuật để cắt đứt quan hệ nhân quả giữa ta và ngươi, chúng ta cũng sẽ không gặp nhau nữa.”
Diệp Huyền nhìn A Mục, A Mục đang mỉm cười nhưng hắn thấy nàng thực sự nghiêm túc.
Hắn trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Ta đi!”
A Mục nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền khẽ cười: “Ta biết, ngươi làm vậy không phải vì ngươi mà là vì ta.”
A Mục quay người, không để Diệp Huyền trông thấy vẻ mặt của mình: “Ta nói với ngươi, sau khi vào đó rồi tu vi của ngươi sẽ bị phong ấn, ta sẽ dùng bí pháp để ngăn lại bất diệt kim thân của ngươi, để ngươi hoàn toàn trở thành một người bình thường.”
Diệp Huyền nhìn A Mục, A Mục nói: “Đừng coi thường đại tế ti, ta biết nhiều điều lắm đó, chỉ cần ta muốn thì cũng có thể bỏ cả Thái Cực Thuẫn của ngươi, cả bất tử chi thân của ngươi nữa.”
Diệp Huyền trầm mặc.
A Mục lại nói: “Sau khi vào đó thì ngươi chính là một người bình thường chân chính, thế nhưng ngươi yên tâm, lúc nào ngươi cũng có thể từ bỏ.”
Diệp Huyền hỏi: “Ban đầu ngươi đã muốn ta vào đó hay là bây giờ mới muốn?”
A Mục đáp: “Ban đầu ta thấy ngươi không cần thiết phải vào đó! Song giờ thì ta thấy ngươi rất cần vào đó!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta vào!”
A Mục hỏi: “Ngươi chắc chứ?”
Diệp Huyền gật đầu.
A Mục hỏi: “Tại sao ngươi lại muốn vào?”
Diệp Huyền đáp: “Vì ngươi, cũng vì ta!”
A Mục trầm mặc trong chốc lát rồi nhìn về phía nam tử trung niên: “Giang thúc.”
Nam tử trung niên lắc đầu: “Nha đầu… hắn không vào được đâu.”
Diệp Huyền nhìn nam tử trung niên: “Đại thúc, đừng xem thường người khác vậy chứ!”
Giang thúc nhìn hắn: “Tiểu tử, sau khi vào đó ngươi sẽ hối hận đấy.”
Diệp Huyền nói: “Không vào thì sau này ta càng hối hận hơn.”
Giang thúc nhìn A Mục, A Mục gật đầu: “Mở đi!”
Giang thúc thở dài một hơi, hắn ta xòe tay, một luồng hắc khí bèn bay lên. Rất nhanh sau đó, đám hắc khí ấy hình thành nên một cái động màu đen.
Lúc này, vô số cường giả Vu tộc bỗng kéo đến.
Luyện Ngục Chi Lộ của Vu tộc!
Con đường này đúng là khiến người ta khiếp đảm, bởi lẽ nó còn kinh khủng hơn cả luyện ngục. Từ trước đến nay, chỉ có ba người đại tế ti của Vu tộc vào đó.
Hiện giờ Luyện Ngục Chi Lộ đã được mở ra, điều này cũng có nghĩa là có người sẽ phải vào đó!
Mọi người liếc nhìn Diệp Huyền, có người ngạc nhiên nói: “Đó chẳng phải là Vu thị của đại tế ti sao?”
Vu thị!
Mọi người nhìn chằm chằm Diệp Huyền, sắc mặt bọn họ kì lạ vô cùng.
Trong lịch sử, trừ A Mục ra thì hai vị đại tế ti còn lại đều là cường giả siêu cấp. Người của Vu tộc không suy nghĩ quá nhiều về Diệp Huyền, bởi vì hắn được A Mục lựa chọn!
Phía trước tửu quán, A Mục nhìn Diệp Huyền rồi chầm chậm nhắm hai mắt lại. Một lát sau, nàng bỗng ấn lên ngực hắn: “Quy Nguyên!”
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, toàn thân Diệp Huyền rung lên. Sắc mặt hắn tái nhợt với tốc độ cực nhanh, khí tức khắp người cũng biến mất.
Không chỉ có vậy, nhục thân của hắn cũng thay đổi nhanh chóng. Một lúc sau, cả người hắn bỗng gục trên mặt đất.
Suy yếu!
Khoảnh khắc ấy, Diệp Huyền cảm giác hắn thật yếu ớt, sức lực toàn thân như bị rút sạch vật!
Lúc này, A Mục lại điểm lên ngực hắn: “Hóa Cảnh!”
Uỳnh!
Một đường hắc quang xâm nhập vào bên trong cơ thể Diệp Huyền. Diệp Huyền nhắm hai mắt lại, chỉ trong chốc lát cảnh giới của hắn đã bị phong ấn.