Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 186 - Chương 1876. Ác Ma Nhạn

Chương 1876. Ác Ma Nhạn Chương 1876. Ác Ma Nhạn

Chương 1876: Ác Ma Nhạn

Chiến đấu!

Diệp Huyền chưa hề nghĩ tới khi nữ tử váy trắng vừa rời đi, những người này đã không thể nhịn được mà động thủ rồi!

Mà hắn càng không ngờ tới người đầu tiên động thủ còn là Ác Ma Nhạn này!

Giờ khắc này, hắn đột nhiên hiểu được một câu!

Rất nhiều lúc tình bạn được xây dựng trên một thực lực mạnh mẽ hoặc là một bối cảnh mạnh mẽ.

Đây chính là thực tế!

Hắn lắc đầu cười, không thấy hối hận vì để cho nữ tử váy trắng rời đi, mà ngược lại trong tâm hắn không còn bất kỳ gông cùm xiềng xích nào nữa.

Lúc này, A Mục đột nhiên đưa Giới Ngục tháp cho Diệp Huyền, bên trong có tất cả bảo vật của hắn!

Diệp Huyền cười bảo: "Có kếm là đủ rồi!"

Lời nói vừa dứt, hắn lập tức cầm Thiên Tru Kiếm phóng lên trời.

Phàm kiếm đệ nhị trọng!

Sau khi nhìn thấy cảnh này, hai mắt của Tiểu Đạo ở phía xa xa tức thời nheo lại!

Nàng thật không ngờ Diệp Huyền đã đạt tới Phàm kiếm đệ nhị trọng rồi!

Theo nàng thấy thì với tâm tính của hắn, ít nhất phải cần mấy năm nữa mới có thể đạt tới Phàm kiếm đệ nhị trọng!

Điều quan trọng nhất là nàng phát hiện hắn đã không còn giống lúc trước nữa rồi.

Tự tin!

Trên người Diệp Huyền bây giờ đã ít đi một chút láu cá và nhiều hơn một chút tự tin!

Phía chân trời, Ác Ma Nhạn nhìn hắn: "Phàm kiếm đệ nhị trọng!"

Diệp Huyền cười nói: "Đúng!"

Ác Ma Nhạn khẽ cười nói: "Vượt ngoài dự liệu của ta đấy, ta..."

Diệp Huyền đột nhiên cười to nói: "Muốn chiến thì chiến, lấy đâu ra nhiều lời vô nghĩa như vậy?"

Lời nói vừa dứt, hắn đột nhiên biến mất tại chỗ!

Vù!

Một tiếng kiếm minh chấn động thiên địa!

Ở phía xa xa, hai mắt Ác Ma Nhạn hơi nheo lại, bàn tay ngọc của nàng nhẹ nhàng chỉ về phía trước, ngay sau đó, một ngón tay màu đen hư ảo đột nhiên xuất hiện ở phía chân trời, trước hắc chỉ, một đạo kiếm quang đột nhiên dừng lại!

Lúc này, chân phải Diệp Huyền đạp mạnh một cái, tay phải cầm kiếm đâm về phía trước.

Ầm ầm!

Hắc chỉ kia đột nhiên biến mất, trong nháy mắt, Ác Ma Nhạn đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, tay phải nàng nhẹ nhàng xoay tròn, sau đó mạnh mẽ ấn một vòng xoáy màu đen về phía ngực của Diệp Huyền!

Mà Diệp Huyền không kịp đề phòng một chưởng này, hắn đâm một kiếm vào cổ họng Ác Ma Nhạn!

Lấy sát thương đổi mạng!

Nhưng khi kiếm của hắn còn cách cổ họng Ác Ma Nhạn nửa tấc thì hai ngón tay trái Ác Ma Nhạn đã kẹp lấy Thiên Tru Kiếm của hắn, nhưng tay nàng lại lập tức ấn lên ngực Diệp Huyền.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, Diệp Huyền lui ra xa trăm trượng, vừa dừng lại thì khóe miệng đã tràn ra một dòng máu tươi!

Không chỉ như thế, toàn thân hắn còn bị một luồng hắc khí bao vây, luồng hắc khí này đang ăn mòn bất diệt kim thân của hắn!

Ác Ma Nhạn ở phía xa xa nhìn Diệp Huyền, cười nói: "Ta sống nhiều năm như vậy, số lần chiến đấu còn nhiều gấp trăm ngàn lần so với ngươi, về phương diện ý thức chiến đấu, so với ta thì có lẽ ngươi còn kém không ít!

Về phần bất diệt kim thân của ngươi, ta từng nói với ngươi, quả thật là khó có được nhục thân ở cấp bậc này, người bình thường khó có thể đả thương, nhưng ta lại không phải là người bình thường! Ta..."

Nhưng vào lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất.

Ác Ma Nhạn đột nhiên giơ ngang cánh tay lên đỡ, trên cánh tay có một luồng ánh sáng đen bao quanh, cú chặn này đúng lúc ngăn cản được một đạo kiếm quang, mà Diệp Huyền còn chưa kịp phản ứng thì một nắm đấm của Ác Ma Nhạn đã đấm vào bụng hắn!

Bốp!

Toàn thân Diệp Huyền lập tức khom lại rồi bay thẳng ra ngoài. Nhưng trong khoảnh khắc bay ra ngoài, Thiên Tru Kiếm trong tay hắn lập tức bay ra, chém thẳng vào đầu Ác Ma Nhạn, nhưng kiếm dừng lại khi chỉ cách đầu nàng nửa tấc, bởi vì hai ngón tay trái của nàng đã kẹp lấy kiếm ngay lúc đó.

Nhưng đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, hai mắt Ác Ma Nhạn híp lại, đang định ra tay thì Diệp Huyền lại lập tức ôm lấy nàng, sau đó đập mạnh đầu vào mặt nàng!

Bốp!

Lần này, Ác Ma Nhạn không phòng thủ được, bị Diệp Huyền đập trúng một phát, mà sau khi đâp trúng, hắn vẫn chưa dừng lại mà vội lấy tay làm kiếm, mạnh mẽ cắt về phía sau gáy của Ác Ma Nhạn!

Nhưng kiếm chỉ còn chưa tiếp xúc với làn da của Ác Ma Nhạn thì đã có một luồng sức mạnh cường đại đột nhiên đánh bay hắn, bay một phát là xa mấy trăm trượng!

Sau khi Diệp Huyền dừng lại, hắn mở tay phải ra, Thiên Tru Kiếm xuất hiện trong tay hắn.

Ác Ma Nhạn ở phía xa xa nhìn chằm chằm vào hắn: "Chọc giận ta, ngươi..."

Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ, xa xa, sau lưng Ác Ma Nhạn đột nhiên xuất hiện một đôi cánh, đôi cánh của Thập Dực Ác Ma!

Trong khoảng khắc đôi cánh này xuất hiện, Diệp Huyền chỉ cảm thấy hoa mắt, ngay sau đó, hắn cảm giác được hơi thở của chết chóc, hai tay hắn ôm về phía trước theo bản năng, bảo vệ đầu mình.

Ầm ầm!

Một luồng sức mạnh cường đại đột nhiên đánh vào hai tay hắn.

Ầm!

Diệp Huyền điên cuồng lui về phía sau, mà đúng lúc này, hắn lại cảm nhận được một luồng sức mạnh to lớn nữa, chân phải hắn giậm mạnh một cái: "Vực!"

Ầm ầm!

Trước mặt Diệp Huyền, một tàn ảnh đột nhiên dừng lại, chính là Ác Ma Nhạn!

Ác Ma Nhạn nhìn hắn: "Kiếm Vực!"

Hai tay Diệp Huyền đột nhiên cầm kiếm chém mạnh!

Ác Ma Nhạn bất chợt biến mất tại chỗ, Diệp Huyền chém một kiếm vào hư không!

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Ác Ma Nhạn, khóe miệng Ác Ma Nhạn khẽ nhếch lên: "Hay cho một Kiếm Vực!"

Nói xong, nàng mở lòng bàn tay phải ra, ngay sau đó, có một bàn tay đen to lớn lặng lẽ xuất hiện ở phía chân trời xa xôi kia, trong khoảnh khắc bàn tay này xuất hiện, không gian trong sân lập tức trở nên sôi sùng sục!
Bình Luận (0)
Comment