Chương 1905. Mở thư ốc
Chương 1905. Mở thư ốc
Chương 1905: Mở thư ốc
Uỳnh!
Một luồng kiếm ý cực lớn đột nhiên cuộn trào từ Thiên Tru Kiếm, một vài Ám Âm sinh linh không kịp tránh nên đã bị tiêu diệt ngay lập tức!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt mấy người Thượng Sứ lập tức trở nên vô cùng khó coi!
Nữ nhân này còn là một kiếm tu?
Bạch bào nữ tử nhìn về phía Diệp Huyền, nàng đặt kiếm vào trong tay hắn và nói: “Đối xử với nó cho thật tốt!”
Diệp Huyền nhìn bạch bào nữ tử: “Ngươi chỉ là một phân thân thôi ư?”
Bạch bào nữ tử gật đầu: “Trên đương bản thể của ta đã gặp chút chuyện!”
Bản thể!
Mí mắt Diệp Huyền nhảy lên, thực lực của Thanh Nhi e là phải đạt mức nghịch thiên rồi!
Đúng lúc ấy, Thượng Sứ phía xa bỗng lên tiếng: “Không biết phải xưng hô với các hạ thế nào?”
Bạch bào nữ tử quay người nhìn Thượng Sứ, nàng không nhiều lời với hắn ta mà trực tiếp cho hắn ta một quyền.
Sắc mặt Thượng Sứ lập tức thay đổi, nhanh chóng giơ hai tay lên trước để đỡ. Ngay trước mặt hắn ta, vô số những đường hắc quang ngưng tụ lại thành một cái khiên. Tuy nhiên, cái khiên này đã vỡ tan ngay sau đó. Cùng lúc ấy, Thượng Sứ cũng bị đánh bay tít về phía sau!
Sau khi Thượng Sứ dừng lại, nhục thân của hắn ta đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại mỗi linh hồn!
Không chỉ có vậy, linh hồn của hắn ta cũng dần trở nên hư ảo!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Vô Thiên lập tức kinh hãi, hai tay hắn ta run lẩy bẩy!
Một quyền thôi đã đánh bại được Thượng Sứ sao?
Rốt cuộc nữ nhân này là ai?
Vô Thiên đột nhiên nhìn về phía Thần Công vẫn đang bị nhốt trong kiếm ý, hắn ta gào lên: “Chẳng phải ngươi nói phía sau hắn không còn ai hay sao?”
Thần Công thẫn thờ, hắn ta chẳng biết phải nói gì nữa.
Bạch bào nữ tử ư, Thượng Sứ chỉ còn lại linh hồn lúc này cũng hoảng loạn vô cùng!
Một quyền thôi đấy!
Đến một quyền của nữ nhân này thôi mà hắn ta cũng không đỡ được!
Bạch bào nữ tử nhìn Thượng Sứ, nàng đang định ra tay thì lúc này, Diệp Huyền bỗng vội vàng lấy Trấn Hồn Kiếm ra đưa cho nàng: “Lấy kiếm này hấp thụ hắn ta!”
Thực lực của Thượng Sứ vô cùng mạnh, nếu Trấn Hồn Kiếm hấp thụ hắn ta thì có lẽ sẽ đủ để thăng cấp lần nữa!
Bạch bào nữ tử nắm chặt Trấn Hồn Kiếm, sau đó vung kiếm về phía trước. Sắc mặt Thượng Sứ ở phía xa lập tức thay đổi, hắn ta điên cuồng chạy về phía sau.
Hắn ta muốn chạy trốn!
Một quyền vừa rồi khiến hắn ta biết được rằng thực lực của mình thua xa nữ nhân trước mắt này!
Thượng Sứ vừa mới lùi lại thì Trấn Hồn Kiếm đã đâm thẳng vào hắn ta!
Nhanh đến mức hắn ta không phản ứng kịp!
Uỳnh!
Trấn Hồn Kiếm vừa mới đâm vào cơ thể Thượng Sứ đã bắt đầu hấp thụ hắn ta!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Vô Thiên ở phía không xa bỗng gào lên: “Rút!”
Nói đoạn, hắn ta lập tức quay người bước vào Truyền Tống Trận. Mà lúc này, những Ám Âm sinh linh xung quanh hắn ta cũng thi nhau tháo chạy.
Đúng lúc ấy, bạch bào nữ tử bỗng xuất quyền.
Uỳnh!
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, không gian trước mặt nàng lập tức biến thành hư vô, vô số sinh linh bị tiêu diệt!
Một quyền duy nhất!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên nghiêm trọng!
Thực lực của bạch bào nữ tử quả thực không phải mạnh bình thường thôi đâu!
Có thể nói, nàng là kiểu cường giả có thể hủy diệt cả vũ trụ này!
Đúng lúc ấy, bạch bào nữ tử bỗng nhìn về phía Truyền Tống Trận. Nàng lại xuất quyền, một quyền này bay thẳng vào bên trong Truyền Tống Trận. Bầu không khí bỗng trở nên yên lặng trong chốc lát, ngay sau đó bên trong Truyền Tống Trận bỗng xuất hiện một luồng sức mạnh cực lớn!
Rầm!
Truyền Tống Trận đã vỡ tan.
Bạch bào nữ tử chẳng tỏ vẻ gì cả mà lại tiếp tục xuất quyền.
Quyền ấn đột nhiên lấp lóe, song ngay sau đó nó lại biến mất.
Ở tinh không tối đen phía xa, quyền ấn bỗng xuất hiện. Khoảnh khắc nó hiện lên, cả tinh không tối đen đó bỗng rung chuyển. Mà lúc này, ở mãi tận sâu bên trong tinh không ấy, một bàn tay màu đen bỗng thò ra, sau đó đánh mạnh về phía quyền ấn.
Rầm!
Bàn tay kia lập tức vỡ vụn, sau đó hóa thành hư vô. Còn quyền ấn thì thâm nhập vào tít bên trong tinh không.
Một lát sau…
Uỳnh!
Tinh không lập tức nổ tung!
Trên bầu trời Vu thành, bạch bào nữ tử tiến về phía trước, nàng đang định ra tay một lần nữa thì đúng lúc đó, hình như nàng lại nhớ ra điều gì đó, bèn quay người nhìn về phía Diệp Huyền.
Diệp Huyền hỏi: “Sao thế?”
Nói đoạn, hắn bỗng sững sờ, bởi lẽ hắn phát hiện cơ thể của bạch bào nữ tử đang dần trở nên hư ảo.
Bạch bào nữ tử khẽ nói: “Lúc tới, để mau chóng đuổi tới được đây nên phân thân của ta đã băng qua vô số không gian bích chướng của tinh hà và tinh vực, cộng thêm vừa rồi ra tay nên giờ phân thân sắp biến mất rồi.”
Diệp Huyền ngớ người, vội hỏi: “Bản thể của ngươi thì sao?”
Bạch bào nữ tử chỉ lên đỉnh đầu: “Nó đang ở một nơi rất xa, khi tới nơi này nó đã gặp phải chút chuyện.”
Diệp Huyền chớp mắt: “Chuyện gì vậy?”
Bạch bào nữ tử không trả lời câu hỏi này của hắn mà giơ tay phải, Giới Ngục tháp và thư ốc của Diệp Huyền lập tức xuất hiện trên tay nàng, nàng nhìn thư ốc, khẽ chau mày.
Diệp Huyền vội hỏi: “Sao thế?”
Bạch bào nữ tử khẽ nói: “Thứ đồ này có vẻ thú vị đấy, ngươi cất giữ cho tốt.”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Hiện giờ ngươi vẫn chưa biến mất đâu, đúng không?”
Bạch bào nữ tử gật đầu: “Sao thế?”
Diệp Huyền liếc nhìn thư ốc, trầm giọng nói: “Ta muốn mở thư ốc!”