Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 221 - Chương 1911. Bởi Vì Ngươi Ở Phe Ta

Chương 1911. Bởi vì ngươi ở phe ta Chương 1911. Bởi vì ngươi ở phe ta

Chương 1911: Bởi vì ngươi ở phe ta

Thiên Đạo mỉm cười mà không đáp lời.

Tiểu Đạo đang tính nói gì đó thì Thiên Đạo bỗng lên tiếng: “Tiểu Đạo, ngươi sẽ bảo vệ vũ trụ này à?”

Tiểu Đạo nhìn Thiên Đạo, nàng trầm mặc.

Thiên Đạo khẽ mỉm cười: “Ngươi không bảo vệ vũ trụ này cũng không sao, bởi lẽ ngươi không phải người của vũ trụ này. Còn ta, ta phải bảo vệ vũ trụ này. Nhiều khi ta không ra tay cũng là một cách bảo vệ.”

Nói đoạn, nàng lại nhìn về phía Diệp Huyền: “Chỉ là cách thức của ta và ngươi không giống nhau mà thôi!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Thế tại sao chúng ta không liên thủ?”

Thiên Đạo mỉm cười: “Ngươi chỉ nhìn thấy khó khăn trước mắt, còn ta có thể nhìn được cả những khó khăn sau này.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Thiên Đạo quay sang nhìn Tiểu Đạo: “Hiện giờ tất cả mọi người, còn có rất nhiều vạn vật vạn linh, bọn họ chỉ nghĩ cho mình chứ không hề suy nghĩ cho vũ trụ này!”

Tiểu Đạo khẽ nói: “Ta hiểu rồi!”

Nói đoạn, nàng bèn đưa Diệp Huyền rời đi.

Tiểu Đạo và Diệp Huyền vừa rời đi thì Tôn Sứ bèn xuất hiện ở nơi cách Thiên Đạo không xa. Hắn ta nhìn Thiên Đạo và nói: “Ngươi đã đưa ra một quyết định sáng suốt đấy!”

Thiên Đạo lắc đầu cười: “Ta đã gặp rất nhiều người từ xưa đến nay, ngươi có biết khuyết điểm lớn nhất của nhân loại là gì không?”

Tôn Sứ hỏi: “Là gì?”

Thiên Đạo chớp mắt: “Đó chính là nhiều khi bọn họ không biết tự lượng sức, không biết sức mình được đến đâu, ví dụ như ngươi đấy.”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Tôn Sứ siết chặt hai tay, không biết hắn ta đang nghĩ gì.



Trên tinh không, Diệp Huyền và Tiểu Đạo sóng vai đi cùng nhau.

Tiểu Đạo bỗng lên tiếng: “Chúng ta vẫn luôn quên mất một điều, đó chính là thân phận của nàng ta!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ý ngươi là sao?”

Tiểu Đạo liếc nhìn hắn: “Nàng ta là Thiên Đạo chứ không phải nhân loại! Nàng ta sẽ bảo vệ vũ trụ này, nhưng sẽ không bảo vệ nhân loại trong vũ trụ này!”

Nghe vậy thì Diệp Huyền hiểu ngay.

Thiên Đạo bảo vệ vũ trụ này!

Còn Diệp Huyền hắn thì bảo vệ những người bên cạnh mình!

Mục đích của hắn và Thiên Đạo có thể nói là giống nhau, nhưng cũng có thể nói là không giống!

Với tình hình hiện tại thì mục đích của hai người giống nhau, nhưng Diệp Huyền biết, nếu người của vũ trụ này gây ảnh hưởng đến vũ trụ thì họ sẽ là kẻ địch của Thiên Đạo!

Lúc này, Tiểu Đạo khẽ nói: “Ta hiểu dụng ý của nàng ta rồi! Nàng ta không ra tay, rất rõ ràng là muốn mượn sức mạnh cửa ngươi để đối phó với bên trên.”

Diệp Huyền chau mày: “Không phải mấy Chính Thần ở Âm Ám giới?”

Tiểu Đạo liếc nhìn hắn: “Ngươi nghĩ mấy người đấy sẽ lọt vào mắt nàng ta ư?”

Diệp Huyền trầm mặc.

Tiểu Đạo lại nói: “Mấy người đó nhốt nàng ta, sợ nàng ta tới giúp ngươi. Thực ra nàng ta mong bọn họ nhắm vào ngươi còn chẳng được nữa là!”

Nói đoạn, nàng khẽ lắc đầu: “Cái đám ngu ngốc ấy!”

Diệp Huyền: “…”

Tiểu Đạo liếc nhìn hắn rồi nói: “Ta phải tới một nơi đây, ngươi bảo trọng nhé!”

Nói đoạn, nàng bèn biến mất.

Diệp Huyền đứng tại chỗ trầm mặc hồi lâu, sau đó nói: “Tầng chín tiền bối, ngươi có đó không?”

Chẳng thấy trả lời!

Diệp Huyền sững sờ, tên này không ở đây hả?

Tầng thứ chín đã lâu rồi không thấy lên tiếng nhỉ!

Diệp Huyền lại gọi hắn ta thêm vài lần nữa, thế nhưng vẫn chẳng thấy tầng thứ chín phản hồi gì cả!

Hắn chau mày, đừng bảo tên này xảy ra chuyện gì rồi đấy nhé?

Sau một hồi trầm mặc, Diệp Huyền quyết định không quan tâm đến tầng thứ chín nữa. Hắn phất tay phải, Đệ Cửu bèn xuất hiện trước mặt hắn. Trước đó hắn vẫn luôn nỗ lực vươn lên Luân Hồi cảnh, suýt chút nữa thì đã quên mất Đệ Cửu!

Rốt cuộc thực lực của nữ nhân này mạnh đến mức nào, đây vẫn luôn là một câu đố!

Phải sạc điện cho nàng thôi!

Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh. Rất nhanh sau đó, hắn bèn biến mất. Không lâu sau, hắn đã đưa Đệ Cửu tới một nơi có nhiều ánh nắng. Khi Đệ Cửu được tiếp xúc với ánh nắng, cơ thể nàng bắt đầu rung lên!

Có tác dụng rồi!

Mí mắt Diệp Huyền nhảy lên, Đệ Cửu thực sự cần năng lượng mặt trời!

Hắn quan sát Đệ Cửu với ánh mắt tò mò, thực sự rất tò mò về lai lịch của đối phương. Nữ nhân này rất khinh thường nhân loại, nhưng lại không khinh thường cũng như thù oán gì với hắn, đã thế nàng còn mạnh đến mức vô lí!

Rốt cuộc nữ nhân này là ai?

Đúng lúc đó, tay của Đệ Cửu bỗng run lên. Dần dần, nàng mở mắt ra, song trông vẫn hơi suy yếu.

Diệp Huyền vội hỏi: “Ngươi thấy thế nào rồi?”

Đệ Cửu nhìn hắn, nàng chớp mắt: “Là ngươi à!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Là ta đây! Sao rồi, ngươi thấy sao?”

Đệ Cửu khẽ nói: “Thấy vẫn còn hơi yếu, phải sạc thêm một lát!”

Diệp Huyền gật đầu: “Được! Ngươi cứ sạc thêm đi!”

Đệ Cửu chớp mắt: “Nhân loại bị hủy diệt rồi à?”

Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, nữ nhân này còn muốn hủy diệt cả nhân loại nữa! Suy nghĩ này của nàng nguy hiểm quá!

Đệ Cửu bỗng bảo: “À không, Ngũ Duy Kiếp còn chưa đến cơ mà!”

Diệp Huyền gật đầu: “Vẫn chưa đến!”

Đệ Cửu chau mày: “Tại sao ngươi không đợi khi Ngũ Duy Kiếp đến mới gọi ta dậy?”

Diệp Huyền: “…”

Lúc này, Đệ Cửu chầm chậm đứng dậy, khẽ siết hai tay lại rồi hoạt động cơ thể một chút.

Một lát sau, nàng nhìn Diệp Huyền và nói: “Chúng ta đi giết người thôi!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người chuẩn bị rời đi!

Diệp Huyền vội vã kéo nàng lại: “Gượm đã!”

Đệ Cửu nhìn Diệp Huyền: “Sao thế?”

Diệp Huyền do dự trong chốc lát rồi nói: “Một lần sạc này ngươi có thể chống đỡ trong bao lâu?”

Đệ Cửu chớp mắt, nàng đáp: “Ta cũng không biết!”

Diệp Huyền lại sa sầm mặt mũi, nữ nhân này kì lạ thật đấy!

Hắn trầm giọng nói: “Hay là thế này đi, ngươi sạc thêm một lúc nhé?”

Đệ Cửu nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu: “Cũng được!”

Diệp Huyền hỏi: “Ngươi ghét nhân loại như vậy, tại sao lại không ghét ta?”

Đệ Cửu chớp mắt, nàng nói: “Bởi vì ngươi ở phe ta!”

Diệp Huyền đen mặt: “Ngươi đừng có nói với ta rằng ta cũng được nhân loại tạo ra! Ta sẽ phát điên đấy!”
Bình Luận (0)
Comment