Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 299 - Chương 1989. Ngươi Không Tự Tin À

Chương 1989. Ngươi không tự tin à Chương 1989. Ngươi không tự tin à

Chương 1989: Ngươi không tự tin à

Kiếm Tông.

Diệp Huyền đưa kiếm tu nữ tử quay về Kiếm Tông. Vừa mới trở lại, kiếm tu nữ tử đã kéo hắn tới một tòa đại điện.

Bên trong tòa đại điện chỉ có hắn và nàng.

Diệp Huyền liếc nhìn kiếm tu nữ tử: “Lục sư tỷ?”

Nữ tử chỉ nói: “Ngươi có thể gọi ta là Lục di!”

Lục di!

Vẻ mặt Diệp Huyền bỗng trở nên kì quái.

Nữ tử quan sát hắn, đoạn nói: “Ngươi đạt tới Phàm kiếm đệ nhị trọng rồi à?”

Diệp Huyền gật đầu.

Nữ tử khẽ gật đầu: “Khá lắm!”

Lúc này, Lục Vân Tiên bước vào. Hắn ta liếc nhìn Diệp Huyền, sau đó nhìn về phía nữ tử: “Lục sư tỷ, thương thế như nào rồi?”

Nữ tử lắc đầu: “Không đáng ngại!”

Nói rồi, nàng nhìn về phía Lục Vân Tiên: “Âm Linh tộc ra khỏi Âm Linh Giới rồi à?”

Lục Vân Tiên gật đầu: “Đã ra khỏi Âm Linh Giới rồi!”

Nữ tử bèn chau mày: “Bọn họ không tới Kiếm Tông?”

Lục Vân Tiên lắc đầu: “Không tới, bọn họ tới Ngũ Duy vũ trụ.”

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền bèn thay đổi.

Tới Ngũ Duy!

Sao Hư Vô Duy Độ có thể chống lại Âm Linh tộc được chứ?

Nghĩ tới đây, Diệp Huyền bèn quay người rời đi.

Lúc này, kiếm tu nữ tử bỗng nhiên nói: “Ngươi có đánh được cả Âm Linh tộc không?”

Diệp Huyền dừng bước, nhìn về phía nữ tử. Nữ tử đứng dậy, nàng nhìn Lục Vân Tiên: “Triệu tập tất cả kiếm tu!”

Lục Vân Tiên khẽ gật đầu, sau đó hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền: “Đừng bồng bột!”

Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời khỏi đại điện.

Bên trong đại điện chỉ còn lại Diệp Huyền và nữ tử.

Nữ tử bước tới cửa đại điện, nàng nhìn bước tượng kiếm tu phía xa xa, khẽ nói: “Chúng ta đã đánh giá thấp Âm Linh tộc rồi!”

Diệp Huyền bước tới bên cạnh nữ tử, trầm giọng nói: “Nữ nhân ban nãy sao?”

Nữ tử kiếm tu lắc đầu: “Không chỉ nàng ta thôi đâu, nữ tử này tên là Quan Âm, là thiên tài kiệt xuất từ trước đến nay của Âm Linh tộc. Mới đầu, ta còn tưởng nàng ta chỉ có cảnh giới cao, nhưng ai ngờ nàng ta còn là một kiếm tu! Hơn nữa trình độ kiếm tu của nàng ta còn rất cao!”

Nói đoạn, nàng quay người nhìn về phía Diệp Huyền: “Mục tiêu thực sự của bọn họ có hai cái, thứ nhất là giết ngươi, thứ hai là xưng bá Ngũ Duy vũ trụ!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Chỉ bởi ta là truyền nhân của tông chủ Kiếm Tông nên bọn họ mới muốn giết ta ư?”

Nữ tử nhìn hắn: “Đúng vậy!”

Diệp Huyền cạn lời, hắn nhìn về phía bức tượng thanh sam nam tử ở phía xa xa. Má nó, phải gánh tội cho cái tên này!

Đúng lúc đó, gần trăm đường kiếm quang bỗng nhiên xuất hiện ngay trước tòa đại điện!

Diệp Huyền liếc nhìn những đường kiếm quang ấy, tổng cộng có một trăm mười chín vị kiếm tu!

Người rất ít, nhưng thực lực thì kinh khủng vô cùng!

Bởi lẽ trong số những người này, thấp nhất đã là Phàm kiếm và Chủ Tể cảnh!

Phá Hư cảnh cũng có hơn ba mươi người!

Không thể không nói, trận thế này đúng là nghịch thiên vô cùng!

Sức chiến đấu hơn cường giả Chủ Tể cảnh bình thường không biết bao nhiêu lần!

Thế nhưng đứng trước Âm Linh tộc, trận thế này thực sự không chiếm ưu thế là mấy!

Âm Linh tộc cũng đông người vô cùng!

Kiếm tu nữ tử ra khỏi đại điện, nhìn những kiếm tu trước mặt và nói: “Không nhiều lời nữa, Âm Linh tộc đã ra khỏi Âm Linh Giới, hiện giờ bọn họ đang đợi chúng ta đến tìm bọn họ. Nếu đã vậy thì chúng ta sẽ cho bọn họ được toại nguyện, tất cả các kiếm tu của Kiếm Tông…”

Nói đến đây, nàng bỗng nhìn về phía Diệp Huyền: “Từ giờ trở đi, tất cả kiếm tu phải nghe mệnh lệnh của thiếu tông chủ!”

Thiếu tông chủ!

Diệp Huyền sững sờ.

Chuyện gì thế này?

Nghe lệnh của ta á?

Các kiếm tu cũng đồng loạt nhìn về phía Diệp Huyền. Khi trông thấy hắn, bọn họ đều thể hiện thiện chí, một vài người còn cảm thấy tò mò.

Rất rõ ràng, bọn họ đều biết lai lịch của Diệp Huyền.

Kiếm tu nữ tử trước mặt hắn và nói: “Hiện giờ ta đang bị thương, không thể tham chiến, Kiếm Tông đành giao cho ngươi.”

Diệp Huyền do dự trong chốc lát rồi nói: “Lục sư tỷ, không phải còn có Lục Vân Tiên sư huynh và mọi người hay sao?”

Nữ tử nhìn thẳng vào hắn: “Sao nào, ngươi không tự tin à?”

Diệp Huyền lắc đầu: “Không phải, ta chỉ muốn nói…”

Nữ tử bỗng nhiên bảo: “Nói cái gì? Bảo ngươi dẫn đầu thì ngươi cứ dẫn đầu, đâu ra lắm lời thế?”

Diệp Huyền kinh ngạc, gì gắt vậy!

Nữ tử lại nói: “Còn vấn đề gì nữa không?”

Diệp Huyền vội lắc đầu: “Không… không còn!”

Nữ tử gật đầu: “Vậy chuyện tiếp theo giao cho ngươi! Ta phải trị thương đây! Mong trước khi ta ra ngoài, các ngươi vẫn còn sống!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người bước vào đại điện.

Hơn một trăm vị kiếm tu tuyệt thế đều đang nhìn Diệp Huyền.

Diệp Huyền thì thấy hơi cạn lời!

Hắn thực sự không ngờ tới chuyện này. Sao hắn lại thăng cấp từ thiếu tông chủ lên tông chủ thế này?

Mà điều quan trọng nhất là hình như những kiếm tu này không hề có địch ý với hắn!

Diệp Huyền nhìn về phía thanh sam nam tử đằng xa, hắn quan sát thật kĩ đối phương. Dần dần, mí mắt hắn nhảy lên.

Má nó, sao hắn lại thấy mình hơi giống nam tử này thế nhỉ?
Bình Luận (0)
Comment