Chương 1991. Tiếp tục nào
Chương 1991. Tiếp tục nào
Chương 1991: Tiếp tục nào
Uỳnh!
Kiếm của Diệp Huyền bay đi. Cùng lúc đó, một quyền của Quan Âm bay thẳng tới trước mặt hắn.
Diệp Huyền đột nhiên buông Thiên Tru Kiếm ra, tay phải túm lấy bàn tay trái chưa kịp thu lại của Quan Âm, sau đó đụng mạnh về phía trước.
Lúc này, Quan Âm thành công đánh một quyền trước mặt Diệp Huyền.
Ầm!
Một tiếng nổ cực lớn vang lên, cả hai cùng lùi về phía sau!
Ở phía xa xa, sau khi dừng lại, Quan Âm vuốt ve gương mặt mình, mặt của nàng đã hơi biến dạng.
Mặc dù Diệp Huyền trúng một quyền của nàng nhưng hắn chẳng bị làm sao cả. Có điều vẻ mặt hắn đã nghiêm nghị hơn rất nhiều.
Bởi lẽ ban nãy khi đụng phải Quan Âm, một luồng sức mạnh thần bí đã đẩy lùi một phần sức mạnh của hắn!
Lúc này, những kiếm tu phía sau Diệp Huyền đưa mắt nhìn nhau. Trong mắt bọn họ là vẻ an ủi.
Ban đầu bọn họ còn thấy hơi lo lắng, song xem ra thiếu tông chủ nhà bọn họ quả không hề đơn giản.
Diệp Huyền bỗng nhiên bật cười: “Quan cô nương, chẳng phải ngươi là kiếm tu hay sao? Ngươi có thể dùng kiếm!
Dùng kiếm!
Sắc mặt Cổ lão bèn trở nên kì quái.
Hiện giờ ai chẳng rõ ngươi biết thôn tính kiếm hả trời!
Dùng kiếm!
Thế mà ngươi cũng nói cho được!
Ở phía xa xa, Quan Âm lắc đầu cười: “Diệp công tử nói đùa! Ngươi có thể thôn tính kiếm, ta mà dùng kiếm thì khác gì tự rước nhục vào người?”
Nói đoạn, nàng bèn thong thả bước về phía hắn: “Ta không dùng kiếm vẫn có thể giết ngươi!”
Dứt lời, nàng bèn xuất hiện ngay trước mặt hắn, sau đó lại xuất quyền, quyền của nàng rất chậm, hư hư ảo ảo, khiến người ta bất an vô cùng.
Diệp Huyền khẽ nhắm hai mắt lại, hắn không lấy nhục thân của mình ra để đỡ một quyền này. Hắn có thể chống lại được, thế nhưng làm vậy lại chẳng có nghĩa lí gì cả.
Hơn nữa quyền của Quan Âm đâu hề đơn giản.
Thiên Tru Kiếm trong tay hắn bỗng biến thành Trấn Hồn Kiếm. Ngay sau đó, hắn vung kiếm về phía trước. Khoảnh khắc Diệp Huyền vung kiếm, một luồng sức mạnh thần bí bèn bao vây lấy Quan Âm.
Kiếm Vực!
Hắn phát hiện, Kiếm Vực rất có tác dụng đối với những cường giả siêu cấp!
Nó có thể trấn áp đối phương!
Khi Kiếm Vực xuất hiện, Quan Âm khẽ chau mày. Nàng không lùi lại mà tiếp tục đánh một quyền về phía đầu Diệp Huyền.
Mà kiếm của Diệp Huyền cũng đâm về phía Quan Âm, nhưng tiếc là một quyền của nàng nhanh hơn kiếm của hắn.
Uỳnh!
Diệp Huyền lập tức bay ngược về phía sau khoảng mười trượng. Có điều, Quan Âm cũng phải liên tiếp lùi lại. Khi nàng vừa dừng lại thì một luồng sức mạnh linh hồn đã bao vây lấy nàng.
Nhất Kiếm Định Hồn!
Quan Âm khẽ chau mày, chợt xòe tay ra, một đường bạch quang xuất hiện ngay trên đỉnh đầu nàng. Mà trên đường bạch quang ấy lại có một luồng sức mạnh linh hồn, đường bạch quang trực tiếp ngăn sức mạnh linh hồn lại!
Đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng dưng biến mất.
Quan Âm nhìn về phía trước, lại tung một quyền!
Một quyền này nhắm trúng ngực của Diệp Huyền, cực kì thuận lợi. Diệp Huyền lùi mãi về phía sau cả trăm trượng, thế nhưng ngay sau đó, cổ Quan Âm lại rách một đường nho nhỏ.
Sau khi Diệp Huyền dừng lại, hắn liếc nhìn lồng ngực mình. Lúc này, ngực hắn đã bị lõm xuống, trông đáng sợ vô cùng. Thế nhưng thực tế hắn lại không bị ảnh hưởng gì mấy, không những thế cơ thể của hắn còn khôi phục với một tốc độ cực nhanh.
Sinh Mệnh Chi Tâm!
Sinh Mệnh Chi Tâm mà Thiên Đạo cho hắn đang phát huy tác dụng!
Chỉ cần Diệp Huyền không bị trọng thương hoặc bị giết thì nhục thân của hắn có thể hồi phục liên tiếp. Không những thế, nhờ có kiếm của Thiên Đạo mà linh khí ở đây đang không ngừng chảy về phía hắn.
Nói một cách đơn giản thì là trong lúc chiến đấu, hắn đang được đất trời tương trợ.
Thấy nhục thân của Diệp Huyền đang khôi phục nhanh chóng, mấy người Lục Vân Tiên không khỏi ngỡ ngàng.
Nhục thân của hắn mạnh vậy sao?
Nụ cười trên gương mặt Quan Âm cũng dần dần biến mất. Nàng nhìn Diệp Huyền và nói: “Ta biết nhục thân của ngươi rất mạnh, nhưng không ngờ là nó lại mạnh đến như vậy!”
Không thể không nói, nhục thân của Diệp Huyền quả thực nằm ngoài dự liệu của nàng. Nhục thân của hắn không những mạnh mà còn có khả năng tự chữa lành, hắn còn là kiếm tu hay sao?
Hắn là thể tu mới đúng!
Điều quan trọng nhất là nàng cũng là kiếm tu. Có thể nói, trong điều kiện bình thường thì nàng có thể đâm thủng nhục thân vô địch của Diệp Huyền bằng kiếm, thế nhưng vấn đề là cái tên này lại biết thôn tính kiếm!
Như thế thì nàng biết phải làm thế nào?
Điểm mạnh nhất của nàng lại trở thành điểm yếu nhất trước mặt Diệp Huyền.
Có thể nói, nàng mà giao thủ với hắn thì chỉ có chịu thiệt, thiệt nhiều là đằng khác!
Bởi lẽ thực lực của Diệp Huyền rõ ràng không lớn mạnh hơn kiếm tu nữ tử kia là bao, thế nhưng nàng lại chẳng làm gì được hắn.
Đau đầu thật đấy!
Lúc này, Diệp Huyền vận động cơ thể một lát rồi nhìn Quan Âm, mỉm cười nói: “Nào, tiếp tục!”
Nói đoạn, hắn bèn biến mất ngay tại chỗ. Một đường kiếm quang xoẹt qua, nơi kiếm quang đi qua đều nứt vỡ.