Chương 1993. Thứ gì thế này?
Chương 1993. Thứ gì thế này?
Chương 1993: Thứ gì thế này?
Kiếm linh!
Đây là kiếm linh của sư tổ Kiếm Tông!
Còn các cường giả Âm Linh tộc thì sững sờ ngay tại chỗ!
Đôi mắt của bọn họ lại dấy lên vẻ sợ hãi, lão giả dẫn đầu kia cũng khựng người ngay tại chỗ. Đôi mắt hắn ta cũng tràn đầy vẻ hoảng sợ!
Đến cả Diệp Huyền cũng thấy hơi ngạc nhiên.
Thanh kiếm này có kiếm linh!
Nó vẫn còn sống!
Diệp Huyền nhìn kiếm linh, vẻ mặt hắn trở nên kì lạ!
Bởi lẽ hắn phát hiện khí tức trên thanh kiếm này có vẻ tương tự với khí tức huyết mạch của hắn!
Kiếm linh đột nhiên biến mất.
Ở phía xa xa, Quan Âm bỗng nhiên bước lên phía trên một bước, nàng xuất quyền!
Uỳnh!
Đối mặt với thanh kiếm kia, Quan Âm lập tức lùi về phía sau cả trăm trượng. Bầu trời lúc này cũng biến thành biển máu!
Phía xung quanh, vô số cường giả Âm Linh tộc đang liên tiếp lùi về phía sau. Các cường giả Kiếm Tông cũng đồng loạt lùi lại, bởi lẽ bạo khí tỏa ra từ biển máu kia quá mạnh!
Nó sẽ ảnh hưởng đến tâm trí của mọi người!
Còn Diệp Huyền thì không sao hết, hắn chỉ bị ảnh hưởng một chút.
Sau khi dừng lại, giữa trán Quan Âm xuất hiện một vết kiếm chém, không sâu cũng chẳng nông, đủ để khiến làn da của nàng nứt toác.
Quan Âm xòe tay ra, một thanh kiếm bèn xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Ngay sau đó, nàng cầm kiếm và xông lên trời, chém thẳng về phía kiếm linh!
Lúc này, kiếm linh bỗng nhiên xuất hiện trong tay Diệp Huyền. Diệp Huyền sững sờ, sau đó hắn cầm kiếm chém về phía bầu trời.
Vụt!
Một kiếm này của Diệp Huyền bay đi, kèm theo đường kiếm khí màu máu như xé rách bầu trời.
Uỳnh!
Quan Âm lập tức bay về phía sau cả ngàn trượng. Kiếm khí vẫn chưa hết, kiếm quang quét ngang cả vạn dặm.
Nơi có kiếm khí đi qua đều biến thành biển máu, vô số cường giả Âm Linh tộc ngã xuống, cảnh tượng chẳng khác gì địa ngục trần gian.
Diệp Huyền sững sờ.
Hắn nhìn thanh kiếm trong tay mình, hắn mạnh vậy sao?
Ban nãy vung kiếm ít nhất cũng phải giết được cả vạn cường giả Âm Linh tộc!
Ở phía không xa, cường giả Kiếm Tông đưa mắt nhìn nhau.
Kiếm của Diệp Huyền có uy lực kinh khủng quá!
Ở phía xa xa, Quan Âm liếc nhìn Diệp Huyền, trong mắt là vẻ kinh sợ. Nàng không ngờ kiếm của hắn lại mạnh đến mức độ như vậy!
Là do kiếm của hắn!
Quan Âm nhìn thanh kiếm trong tay Diệp Huyền, nàng biết ban nãy phần lớn là do thanh kiếm kia của hắn!
Đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng lên tiếng: “Giết!”
Giết!
Lúc này, Quan Âm bị kiếm của Diệp Huyền đẩy lùi, cộng thêm tổ sư của Kiếm Tông, có thể nói Âm Linh tộc không có một chút sĩ khí nào!
Đây là thời cơ để ra tay!
Mặc dù người ít nhưng những kiếm tu bên cạnh hắn cũng rất cừ!
Nghe Diệp Huyền nói vậy, hơn một trăm kiếm tu bèn xông lên. Tất cả đều ra tay, chỉ trong chớp mắt những tiếng kiếm minh vang lên không dứt!
Diệp Huyền ở phía trên nhất, mục tiêu của hắn chính là Quan Âm. Nữ nhân này quá mạnh, nếu không kìm hãm nàng lại thì các kiếm tu của Kiếm Tông không thể ngăn chặn nàng!
Nhìn Diệp Huyền xông tới, sắc mặt Quan Âm lạnh lùng vô cùng: “Giết!”
Dứt lời, nàng bèn tiên phong xông về phía trước.
Trong lúc Quan Âm xông ra, những cường giả Âm Linh tộc cũng xông lên theo nàng.
Quan Âm rất có tiếng nói trong Âm Linh tộc!
Chủ yếu là bởi mọi người đều hiểu, hiện giờ ai rút lui là người đấy thảm!
Diệp Huyền xông đến chỗ Quan Âm và vung kiếm.
Vụt!
Một đường kiếm quang màu máu đỏ xuất hiện, Quan Âm không dùng kiếm, bởi lẽ dùng kiếm với Diệp Huyền thì chẳng có tác dụng gì cả.
Khoảnh khắc Quan Âm xông lên, nàng trực tiếp trở nên hư ảo. Cùng lúc đó, một luồng sức mạnh thần bí trấn áp lấy nàng!
Kiếm Vực!
Khoảnh khắc ấy, đôi mắt Quan Âm ánh lên vẻ hung dữ, nàng khẽ nhón chân phải.
Uỳnh!
Trời đất rung chuyển!
Sắc mặt Diệp Huyền lập tức trở nên tái nhợt. Lúc này, Quan Âm đã tung một quyền về phía hắn. Nàng cứ thế xuyên qua Kiếm Vực và đánh về phía Diệp Huyền!
Quan Âm muốn phá tan cả Kiếm Vực của hắn!
Còn Diệp Huyền thì không hề né tránh, hắn chém kiếm về phía nàng.
Một kiếm này của hắn, đừng nói đến Quan Âm mà ngay cả hắn cũng không đỡ được!
Bởi lẽ hiện giờ thanh kiếm trong tay Diệp Huyền là kiếm của thanh sam nam tử, hơn nữa kiếm linh trong nó còn sống!
Vốn dĩ thực lực của kiếm linh đã không hề thua kém Quan Âm rồi. Có điều uy lực của nó cần thêm kiếm tu mới có thể phát huy triệt để!
Đối mặt với kiếm của Diệp Huyền, Quan Âm không hề do dự, tung tiếp một quyền nữa. Một quyền này của nàng nhắm tới thanh kiếm trong tay hắn với một góc độ kì lạ.
Uỳnh!
Đường kiếm của Diệp Huyền trệch đi. Mà lúc này, quyền của Quan Âm nện thẳng xuống lồng ngực hắn, không gian bốn bề cũng rung lên theo!
Diệp Huyền lại chẳng quan tâm. Mắt thấy đường kiếm lệch đi, hắn bèn buông lỏng thanh kiếm, sau đó đánh một quyền về phía ngực của Quan Âm!
Uỳnh!
Một tiếng nổ cực lớn vang lên, Diệp Huyền và Quan Âm cùng lùi về phía sau. Khoảnh khắc Quan Âm lùi lại, thanh kiếm màu máu đỏ kia lại đâm về phía nàng.
Thấy vậy, mặt nàng bèn biến sắc, thanh kiếm này có thể tự tấn công được sao?
Thứ gì thế này?
Không còn thời gian để nghĩ ngợi nhiều, nàng lập tức giơ hai tay lên chắn.