Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 366 - Chương 2056. Hắn Cũng Là Sư Đệ Của Ngươi Đấy

Chương 2056. Hắn cũng là sư đệ của ngươi đấy Chương 2056. Hắn cũng là sư đệ của ngươi đấy

Chương 2056: Hắn cũng là sư đệ của ngươi đấy

Uỳnh!

Căn nhà trúc sụp đổ!

Đương nhiên là Diệp Huyền không hề chết. Hắn lùi ra chỗ cách đó cả trăm trượng, chỉ thấy có một nữ tử đứng đối diện mình.

Nữ tử này mặc váy màu đỏ, đôi môi đỏ như được phủ một lớp máu tươi, trên vai nàng vác một thanh đao lớn. Lúc này, nàng đang quan sát Diệp Huyền bằng ánh mắt tò mò.

Trông thấy nữ tử ấy, Diệp Huyền sững sờ. Vị này chắc là nữ tử dùng đao ở Trích Tiên Đảo rồi!

Lúc này, nữ tử kia đột nhiên nói: “Ngươi là ai?”

Diệp Huyền nhìn nữ tử: “Diệp Huyền.”

Nữ tử chau mày: “Chưa từng nghe qua, tại sao ngươi lại ở trong nhà trúc của A Tửu?”

Diệp Huyền đang định đáp lời thì nữ tử lại bảo: “Thôi! Điều này không quan trọng!”

Nói đoạn, nàng lại vung đao lên.

Vụt!

Không gian trước mặt Diệp Huyền lập tức nứt vỡ. Sắc mặt hắn cũng nhanh chóng thay đổi, vội vàng giơ kiếm chắn.

Uỳnh.

Chỉ trong chốc lát, hắn đã lùi về phía sau cả ngàn trượng, đến tận mặt biển. Mà lúc này, mặt biển bỗng xuất hiện một khe rãnh rất sâu. Nước biển dạt sang hai bên và bắn lên cao cả trăm trượng.

Sắc mặt Diệp Huyền trở nên nghiêm nghị, nữ nhân này mạnh quá!

Nếu như một đao vừa rồi của nàng mà bổ lên người hắn thì chắc chắn nhục thân của hắn không thể chịu đựng được!

Xem ra hắn phải nâng cao nhục thân thôi!

Ở phía xa xa, ánh mắt nữ tử toát lên vẻ ngạc nhiên: “Ngươi không chết cơ à!”

Diệp Huyền: “…”

Nữ tử nhếch miệng cười: “Tiếp thêm một đao nữa!”

Dứt lời, nàng bèn vung đao về phía trước.

Vụt!

Đao của nữ tử khiến không gian giữa nàng và Diệp Huyền lập tức tan tành. Đường đao của nàng mạnh đến mức có thể hủy diệt cả đất trời này, kinh sợ vô cùng.

Ánh mắt Diệp Huyền toát lên vẻ hung dữ. Sắc mặt hắn lúc trắng lúc xanh. Lúc này, đường đao kia đã xuyên qua ba loại vực của hắn. Diệp Huyền phun một ngụm máu, cùng lúc đó cơ thể hắn nhộn nhạo như thể sắp nổ tung vậy!

Hắn không có thời gian nghĩ ngợi nhiều mà bước lên phía trước một bước, hai tay cầm Thiên Tru Kiếm và chém mạnh về phía trước.

Hắn đã tận dụng ba loại vực vào đường kiếm này.

Uỳnh!

Khoảnh khắc hắn vung kiếm ra, có một luồng sức mạnh cực lớn bỗng trào dâng từ ba loại vực của hắn. Diệp Huyền bay ngược về phía sau cả trăm trượng. Sau khi dừng lại, nhục thân của hắn nứt vỡ, không gian xung quanh thì trở nên hư ảo, sau đó sụp đổ.

Có điều, hắn vẫn chống cự được!

Ở phía xa xa, nữ tử kia quan sát Diệp Huyền một hồi rồi hỏi: “Ngươi lại đỡ được nữa hả?”

Nói đoạn, nàng bèn bước lên phía trước một bước, sau đó vung đao.

Lần này, thế vung đao của nàng rất bình tĩnh, như thể có một cơn gió ấm thổi ngang qua và không làm một gợn sóng nào lay động cả.

Ở phía xa xa, đôi đồng tử của Diệp Huyền bỗng co lại. Hắn biết, lần này dù mình có dùng cả ba loại vực thì cũng không đỡ được.

Chẳng lẽ hắn lại phải chết ở đây ư?

Nếu như hắn chết ở đây thì Diệp Linh phải làm sao? A Mục phải làm sao? Rồi mấy người An Lan Tú phải làm sao?

Còn cả nữ tử váy trắng nữa!

Hắn đã đồng ý đi tìm nàng rồi!

Hắn không thể chết!

Diệp Huyền đột nhiên gào lên, ý chí muốn sống của hắn khiến hắn lại rút kiếm ra và chém.

Một kiếm dưới vạn niệm!

Diệp Huyền vừa vung kiếm xong thì Thiên Tru Kiếm của hắn bèn trở nên hư ảo.

Lúc này, thanh đao của nữ tử đã tới.

Cả kiếm và đao đều rất bình tĩnh, mà điều quan trọng là thanh đao của nữ tử đã giáng xuống nhưng Diệp Huyền không hề bị đánh bay về phía sau!

Kiếm của hắn đã chặn được đao của nữ tử!

Ở phía xa xa, nữ tử đó nhìn Diệp Huyền: “Kiếm niệm.”

Nói đoạn, nàng đang định ra tay một lần nữa thì đúng lúc đó, một nữ tử đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Người này chính là A Tửu.

A Tửu nhìn hắn: “Ngươi lĩnh ngộ được kiếm niệm rồi à?”

Diệp Huyền chớp mắt: “Ta cũng không biết!”

Hắn thực sự thấy hơi lơ tơ mơ về đường kiếm mà mình vừa thi triển.

A Tửu nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt nàng có hơi kì quái.

Trước đó, nàng đã xác định được Diệp Huyền không biết kiếm niệm! Sau đó nàng mới chỉ rời đi có một lúc mà cái tên này đã lĩnh ngộ được kiếm niệm rồi ư?

Chuyện gì thế này?

A Tửu cầm bình rượu rồi tu ngược một hơi, trong lòng nàng đang dậy sóng. Phải biết rằng, ngày xưa để lĩnh ngộ được kiếm niệm, nàng đã phải tốn rất nhiều sức lực.

Ấy thế mà cái tên này đã lĩnh ngộ được rồi đấy!

Bị ảo quá!

A Tửu liếc nhìn Diệp Huyền: “Tỉ thí không?”

Lúc này, nàng muốn đánh người!

Diệp Huyền vội vàng lắc đầu: “Không đâu không đâu!”

Hắn cảm nhận được địch ý trong ánh mắt nữ tử!

Lúc này, nữ tử cầm đao bỗng nhiên nói: “A Tửu, hắn là ai!”

A Tửu quay người nhìn nữ tử: “Sư đệ!”

Nữ tử kia chau chặt mày: “Sư đệ? A Tửu, ngươi uống nhiều rượu quá rồi hả? Sư phụ của ngươi đã chết được mấy trăm năm rồi đấy! Ngươi lấy đâu ra sư đệ nữa?”

A Tửu nói: “Hắn cũng là sư đệ của ngươi đấy!”

Nữ tử lắc đầu: “Lão nương đã bảo ngươi cai rượu đi rồi mà ngươi không chịu nghe cơ. Giờ thì hay rồi, uống đến mức đầu óc bất thường luôn!”

A Tửu nhìn Diệp Huyền: “Đưa kiếm cho nàng ta xem!”

Diệp Huyền do dự một lát rồi lấy thanh kiếm kia ra.

Trông thấy thanh kiếm ấy, nữ tử kia bèn sững sờ. Ngay sau đó, nàng xuất hiện trước mặt Diệp Huyền. Mí mắt Diệp Huyền nhảy lên, trong lòng không khỏi phòng bị, chuẩn bị lúc nào cũng có thể ra tay.
Bình Luận (0)
Comment