Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 433 - Chương 2123. Ngươi Có Chứng Cứ Gì Không?

Chương 2123. Ngươi có chứng cứ gì không? Chương 2123. Ngươi có chứng cứ gì không?

Chương 2123: Ngươi có chứng cứ gì không?

Lão tăng nghe mà trợn mắt há mồm: “Ngươi… Đó giờ Cổ Tự chúng ta chưa từng làm những chuyện này, ngươi… sao ngươi có thể nói như vậy?”

Sắc mặt Diệp Huyền bỗng trở nên dữ tợn: “Các ngươi vô liêm sỉ quá rồi đấy! Đã cướp thư ốc của ta rồi mà giờ còn không chịu thừa nhận! Ồ, ta hiểu rồi! Các ngươi muốn lợi dụng Ngũ Duy vũ trụ chúng ta, để chúng ta đánh nhau với Đạo Giới, còn các ngươi làm ngư ông đắc lợi chứ gì!”

Nghe vậy, mấy người Lý Miện đồng loạt nhìn về phía lão tăng.

Lão tăng lại lắc đầu: “Diệp công tử, đúng thật là Cổ Tự chúng ta muốn có được thư ốc, nhưng bởi một vài nguyên nhân mà chúng ta vẫn chưa động thủ. Ngươi nói như vậy đúng là chẳng khác gì ngậm máu phun người!”

Diệp Huyền cười lạnh lùng: “Bởi vì một vài nguyên nhân và chưa động thủ. Ta tò mò lắm ấy, nguyên nhân gì thế?”

Lão tăng nhìn hắn: “Người phía sau lưng Diệp công tử không hề đơn giản, Ngũ Duy Thiên Đạo càng không đơn giản! Ban nãy, Diệp công tử nói chúng ta đã bắt được Ngũ Duy Thiên Đạo…”

Nói đoạn, hắn ta bèn cười khổ: “Diệp công tử nói vậy thì buồn cười quá, Ngũ Duy Thiên Đạo không hề bình thường, Cổ Tự chúng ta không có năng lực bắt được nàng ta!”

Đối với Ngũ Duy Thiên Đạo thì Cổ Tự vẫn luôn kiêng dè cực kì, bởi lẽ nữ nhân này thực sự thâm sâu khó lường!

Lúc này, Lý Miện ở bên cạnh đột nhiên nói: “Đại sư đang nói đùa gì vậy? Một Ngũ Duy Thiên Đạo có thể không đơn giản đến mức nào?”

Lão tăng nhìn Lý Miện: “Các ngươi chưa từng tiếp xúc với Mộ cô nương sao?”

Lý Miện mỉm cười: “Chưa từng tiếp xúc! Có điều, chỉ một Thiên Đạo nhỏ nhoi mà thôi, nàng ta có thể mạnh đến mức nào chứ?”

Lão tăng thở dài: “Đạo Giới… sao các ngươi có thể ngu xuẩn như vậy!”

Mọi người: “…”

Lý Miện nhìn chằm chằm lão tăng: “Ngươi đang sỉ nhục Đạo Giới chúng ta hả?”

Lão tăng lắc đầu: “Ta không hề có ý muốn sỉ nhục Đạo Giới các ngươi, ta chỉ cảm thán mà thôi.”

Ngũ Duy Thiên Đạo!

Nữ nhân đó có sức mạnh sâu không lường được!

Ấy thế mà Đạo Giới lại cho rằng nàng rất yếu!

Đây chẳng phải đang làm trò cười hay sao?

Lý Miện nhìn lão tăng: “Hiện giờ ta thấy thư ốc có khả năng đang nằm trong tay các ngươi lắm!”

Lão tăng nhíu mày: “Tại sao?”

Lý Miện mỉm cười: “Thứ nhất, tốt xấu gì Diệp Huyền cũng là đệ nhất kiếm tu tại Ngũ Duy vũ trụ. Người như hắn, ta tin rằng hắn sẽ không nói dối. Phải nói là hắn không việc gì phải nói dối cả.

Thứ hai, ta thấy Cổ Tự các ngươi không thể không mưu đồ cướp đoạt thư ốc này được. Thế nên Diệp Huyền nói các ngươi đã bắt Ngũ Duy Thiên Đạo, ta thấy có lẽ không phải nói dối trắng trợn gì đâu mà đúng thật là có chuyện này!”

Diệp Huyền: “…”

Lão tăng nhìn Lý Niệm: “Theo như lão tăng được biết thì giáo tông đại nhân của Đạo Giới cũng là một người thông minh, tại sao hắn ta lại phái một kẻ ngu xuẩn như ngươi tới đây vậy? Chẳng lẽ phái ngươi xuống đây là để làm trò cười cho thiên hạ hay sao?”

Mọi người: “…”

Lý Miện nhìn chằm chằm vào lão tăng, ngay sau đó hắn ta lập tức biến mất.

Ở phía xa xa, lão tăng lắc đầu: “A di đà phật, đầu óc có vấn đề!”

Nói đoạn, hắn ta bèn đánh một chưởng. Một chưởng này vừa xuất hiện đã có một chưởng ấn màu vàng kim lập tức in trên nền trời.

Uỳnh!

Một tiếng nổ vang lên, một bóng người liên tiếp lùi về phía sau. Người này chính là Lý Miện.

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt mọi người lập tức trở nên nghiêm trọng.

Nhất là Diệp Huyền.

Sự khác biệt giữa cường giả Độn Nhất cảnh lại lớn vậy sao?

Lão tăng này cũng mạnh quá nhỉ?

Lúc này, một giọng nói vang lên trong đầu Diệp Huyền: “Cẩn thận, người này ít nhất cũng phải là Độn Nhất cảnh đấy!”

Độn Nhất cảnh!

Diệp Huyền nhìn lão tăng, thầm sinh lòng phòng bị.

Ở phía xa xa, Lý Miện liếc nhìn tay phải bung bét của mình. Hắn ta ngẩng đầu nhìn lão tăng ở phía xa xa, trong mắt hiện vẻ khó tin: “Độn Nhất cảnh!”

Lão tăng chắp hai tay lại: “Thư ốc đó không hề ở trong tay Cổ Tự chúng ta!”

Nói đoạn, hắn ta quay đầu nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, Cổ Tự chúng ta làm là làm, không làm là không làm. Mong Diệp công tử trả lại sự trong sạch cho Cổ Tự chúng ta!”

Diệp Huyền liếc nhìn lão tăng: “Ngươi lợi hại, ngươi nói gì cũng đúng, ta không dám phản bác!”

Lão tăng trợn mắt há mồm, lại còn nói vậy nữa?

Ở phía xa xa, Lý Miện trầm giọng nói: “Đại sư, ngươi nói thư ốc không nằm trong tay ngươi, vậy ngươi có chứng cứ gì không?”

Lão tăng nhíu mày: “Diệp công tử nói thư ốc ở Cổ Tự chúng ta, vậy hắn có chứng cứ gì không?”

Lý Miện nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngũ Duy Thiên Đạo đang ở trong tay các ngươi!”

Lão tăng nhìn chằm chằm vào hắn: “Diệp công tử, ngươi nói Ngũ Duy Thiên Đạo đang ở trong tay Cổ Tự chúng ta, ngươi có chứng cứ gì không?”

Diệp Huyền nhìn Lý Miện: “Nếu các ngươi không tin thì có thể đến Cổ Tự lục soát, chắc chắn Ngũ Duy Thiên Đạo đang ở Cổ Tự.”

Nghe vậy, Lý Miện bèn nhìn về phía lão tăng.

Lão tăng lắc đầu: “Cổ Tự chúng ta từ trước đến nay luôn không cho người khác đặt chân vào, sao có thể để các ngươi lục soát cho được?”

Diệp Huyền nhìn Lý Miện, hắn nhún vai: “Ta không nói gì nữa!”

Lão tăng: “…”
Bình Luận (0)
Comment