Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 448 - Chương 2138. Không Bao Giờ Nhân Từ Với Kẻ Địch

Chương 2138. Không bao giờ nhân từ với kẻ địch Chương 2138. Không bao giờ nhân từ với kẻ địch

Chương 2138: Không bao giờ nhân từ với kẻ địch

Sắc mặt hai tăng lữ tái mét, bọn họ định phản kháng nhưng lại kinh ngạc phát hiện ra rằng hai luồng sức mạnh này đã khóa hết tu vi của bọn họ!

Hai người đưa mắt nhìn nhau, sau đó siết chặt hai tay lại đánh về phía trước!

Đấu nhục thân!

Thế nhưng hai chữ “Tù” kia lại không cho bọn họ được như ý nguyện. Giờ khắc này, trong lòng bọn họ kinh hãi vô cùng. Sức mạnh gì thế này, sao có thể khóa hết tu vi của bọn họ như vậy chứ?

Phải biết rằng hai người bọn họ là cường giả Độn Nhất cảnh thượng cảnh đấy!

Đúng lúc đó, lão tăng ở phía xa xa bỗng ra tay. Trong tinh không phía sau hắn ta, pho tượng to lớn kia cũng ra tay theo. Bọn họ cùng xuất quyền, quyền ấn khổng lồ xông tới mang theo khí thế bừng bừng.

Đúng lúc này, Diệp Huyền ở phía dưới ngẩng đầu lên. Trong mắt hắn thoáng lệ khí, bên trong Giới Ngục tháp, tầng thứ nhất đột nhiên lóe lên những tia sáng khiến quyền ấn kia vừa mới tiếp xúc phải đã tan thành mây khói. Ngay sau đó, tia sáng ấy lại đối đầu với pho tượng.

Rầm!

Pho tượng cũng biến mất!

Chúng đều bị xóa sổ!

Trông thấy cảnh tượng ấy, đôi mắt lão tăng toát lên vẻ khó tin!

Ban nãy sức mạnh của ánh sáng kia khiến hắn ta cảm nhận được mùi vị của cái chết!

Cái tháp này là cái quái gì vậy?

Hai người nhìn chằm chằm cái tháp trên đỉnh đầu Diệp Huyền!

Đúng lúc đó, lão tăng đột nhiên nhìn về phía hắn. Lúc này, cơ thể của hồng y tăng lữ kia ngày càng trở nên hư ảo!

Hai người bị tù, không thể nào động đậy được.

Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, sau đó cả hai ngồi xuống đất, chắp tay niệm kinh văn.

Bọn họ không phản kháng nữa!

Bởi lẽ có phản kháng cũng vô dụng!

Hai chữ “Tù” trên đỉnh đầu bọn họ có đại đạo, vượt xa bọn họ, bọn họ không thể phá giải được, nhất là trong tình thế tu vi còn bị phong bế!

Đợi chết!

Đối mặt với cái chết, hai người lại rất bình tĩnh.

Diệp Huyền nhìn hai tăng lữ trước mặt. Lúc này vẻ mặt hắn rất khó coi, bởi lẽ hắn đã hao tổn nhiều sức lực.

Sau khi điều động tất cả Đạo Tắc bên trong Giới Ngục tháp, uy lực cực lớn nhưng cũng tốn sức lắm. Giờ đây Diệp Huyền cảm giác cơ thể mình đang bị bòn rút nhanh chóng.

“Thọ mệnh!”

Lúc này, giọng nói của đại tỷ vang lên trong đầu Diệp Huyền: “Hiện giờ thọ nguyên của ngươi đang giảm, cách tốt nhất là dừng lại bằng không cùng lắm nửa canh giờ nữa ngươi sẽ tọa hóa tại chỗ luôn đấy!”

Nửa canh giờ nữa!

Diệp Huyền nhắm mắt lại, hắn cười khổ.

Có một thần vật lớn mạnh như vậy, khó khăn lắm mới tập hợp được tất cả Đạo Tắc, tuy nhiên hắn lại phải trả giá bằng thọ mệnh!

Chẳng phải hắn quá thảm rồi hay sao?

Không nghĩ ngợi nhiều nữa, Diệp Huyền phất tay phải, hai hồng y tăng lữ kia bị hắn thu vào bên trong Giới Ngục tháp. Mặc dù hai tăng lữ này mạnh vô cùng, song đám người đại tỷ vẫn trấn áp được nên Diệp Huyền vô cùng yên tâm.

Còn hắn thì vội vàng cất Giới Ngục tháp đi, cái này khiến hắn tốn sức quá!

Không chỉ tốn thọ nguyên mà còn tốn cả tinh thần lực với hồn lực nữa, huyền lực thì càng không phải nói. Ban nãy chỉ trong một thời gian ngắn mà đã như rút hết huyền khí của hắn vậy!

Hắn nhìn lão tăng ở phía xa: “Nào, tiếp tục!”

Hiện giờ hắn muốn nghỉ ngơi!

Thế nhưng hắn không thể tỏ ra yếu thế được, nếu không chắc chắn đối phương sẽ không chịu để yên.

Lão tăng nhìn Diệp Huyền một lát rồi xòe tay ra: “Tới đây!”

Dứt lời, ở Cổ Tự xa xôi bỗng có một đường hắc quang xộc lên trời. Ngay sau đó, đường hắc quang ấy xuyên qua bức tường vũ trụ và bay đến tinh không của Ngũ Duy vũ trụ…

Ở phía dưới, trong đầu Diệp Huyền vang lên giọng nói của đại tỷ: “Có thần vật sắp đến Ngũ Duy!”

Thần vật sắp đến Ngũ Duy!

Diệp Huyền không khỏi chau mày!

Rất rõ ràng, lão tăng này đã nhận ra hắn đang ở trong trạng thái suy yếu nên không muốn ngừng tay!

Vậy thì hơi phiền phức rồi đây!

Diệp Huyền trầm giọng nói thầm: “Đại tỷ, ta còn có thể thôi động Giới Ngục tháp không?”

Đại Tỷ nói: “Có thể! Nhưng mà thọ mệnh của ngươi e là sẽ hết sạch luôn. Thế nên ta khuyên ngươi không nên dùng Giới Ngục tháp nữa.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Không dùng Giới Ngục tháp thì phải đối phó với Cổ Tự và Đạo Giới thế nào?

Hiện giờ, hắn bắt buộc phải ngăn chặn lão tăng và cái thần vật sắp xuất hiện kia, bằng không tất cả mọi người đều sẽ phải chết!

Có lẽ Cổ Tự sẽ không đồ sát hết cường giả của Ngũ Duy nhưng chắc chắn Đạo Giới sẽ làm như vậy!

Bọn họ sẽ không bao giờ nhân từ với kẻ địch!

Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại.

Lần này, không còn ai có thể giúp hắn nữa!

Hắn bắt buộc phải tự lực cánh sinh!

Ở phía dưới, Quan Âm và Trương Văn Tú cứ nhìn Diệp Huyền như vậy.

Các nàng biết, nếu Diệp Huyền không chống lại được cửa ải này thì liên minh của Ngũ Duy vũ trụ sẽ tan vỡ, sau đó cả Ngũ Duy vũ trụ sẽ bị đồ sát, tiếp đó là bị nô dịch!

Trận chiến này liên quan đến vận mệnh của Ngũ Duy!

Nếu bọn họ thua thì không cần phải đợi Ngũ Duy Kiếp nữa!

Đúng lúc đó, không gian trên đỉnh đầu mọi người bỗng nứt ra. Ngay sau đó, một thanh trường kiếm xuất hiện trước ánh mắt của mọi người.

Thanh trường kiếm này vừa xuất hiện thì không gian xung quanh nó lập tức hóa thành hư vô, sau đó biến thành một vùng đất chết chóc…

Lúc này, một giọng nói vang lên trong đầu Diệp Huyền: “Giới Đao! Đây chính là Giới Đao, một trong ba bảo vật của Cổ Tự! Thanh đao này được phật pháp của cao tăng trong lịch sử Cổ Tự trấn thủ, thiên khắc tà ma. Ngoài ra, thanh đao này còn có luân hồi chi lực, một khi bị nó chém phải sẽ lập tức bị đưa xuống luân hồi địa ngục, vĩnh viễn không được siêu sinh. Uy lực của thứ này còn hơn cả Tiên Đạo Chung.”

Là giọng của đại tỷ!
Bình Luận (0)
Comment