Chương 2191. Đối phương muốn mượn đao giết người
Chương 2191. Đối phương muốn mượn đao giết người
Chương 2191: Đối phương muốn mượn đao giết người
Diệp Huyền trầm mặc.
Rất rõ ràng, tăng nhân này cảm nhận được nhân quả trên người hắn.
Mà đối phương lại rất đơn giản!
Diệp Huyền mỉm cười: “Chư vị, xin cáo từ!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Mặc dù da mặt hắn dày thật đấy, song hắn sẽ không cố chấp.
Đúng lúc đó, một tăng nhân đột nhiên lên tiếng: “Đợi đã.”
Diệp Huyền nhìn về phía người vừa lên tiếng, là một tăng nhân đeo hai chuỗi Phật châu. Gương mặt hắn ta thô kệch, hai mắt như có thần, trông uy nghiêm vô cùng.
Mọi người nhìn về phía tăng nhân đeo Phật châu, tăng nhân này lại nhìn cà sa tăng nhân: “Sủy Mệnh, ngươi nói trên người hắn có ách nạn chi nhân ư?”
Cà sa tăng nhân gật đầu: “Đúng vậy!”
Tăng nhân đeo Phật châu mỉm cười: “Thế ngươi có từng nghĩ đến việc tại sao hắn có ách nạn chi nhân mà lại sống được đến tận bây giờ không?”
Cà sa tăng nhân trầm mặc.
Tăng nhân đeo Phật châu nhìn về phía Diệp Huyền: “Hắn có ách nạn chi nhân nhưng lại sống được đến tận giờ, điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là hắn có phúc vận lớn đó!”
Sủy Mệnh nhíu mày: “Khổ nạn, phúc vận?”
Tăng nhân đeo Phật châu mỉm cười: “Có thể cùng tồn tại mà! Ách nạn chi nhân do con người tạo ra, phúc vận đương nhiên cũng có thể do con người tạo ra!”
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn về phía Diệp Huyền: “Tiểu hữu, nếu như ta đoán không sai thì phía sau ngươi còn có cao nhân, đúng chứ?”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Thực không dám giấu, đúng là phía sau ta còn có người.”
Tăng nhân đeo Phật châu nhìn hắn: “Đối phương có thể giúp ngươi chống chọi với ách nạn chi nhân chứng tỏ cũng không hề đơn giản đâu!”
Diệp Huyền mỉm cười mà không đáp lời.
Khoảnh khắc ấy, trong lòng hắn không biết có cảm giác gì!
Thanh Nhi!
Nữ nhân này và hắn rất ít gặp nhau, song nàng đã âm thầm làm rất nhiều chuyện vì hắn.
Hắn biết, chắc chắn là Thanh Nhi đã chống đỡ ách nạn chi nhân giúp hắn!
Hiện giờ cũng không biết nàng đang ở đâu nữa?
Đúng lúc đó, tăng nhân tên Vô Vọng ở phía không xa đột nhiên nói: “Nếu hắn đã đến đây vậy thì chính là có duyên.”
Tăng nhân đeo Phật châu khẽ gật đầu: “Có duyên, đương nhiên phải kết thiện quả!”
Cà sa tăng nhân liếc nhìn Diệp Huyền mà không lên tiếng.
Vô Vọng bước đến trước mặt Diệp Huyền: “Tiểu hữu, muốn đạt được Độn Nhất cảnh thì đầu tiên phải hiểu thế nào là đạo đã! Ngươi có biết thế nào là đạo không?”
Diệp Huyền trầm mặc một lát rồi nói: “Đạo pháp tự nhiên!”
Vô Vọng mỉm cười: “Ngươi nói không sai, có điều ngươi cần phải hiểu kĩ hơn nữa. Cách giải thích đơn giản nhất của đạo chính là vạn sự vạn vật đều có quỹ đạo vận hành của riêng nó, cũng có thể nói đó là một kiểu biến hóa vận động của sự vật…”
Trong khoảng thời gian tiếp đó, các tăng nhân bèn lần lượt giảng về đạo cho Diệp Huyền.
Không thể không nói, Diệp Huyền đã gặt hái được rất nhiều điều. Ít nhất thì hắn đã hiểu được đại khái về Độn Nhất cảnh, giờ trong lòng hắn, Độn Nhất cảnh không còn là một bí mật nữa, nó cũng giống một cảnh giới bình thường mà thôi!
Có điều Diệp Huyền hiểu rõ rằng, đây không phải là Độn Nhất cảnh thực sự. Hắn vẫn tò mò về Độn Nhất cảnh thực sự lắm.
Cứ thế, thời gian trôi qua từng ngày.
Trong khoảng thời gian này, ngày nào hắn cũng lắng nghe các cao tăng giảng đạo. Khoảng năm ngày sau, Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất. Lúc này, các tăng nhân đều đã rời đi.
Bọn họ cũng chỉ làm được như vậy thôi!
Còn có thể lĩnh ngộ được hay không, có đạt được đến Độn Nhất cảnh hay không thì phải xem Diệp Huyền thế nào rồi.
Trụ trì Cổ Tự và Tri Tuyệt vẫn luôn đợi ở bên ngoài.
Thực ra lúc này trong lòng bọn họ thấy hơi mâu thuẫn. Bọn họ muốn Diệp Huyền đột phá đến Độn Nhất cảnh, song lại sợ hắn làm được điều này!
Bởi vì nếu hắn đạt đến Độn Nhất cảnh thì lúc ấy, sức uy hiếp của hắn sẽ càng kinh khủng hơn!
Phải biết rằng, trong tay Diệp Huyền có một thần vật siêu cấp là Giới Ngục tháp!
Thế nhưng bọn họ lại hi vọng hắn đột phá Độn Nhất cảnh, bởi lẽ như vậy thì bọn họ mới biết được tung tích của Đạo Kinh!
…
Đạo Giới.
Lúc này, ở Đạo Giới có một chuyện lớn xảy ra, đó chính là Đạo Giới đã thành lập một liên minh.
Đạo Giới Liên Minh.
Trong liên minh này đứng đầu là Tiên Các, bọn họ tập trung hơn trăm thế lực, trong đó cường giả Độn Nhất cảnh có đến năm mươi hai vị!
Năm mươi hai vị cường giả Độn Nhất cảnh!
Có thể nói, đội hình này kinh khủng vô cùng!
Hôm ấy, một nam tử thần bí đột nhiên tới Tiên Các.
Bên trong đại điện, các chủ Tiên Các - Khương Vũ nhìn nam tử thần bí trước mặt.
Nam tử thần bí nói nhỏ gì đó, khoảng nửa khắc sau, Khương Vũ siết chặt hai tay, ánh mắt thoáng hiện sát ý: “Ngũ Duy Thiên Đạo! Ngươi chắc chắn là do nàng ta làm không?”
Nam tử thần bí lấy một thứ gì đó ra. Sau khi nhìn thấy thứ ấy, đôi đồng tử của Khương Các lập tức co lại: “Là các ngươi…”
Bên trong điện, Khương Vũ chấn động vô cùng.
Hắn ta thật không ngờ, thế lực kia lại ra tay rồi.
Xem ra hắn ta vẫn đánh giá thấp sức hấp dẫn của Đạo Kinh.
Nam tử thần bí đã rời đi, còn Khương Vũ thì rơi vào một đống mâu thuẫn.
Nam tử thần bí nói với hắn ta là do Ngũ Duy Thiên Đạo ra tay.
Vậy thì vấn đề đến rồi đây.
Ngũ Duy Thiên Đạo có thực lực ghê gớm như vậy sao?
Nàng có thể đưa giáo tông đi một cách thần không biết quỷ không hay như vậy!
Thực lực của nàng phải kinh khủng đến mức nào chứ?
Hiện giờ, thế lực kia lại nói cho hắn ta chuyện này. Rất đơn giản, đối phương muốn hắn ta tới gây phiền phức cho Ngũ Duy Thiên Đạo!
Đối phương muốn “mượn đao giết người.”