Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 521 - Chương 2211. Đưa Đạo Kinh Cho Ta Xem

Chương 2211. Đưa Đạo Kinh cho ta xem Chương 2211. Đưa Đạo Kinh cho ta xem

Chương 2211: Đưa Đạo Kinh cho ta xem

Ba trăm sáu mươi người!

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát, đoạn bảo: “Đều là những người của Diệp tộc sống sót lại sao?”

Lão giả lưng gù lắc đầu: “Ngày xưa số người sống sót được còn chưa đến mười người!”

Nghe vậy là Diệp Huyền hiểu ngay.

Hiện giờ bọn họ phát triển nên mới có con số ấy!

Lão giả lưng gù đột nhiên trở nên hưng phấn: “Thiếu tộc chủ đã trở lại rồi, vậy Diệp tộc chúng ta sắp trở lại thế gian…”

Diệp Huyền lắc đầu: “Hiện giờ tình hình Đạo Giới vẫn rối ren vô cùng, thế nên các ngươi vẫn phải tiếp tục ẩn mình tại đây.”

Lão giả lưng gù do dự một lát rồi gật đầu: “Cũng phải!”

Diệp Huyền búng ngón tay, một nạp giới bèn rơi xuống trước mặt đối phương: “Đây là một số tài nguyên, ngươi cứ giữ lấy. Nếu không đủ thì sau này cứ liên hệ với ta!”

Lão giả lưng gù liếc nhìn nạp giới, sau đó vội vàng quỳ xuống: “Đa tạ thiếu tộc trưởng!”

Diệp Huyền lại nói: “Trong tộc có người nào có thiên phú tốt không?”

Lão giả lưng gù do dự một lát rồi nói: “Cháu gái ta…”

Diệp Huyền nhìn ra phía bên ngoài: “Là tiểu nữ hài đó hả?”

Lão giả lưng gù đột nhiên lại quỳ xuống: “Không dám giấu thiếu tộc trưởng, nàng ta chính là cháu gái của ta, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà con bé vẫn luôn không thể tu luyện, mong thiếu tộc trưởng giúp đỡ!”

Ở thế giới của võ giả này không thể tu luyện là một chuyện cực kì tàn nhẫn!

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Để ta đi xem nàng ta ra sao!”

Nói đoạn, Diệp Huyền bèn ra khỏi phòng khách và bước đến chỗ tiểu nữ hài.

Lão giả lưng gù vội vàng lên tiếng: “Tri Mệnh, mau dập đầu với thiếu tộc trưởng đi!”

Tiểu nữ hài nhìn Diệp Huyền nhưng chẳng động đậy gì cả.

Lão giả lưng gù có hơi lo lắng, hắn ta đang định nói gì đó thì Diệp Huyền bảo: “Ngươi lui xuống đi, ta muốn nói chuyện với nàng ta!”

Lão giả lưng gù do dự một lát rồi cung kính hành lễ, hắn ta không dám làm trái mệnh lệnh của Diệp Huyền.

Lão giả lưng gù rời đi xong, Diệp Huyền nhìn về phía tiểu nữ hài và mỉm cười: “Ngươi tên là Diệp Tri Mệnh sao?”

Tiểu nữ hài nhìn hắn: “Ách nạn chi nhân!”

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền bèn thay đổi!

Gì thế này?

Tiểu nữ hài này có thể nhìn được ách nạn chi nhân trên người hắn sao?

Không thể không nói, lúc này hắn thấy ngạc nhiên vô cùng.

Đừng bảo hắn gặp được một đại năng chuyển thế gì đó đấy nhé?

Tiểu nữ hài đột nhiên thu hồi tầm mắt rồi tiếp tục đọc sách.

Diệp Huyền liếc nhìn tiểu nữ hài, sau đó nói: “Ngươi là ai?”

Tiểu nữ hài đáp: “Diệp Tri Mệnh!”

Diệp Huyền đi tới trước mặt tiểu nữ hài. Hắn nhìn nàng, nói: “Tại sao ngươi có thể nhìn được ách nạn chi nhân trên người ta?”

Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: “Ngươi lắm câu hỏi thật đấy!”

Diệp Huyền: “…”

Tiểu nữ hài cúi đầu tiếp tục đọc sách, hình như nhớ đến điều gì đó, nàng bèn nhìn Diệp Huyền: “Có người giúp ngươi ngăn chặn ách nạn chi nhân, thế nhưng nàng ta sẽ bị phản phệ.”

Mộ Niệm Niệm!

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Nghiêm trọng lắm sao?”

Tiểu nữ hài khẽ nói: “Xem tình hình thế nào đã.”

Diệp Huyền chau mày: “Xem tình hình?”

Tiểu nữ hài gật đầu.

Diệp Huyền nhìn Diệp Tri Mệnh: “Ngươi là người luân hồi hả?”

Tiểu nữ hài lắc đầu: “Không phải!”

Diệp Huyền còn muốn hỏi gì đó song Diệp Tri Mệnh lại bảo: “Ta có thể đi theo ngươi không?”

Vẻ mặt Diệp Huyền bèn trở nên kì lạ!

Đi theo hắn ư?

Chuyện gì thế này?

Diệp Tri Mệnh hỏi tiếp: “Có được không?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tại sao ngươi muốn đi theo ta?”

Diệp Tri Mệnh trầm mặc.

Diệp Huyền nói: “Ngươi rất không bình thường!”

Diệp Tri Mệnh trầm mặc hồi lâu rồi nói: “Thế ngươi đi đi.”

Diệp Huyền không hề do dự mà quay người rời đi.

Với tiểu nữ hài thần bí này, hắn vẫn kiêng dè một chút!

Hơn nữa, hắn cũng không phải người mù. Tiểu nữ hài này chẳng bình thường chút nào cả, đưa nàng theo ư? Thế có khác gì rước chuyện vào thân không!

Đúng lúc đó, Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: “Đại đạo sụp đổ, trật tự hỗn loạn, Đạo Kinh xuất hiện, thế nhân tự tu, phúc họa tồn tại, duyên cũng vậy, mệnh cũng vậy, có khi là mệnh, có khi lại không phải mệnh…”

Diệp Huyền dừng bước, hắn quay người nhìn nàng: “Là sao?”

Diệp Tri Mệnh mỉm cười: “Nhân đã thành quả, tức đã định số, nhân chưa thành quả thì có thể thay đổi, đó là vô thường.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi nói rõ một tí được không!”

Diệp Tri Mệnh mỉm cười: “Đây là nội dung của tàn quyển thứ hai của Đạo Kinh, nói về nhân quả.”

Đạo Kinh!

Diệp Huyền híp hai mắt lại: “Ngươi có tàn quyển thứ hai của Đạo Kinh!”

Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Ta từng đọc được.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Diệp Tri Mệnh đứng dậy bước đến trước mặt hắn. Nàng nhìn đối phương, nói: “Để ta đi theo ngươi, ta có thể hóa giải ách nạn chi nhân trên người ngươi.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Rốt cuộc ngươi nhìn trúng thứ gì của ta mà cứ đòi đi theo ta thế?”

Diệp Tri Mệnh nhún vai: “Dù sao ngươi cũng đã thảm vậy rồi, còn sợ thảm hơn à?”

Diệp Huyền trầm mặc.

Không thể không nói, nữ nhân này nói có lí thật!

Dù sao hắn cũng đã thảm vậy rồi, còn sợ thảm hơn nữa ư?

Diệp Huyền nhìn Diệp Tri Mệnh: “Ngươi đi theo ta thì ta được lợi ích gì à?”

Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Được chứ! Ta có thể giúp ngươi đạt đến Độn Nhất cảnh thực sự!”

Diệp Huyền có hơi khó hiểu: “Vậy ngươi theo ta là muốn làm gì?”

Diệp Tri Mệnh nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Xem một trang khuyết của Đạo Kinh trong thư ốc của ngươi! Đương nhiên, đợi sau khi ngươi lấy được Đạo Kinh, ta cũng có thể đưa Đạo Kinh của ta cho ngươi xem. Chúng ta cùng nhau chia sẻ, ngươi thấy thế nào?”
Bình Luận (0)
Comment