Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 524 - Chương 2214. Đối Phương Ghê Gớm Lắm

Chương 2214. Đối phương ghê gớm lắm Chương 2214. Đối phương ghê gớm lắm

Chương 2214: Đối phương ghê gớm lắm

Trong tinh không, Diệp Huyền yên lặng đứng. Phía cách hắn không xa là Diệp Tri Mệnh.

Diệp Tri Mệnh vẫn đang yên lặng đọc sách. Nàng đọc rất nghiêm túc, nếu chỉ nhìn bề ngoài thôi thì nàng chẳng khác gì một tiểu nữ hài cực kì bình thường.

Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, Diệp Huyền bỗng nhiên mở mắt.

Diệp Tri Mệnh nhìn về phía Diệp Huyền, cơ thể Diệp Huyền đang dần trở nên hư ảo.

Nàng nhìn hắn. Rất nhanh sau đó, cơ thể Diệp Huyền đã hoàn toàn mờ ảo, trông hắn cứ như kiểu không tồn tại vậy, kì dị vô cùng. Mà xung quanh hắn, không gian đang sục sôi như sóng cuộn.

Cứ thế khoảng một khắc sau, Diệp Huyền đột nhiên hít một hơi thật mạnh, hai tay hắn siết chặt lại.

Uỳnh!

Chỉ trong chốc lát, tinh không bốn phía bỗng nhiên rung chuyển, một luồng khí tức cực lớn cuộn trào như sóng vỗ.

Độn Nhất cảnh!

Hắn nhếch khóe miệng, khoảnh khắc ấy hắn đã đạt đến Độn Nhất cảnh thực sự chứ không cần nhờ vào Kiếm Vực nữa.

Nếu như nhờ vào Kiếm Vực thì hắn nhận ra sức mạnh của mình sẽ gia tăng!

Hình như nhớ tới điều gì đó, hắn quay đầu nhìn về phía Diệp Tri Mệnh: “Đa tạ!”

Diệp Tri Mệnh lắc đầu: “Mới chỉ vừa bắt đầu thôi!”

Diệp Huyền chau mày: “Mới chỉ vừa bắt đầu ư?”

Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: “Với rất nhiều người, ngươi đã đạt đến đỉnh cao rồi! Bởi lẽ ngươi đã vượt ra khỏi phạm vi của đạo. Thế nhưng với một vài sự tồn tại khác, ngươi mới chỉ vừa mới bắt đầu thôi.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Sự tồn tại khác? Ví dụ xem nào?”

Diệp Tri Mệnh nói: “Đại đạo.”

Diệp Huyền chau mày: “Chẳng phải ta đã thoát khỏi nó rồi sao?”

Diệp Tri Mệnh khẽ cười: “Ngươi đã thoát khỏi nó rồi! Thế nhưng tại sao lại phải dùng từ ‘thoát’ này? Nói một cách đơn giản thì là chúng ta đã trốn khỏi phạm vi của đại đạo, tại sao phải trốn? Bởi vì chúng ta không chống lại được nó nên mới phải trốn!”

Diệp Huyền nghe mà ngơ ngác.

Diệp Tri Mệnh lại nói: “Đại đạo vô hình nhưng nó có tồn tại, Độn Nhất chỉ giúp chúng ta vượt ra khỏi một vài phạm vi quản thúc của đại đạo mà thôi. Nói thẳng ra là Độn Nhất tương đương với trốn chạy! Cường giả chân chính là phải phá đạo cơ!”

Diệp Huyền chau mày: “Phá đạo?”

Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Mục tiêu tiếp theo của ngươi là chứng đạo chứ không phải thoát khỏi đại đạo, ngươi phải dung hòa với đạo. Sau khi chứng đạo thì sẽ phá đạo, phá vỡ đại đạo, không chịu sự trói buộc của đại đạo nữa, không nhiễm nhân quả, không vào luân hồi!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Có phải rất khó hay không?”

Diệp Tri Mệnh liếc nhìn hắn: “Ngươi hỏi một câu thừa thãi quá đấy!”

Diệp Huyền nói: “Độn Nhất và Phá Đạo khác biệt rất lớn sao?”

Diệp Tri Mệnh liếc nhìn hắn: “Ngươi nói xem? Một cái chỉ có thể trốn, một cái thì có thể phá vỡ đại đạo, ngươi nói xem có khác biệt lớn hay không?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Hiện giờ có cường giả Phá Đạo cảnh nào chưa?”

Diệp Tri Mệnh lắc đầu: “Tạm thời chưa có!”

Diệp Huyền hỏi: “Mộ Niệm Niệm thì sao?”

Hắn vẫn luôn muốn biết trình độ của Mộ Niệm Niệm, nhưng tiếc là Mộ Niệm Niệm lúc nào cũng lảng tránh vấn đề này!

Diệp Tri Mệnh trầm mặc.

Diệp Huyền nhìn nàng, đợi đối phương trả lời.

Một lát sau, Diệp Tri Mệnh nói: “Ta không thể nói cho ngươi cảnh giới của nàng ta, bởi vì ta không chắc chắn. Song ta có thể nói với ngươi rừng nàng ta khác với mọi người.”

Nói đoạn, nàng ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Theo như ta đoán thì nàng ta có năng lực phá vỡ đại đạo nhưng lại không làm vậy!”

Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao?”

Diệp Tri Mệnh chỉ nói: “Bởi vì phá vỡ đại đạo tức là phải phá vỡ một vài quy tắc, trật tự, mà theo ta thấy thì có lẽ hiện giờ nàng ta là một người bảo vệ những quy tắc, trật tự đó! Ngươi hiểu ý của ta chứ?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Nàng ta cùng phe với đại đạo!”

Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Ngươi hiểu như vậy cũng được!”

Diệp Huyền vội vàng nói: “Ta phải làm thế nào mới có thể cùng phe với đại đạo nhỉ?”

Diệp Tri Mệnh liếc nhìn hắn: “Hiện giờ ngươi vẫn chưa có tư cách đó!”

Diệp Huyền: “…”

Diệp Tri Mệnh lại nói: “Đại đạo không phải thứ mà người nào cũng có thể muốn. Hiện giờ ngươi không có tư cách này, thế nhưng sau này ngươi có thể sẽ có. Đương nhiên, tới khi ấy, có lẽ ngươi đã có thể phá đạo!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Diệp cô nương, ta nghe ý của ngươi hình như là nếu lựa chọn phá đạo thì đồng nghĩa với việc làm kẻ địch của đại đạo?”

Diệp Tri Mệnh khẽ nói: “Khi ngươi bắt đầu tu hành thì đã xác định rõ rằng ngươi phải tranh đấu cùng người khác, tranh đấu với trời, tranh đấu với số mệnh và tranh đấu với cả đại đạo nữa.”

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Không thể chung sống hòa bình sao?”

Diệp Tri Mệnh liếc nhìn hắn: “Rất ngốc, rất ngây thơ!”

Diệp Huyền: “…”

Diệp Tri Mệnh lại nói: “Tu hành chính là tranh đấu!”

Diệp Huyền còn đang định hỏi gì đó thì Diệp Tri Mệnh lại hỏi: “Ta cũng có thể hỏi ngươi một vấn đề nhỉ?”

Diệp Huyền cười tươi rói: “Diệp cô nương cứ hỏi!”

Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: “Ngươi có một người bảo vệ đúng chứ?”

Diệp Huyền gật đầu.

Hắn biết, đối phương đang nói đến nữ tử váy trắng!

Diệp Tri Mệnh không hỏi thêm gì nữa.

Diệp Huyền nói: “Diệp cô nương muốn hỏi gì?”

Diệp Tri Mệnh cất cuốn cổ tịch đi, nàng khẽ nói: “Chẳng trách! Chẳng trách đến ngờ mà ngươi vẫn chưa chết!”

Diệp Huyền: “…”

Diệp Tri Mệnh biết: “Mặc dù ngươi có ách nạn chi nhân nhưng lại có vận may cực lớn, hơn nữa vận may này còn do người bảo vệ ngươi mang tới cho ngươi… Đối phương ghê gớm lắm!”
Bình Luận (0)
Comment