Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 525 - Chương 2215. Cuối Cùng Ngươi Cũng Tới Rồi

Chương 2215. Cuối cùng ngươi cũng tới rồi Chương 2215. Cuối cùng ngươi cũng tới rồi

Chương 2215: Cuối cùng ngươi cũng tới rồi

Diệp Huyền đang định nói gì đó thì Diệp Tri Mệnh đột nhiên bảo: “Đưa ngươi tới một nơi, đi không?”

Diệp Huyền có hơi tò mò: “Nơi nào?”

Diệp Tri Mệnh nói: “Đi theo ta!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi. Song rất nhanh sau đó, nàng lại quay sang nhìn Diệp Huyền: “Hoặc là ngươi cõng ta, hoặc là ngươi cho ta vào tiểu tháp của ngươi!”

Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao chứ?”

Diệp Tri Mệnh xòe tay: “Ta không có sức lực nữa rồi!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Diệp cô nương, ngươi đừng đùa nữa, ban nãy lúc Mộ Niệm Niệm muốn giết ngươi…”

Diệp Tri Mệnh lắc đầu: “Những sức mạnh đó không phải thứ mà ta có thể điều khiển được, hiện giờ ta chỉ là một người bình thường!”

Người bình thường!

Vẻ mặt Diệp Huyền trở nên kì lạ, rốt cuộc nàng là một người thế nào vậy!

Hắn không thu Diệp Tri Mệnh vào tiểu tháp. Đối với nữ nhân này hắn vẫn phải đề phòng một chút!

Diệp Huyền đưa Diệp Tri Mệnh biến mất giữa tinh không. Sau khi hai người rời đi không lâu, bốn phía bỗng xuất hiện những luồng âm ám sức mạnh. Rất nhanh sau đó, một âm ảnh màu đen được hình thành…

Ở tận cùng của tinh không, Diệp Tri Mệnh quay đầu nhìn, nàng khẽ nhắm hai mắt lại, thầm nói: “Tới đi! Để xem các ngươi mạnh hay là cái tên này mạnh…”



Không lâu sau, Diệp Huyền và Diệp Tri Mệnh đã tới được một tinh không tĩnh lặng.

Sở dĩ nói tinh không này tĩnh lặng là bởi xung quanh chẳng có gì, chỉ có bóng tối và tử khí. Hơn nữa, bốn bề tinh vực còn không có một sinh mệnh nào cả, yên ắng như đã bị diệt vong vậy!

Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, khẽ hỏi: “Diệp cô nương, đây là?”

Diệp Tri Mệnh nói: “Tiếp tục tiến về phía trước!”

Diệp Huyền gật đầu rồi nhìn khắp xung quanh, đoạn nói: “Đợi một lát!”

Nói đoạn, hắn chầm chậm nhắm hai mắt lại. Rất nhanh sau đó, tử khí xung quanh trôi về phía hắn!

Tử Vực!

Cơ thể Diệp Huyền có thể hấp thụ những luồng tử khí này!

Diệp Tri Mệnh nhìn Diệp Huyền nhưng không lên tiếng.

Một lúc sau, tử khí trong tinh không đã được hắn hấp thụ sạch sẽ!

Diệp Huyền hít một hơi thật sâu, thực ra hắn còn có một thể chất nữa đó chính là bất tử chi thân.

Đương nhiên, Diệp Huyền ngày càng tiến bộ, bất tử chi thân cũng đến lúc không đủ dùng nữa!

Bất tử không có nghĩa là thực sự sẽ bất tử!

Thế nhưng hắn vẫn có thể tăng cường bất tử chi thân này!

Sau khi hấp thụ tử khí, Diệp Huyền mỉm cười: “Diệp cô nương, chúng ta đi thôi!”

Nói đoạn, hắn bèn hóa thành một đường kiếm quang và biến mất phía xa xa.

Trên đường đi, Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: “Trên người ngươi có ba loại vực!”

Diệp Huyền gật đầu.

Diệp Tri Mệnh nói: “Trừ Kiếm Vực ra, ta phát hiện ngươi cũng không sử dụng hai vực còn lại thành thạo cho lắm!”

Diệp Huyền ngạc nhiên: “Mong Diệp cô nương chỉ điểm!”

Diệp Tri Mệnh lắc đầu: “Ta không giỏi về lĩnh vực này!”

Diệp Huyền: “…”

Diệp Tri Mệnh lại nói: “Thực chất vực chính là Độn Nhất, bởi vì tự thành vực có nghĩa là đứng độc lập bên ngoài đại đạo!”

Diệp Huyền trầm mặc nói: “Diệp cô nương, trước kia ngươi nói trong tay ngươi có tàn quyển thứ hai của Đạo Kinh?”

Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi không sợ ta giành mất à?”

Diệp Tri Mệnh hỏi ngược lại: “Ngươi sẽ làm vậy sao?”

Diệp Huyền trầm mặc.

Diệp Tri Mệnh nói: “Ngươi mà cướp thì đó không phải là của ngươi!”

Diệp Huyền lắc đầu cười: “Theo ta thấy, có lẽ Diệp cô nương đang phụ thuộc vào ai đó, đúng chứ?”

Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Coi như là vậy!”

Diệp Huyền đang định nói gì đó thì lúc này, Diệp Tri Mệnh đột nhiên chỉ tay về phía xa xa: “Đến rồi!”

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn, ở trước mắt hắn là một không gian hắc động đen thui.

Diệp Huyền tò mò hỏi: “Nơi đó là?”

Diệp Tri Mệnh nói: “Đây chính là nguồn gốc của vũ trụ này!”

Diệp Huyền chau mày: “Ngươi đưa ta tới đây là để?”

Diệp Tri Mệnh đáp: “Tìm tàn quyển của Đạo Kinh!”

Diệp Huyền trầm mặc nói: “Ở đây có tàn quyển của Đạo Kinh ư?”

Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Có khả năng có! Thứ trong tay ngươi là quyển hoàn chỉnh đầu tiên! Còn tàn quyển thứ hai thì trong tay ta! Quyển thứ ba có khả năng đang nằm ở nơi này!”

Diệp Huyền đột nhiên nói: “Diệp cô nương, nếu như thu thập đủ chín quyển Đạo Kinh thì sẽ thế nào?”

Diệp Tri Mệnh trầm mặc một hồi rồi nói: “Về cơ bản thì sẽ vô địch!”

Diệp Huyền lắc đầu cười.

Diệp Tri Mệnh hỏi: “Ngươi không tin à?”

Diệp Huyền nói: “Mộ Niệm Niệm đã từng nói rằng Đạo Kinh là con đường của người khác. Dù không có ai bày ra cho ngươi một con đường thì ngươi cũng có thể tự tạo ra con đường của mình! Hơn nữa, ta không cho rằng có được Đạo Kinh là sẽ vô địch thật sự!”

Diệp Tri Mệnh nói: “Thế thì ngươi đưa thư ốc cho ta đi!”

Diệp Huyền: “…”

Diệp Tri Mệnh nói: “Ngươi đã đạt đến Độn Nhất cảnh, dù có dựa vào Đạo Kinh thì cũng chỉ có được cách đột phá trong đó thôi. Nếu như không có Đạo Kinh, e là đến Độn Nhất là gì ngươi cũng không biết. Đúng thế, có vài người có thể tự đi con đường của mình, thế nhưng ngươi biết tự đi sẽ khó khăn thế nào không? Giống như ngươi ấy, nếu như không có người khác dạy thì ngươi có đạt được đến trình độ như ngày hôm nay không?”

Diệp Huyền trầm mặc.

Diệp Tri Mệnh lại nói: “Sáng tạo quan trọng, song học hỏi càng quan trọng hơn! Hai cái này không hề mâu thuẫn với nhau.”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Đúng lúc đó, không gian hắc động đen ngòm kia bỗng truyền tới một giọng nói: “Cuối cùng ngươi cũng tới rồi!”
Bình Luận (0)
Comment