Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 527 - Chương 2217. Tàn Quyển Thứ 3

Chương 2217. Tàn quyển thứ 3 Chương 2217. Tàn quyển thứ 3

Chương 2217: Tàn quyển thứ 3

Hắc y nhân nghĩ ngợi một lát rồi chỉ vào Diệp Tri Mệnh phía sau Diệp Huyền: “Người này không tốt lành gì đâu, nàng ta đi theo ngươi sẽ khiến ngươi gặp chuyện chẳng lành. Chi bằng để ta giết nàng ta, ta thay ngươi gánh nhân quả này, ngươi thấy thế nào?”

Vẻ mặt Diệp Huyền có hơi kì lạ.

Diệp Tri Mệnh nhìn hắc y nhân nhưng không lên tiếng.

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, ngươi biết lai lịch của nàng ta không?”

Hắc y nhân gật đầu: “Có biết một chút!”

Diệp Huyền vội hỏi: “Nàng ta đến từ đâu?”

Hắc y nhân lắc đầu: “Cái này thì không thể nói cho ngươi được, nếu như ngươi bằng lòng bảo vệ cỗ quan tài này thay ta thì ta sẽ trừ khử người này giúp ngươi. Hơn nữa nhân quả này ta sẽ gánh thay ngươi, ngươi thấy sao?”

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Như thế này đi, ta bảo vệ cái quan tài này giúp ngươi, ta cũng không cần ngươi phải giết nàng ta!”

Hắc y nhân nói: “Ý ngươi là sao?”

Diệp Huyền nói: “Ta trông giữ quan tài giúp ngươi, ngươi nợ ta một ân tình, sau này nếu ta cần giúp đỡ thì ngươi không được từ chối, ngươi phải giúp ta một lần, ngươi thấy thế nào?”

Hắc y nhân trầm mặc.

Diệp Huyền mỉm cười: “Khó cho ngươi lắm hả?”

Hắc y nhân trầm mặc trong chốc láy rồi nói: “Cũng được, ta đồng ý với ngươi!”

Diệp Huyền gật đầu: “Được!”

Lúc này, hắc y nhân vội vàng lấy quan tài ra đưa cho hắn: “Ngươi tuyệt đối không được mở ra đấy nhé, bên trong có kiếm khí mạnh lắm, ngươi mà mở ra thì thể nào cũng thịt nát xương tan!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Kiếm khí mà thanh sam nam tử để lại sao?”

Hắc y nhân gật đầu: “Đúng vậy. Trừ khi người trong quan tài thức tỉnh, bằng không ngươi không được tự ý mở quan tài, kiếm khí đó không phải chuyện đùa đâu!”

Giọng nói của đối phương nghiêm trọng vô cùng.

Diệp Huyền gật đầu: “Được!”

Hắc y nhân đang định rời đi, Diệp Huyền bỗng nói: “Tiền bối, sau này ta phải liên lạc với ngươi như thế nào?”

Hắc y nhân do dự một lát rồi đưa một cái lệnh bài màu đen cho hắn: “Bóp vỡ cái này là ta sẽ cảm nhận được ngươi!”

Nói đoạn, hắn ta liếc nhìn Diệp Tri Mệnh phía sau lưng Diệp Huyền: “Tiểu nữ hài này không đơn giản đâu, ngươi và nàng ta đi với nhau thì phải cẩn thận một chút.”

Diệp Huyền gật đầu, đang định nói gì đó thì hắc y nhân đột nhiên bảo: “Cáo từ!”

Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất luôn.

Diệp Huyền sững sờ, đối phương chạy cũng nhanh đấy!

Lúc này, Diệp Tri Mệnh đột nhiên bảo: “Hắn ta có thể cảm nhận được ách nạn chi nhân trên người ngươi, không muốn lằng nhằng quá nhiều với ngươi.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Hắn ta mạnh đến mức nào?”

Diệp Tri Mệnh nói: “Rất mạnh!”

Diệp Huyền hỏi: “Rất mạnh là mạnh như thế nào?”

Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: “Ngươi cứ phải hỏi cho đến cùng vậy à?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta tò mò!”

Diệp Tri Mệnh không còn gì để nói mà liếc nhìn cỗ quan tài.

Diệp Huyền cũng nhìn quan tài, bên trong quan tài này là ai đây?

Hắn nhìn về phía Diệp Tri Mệnh: “Ngươi có thể cảm nhận được bên trong đó không?”

Diệp Tri Mệnh lắc đầu: “Không thể! Kiếm khí bên trong rất mạnh.”

Diệp Huyền quan sát cái quan tài, trong lòng đang rất thắc mắc, rốt cuộc trong này là ai?

Lúc này, Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: “Chúng ta tới đáy hồ đi!”

Diệp Huyền cất quan tài đi rồi nhìn về phía đáy hồ: “Đạo Kinh ở dưới đáy hồ?”

Diệp Tri Mệnh lắc đầu: “Đi xem sao!”

Diệp Huyền nghĩ ngợi rồi gật đầu: “Được!”

Nói đoạn, hắn bèn đưa Diệp Tri Mệnh xuống đáy hồ. Thế nhưng lúc này, một luồng kiếm khí đột nhiên xông lên từ đáy hồ. Ngay sau đó, đường kiếm khí nhắm thẳng tới Diệp Huyền.

Diệp Huyền dừng lại.

Diệp Tri Mệnh híp hai mắt lại, trong mắt nàng là vẻ nghiêm nghị hiếm thấy.

Dù trước kia lúc Mộ Niệm Niệm muốn giết nàng thì ánh mắt nàng cũng không nghiêm nghị đến như vậy!

Sắc mặt Diệp Huyền cũng thay đổi, hắn cảm nhận được nguy hiểm từ luồng kiếm khí kia, cực kì nguy hiểm là đằng khác. Mặc dù nhục thân của hắn rất mạnh, thế nhưng cũng không chống đỡ nổi luồng kiếm khí này.

Song điều khiến Diệp Huyền thắc mắc chính là kiếm khí này lại không có ác ý với hắn, song lại có ác ý với Diệp Tri Mệnh phía sau hắn!

Đúng lúc đó, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Là kiếm của thanh sam nam tử!

Kiếm linh khẽ rung lên, đường kiếm quang nhập vào thân kiếm. Ngay sau đó, kiếm linh lập tức cuộn trào.

Uỳnh!

Một luồng kiếm ý cực lớn xông thẳng lên trời, xuyên qua tầng mây, làm cả đất trời chấn động!

Diệp Huyền bỗng nhiên hiểu ra!

Có lẽ đây chính là kiếm khí mà thanh sam nam tử để lại!

Hắn nhìn kiếm linh, kiếm linh khẽ rung lên rồi bay vào Giới Ngục Tháp.

Diệp Huyền nhếch miệng cười, hắn thấy hơi phấn khởi. Kiếm linh vừa mới hấp thụ kiếm khí của thanh sam nam tử nên chắc chắn sẽ trở nên mạnh hơn.

Diệp Tri Mệnh nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Ngươi nói cho ta biết, rốt cuộc ngươi có mấy người bảo vệ?”

Diệp Huyền do dự trong chốc lát rồi nói: “Cũng không nhiều, năm, sáu người gì đấy!”

Nghe vậy, mí mắt Diệp Tri Mệnh bèn giật giật: “Ngươi đang đùa đấy hả?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi nói xem!”

Nói đoạn, hắn bèn cõng Diệp Tri Mệnh lên.

Trên lưng Diệp Huyền, Diệp Tri Mệnh nhìn hắn, không biết nàng đang nghĩ gì.

Rất nhanh sau đó, Diệp Huyền đã xuống tới chỗ sâu nhất của đáy hồ. Hắn liếc mắt nhìn khắp bốn phía, chẳng thấy gì cả, đến con cá cũng chẳng có. Có điều nơi này lại có rất nhiều linh khí.

Diệp Tri Mệnh cũng quan sát xung quanh. Sau một hồi trầm mặc, nàng bèn chỉ ngón tay vào trán: “Khai!”

Dứt lời…

Uỳnh!

Nước hồ trước mặt nàng và Diệp Huyền lập tức bị gạt ra. Không chỉ nước, đến cả không gian cũng phân ra làm hai bên. Rất nhanh sau đó, trước mặt hai người xuất hiện một con đường đá vụn không thấy điểm kết thúc.

Diệp Huyền nhìn Diệp Tri Mệnh, Diệp Tri Mệnh khẽ nói: “Đi thôi!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Có nguy hiểm không đấy?”

Diệp Tri Mệnh lắc đầu: “Không biết.”

Diệp Huyền: “…”

Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: “Tàn quyển thứ ba của Đạo Kinh, ngươi không động lòng à?”

Diệp Huyền nhìn con đường đá kia, con đường đó dài ngoằng chẳng thấy điểm kết thúc.

Đúng lúc đó, một thanh kiếm đột nhiên rung lên.

Diệp Huyền sững sờ.

Là thanh kiếm trong tháp.

Không phải kiếm của thanh sam nam tử mà là bội kiếm của kiếm tu mặc y phục màu mây trắng kia…
Bình Luận (0)
Comment