Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 578 - Chương 2268. Không Phải Ở Thế Giới Này

Chương 2268. Không phải ở thế giới này Chương 2268. Không phải ở thế giới này

Chương 2268: Không phải ở thế giới này

Uỳnh!

Ở phía không xa, một tòa bảo tháp đã nát tan!

Cả Cực Lạc Chi Giới đều kinh ngạc!

Hắn nhìn Di Tôn: “Đưa ta Phật Kinh, ta muốn tu Phật!”

Di Tôn trầm giong nói: “Diệp công tử… ngươi có vấn đề gì không đấy?”

Cái tên này tu đến mức nghiện rồi hả?

Thực ta Di Tôn cũng không ngờ Diệp Huyền lại yên lặng ở đó đọc Phật Kinh trong nhiều ngày như vậy!

Trong khoảng thời gian này, hôm nào hắn ta cũng tới, mà Diệp Huyền thì cũng đọc Phật Kinh thật. Ngoài ta hắn chẳng làm gì cả.

Hắn ta không khỏi nghi ngờ chính mình, chẳng lẽ cái tên này đến đây thực sự là để học Phật pháp?

Không thể nào!

Lúc này, Diệp Huyền bỗng bật cười: “Đại sư, ngươi có cho hay không đây?”

Di Tôn thu hồi tâm tư, hắn ta nhìn Diệp Huyền với sắc mặt thâm trầm: “Diệp công tử, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”

Diệp Huyền thu lại nụ cười, hắn chắp hai tay lại: “Đại sư, ta chỉ muốn học Phật pháp thôi, thật đấy!”

Di Tôn nhìn Diệp Huyền, hắn ta không đáp lời.

Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Nếu đại sư không tin thì ta có thể thề với các đời Phật Tổ. Nếu lời ta nói là giả thì Phật Tổ…”

Di Tôn đột nhiên cắt ngang lời của hắn: “Diệp công tử, lão nạp rất không hiểu, dựa vào đâu mà ngươi có thể thề với Phật Tổ? Tại sao ngươi không thề với chính mình đi?”

Diệp Huyền xoè tay ra: “Đại sư, ngươi xem đi, ta đã đạt được Linh Minh Kiến Tính, ta cũng được coi là Phật gia đệ tử đấy chứ!”

Khoé miệng Di Tôn giật giật: “Diệp công tử, ngươi không phải là Phật gia đệ tử!”

Diệp Huyền nhìn Di Tôn: “Đại sư, Phật Tổ có từng nói một câu là trong lòng có Phật thì mọi người đều là Phật. Diệp Huyền ta có duyên được tu luyện Phật pháp, hơn nữa còn đạt được Linh Minh Kiến Tính. Đại sư, ngươi dựa vào đâu mà nói ta không phải Phật gia đệ tử? Nói rõ hơn thì tín ngưỡng của chúng ta đều là Phật Tổ. Ngươi có tín ngưỡng của ngươi, ta có tín ngưỡng của ta, chúng ta không ai can dự vào ai.”

Di Tôn nhìn Diệp Huyền, hắn ta chắp hai tay lại: “Diệp công tử, sự vô liêm sỉ của ngươi đã làm mới nhận thức của ta về vô liêm sỉ đấy!”

Diệp Huyền: “…”

Di Tôn trầm giọng nói: “Diệp công tử, cho ngươi ở đây học Phật pháp đã là…”

Diệp Huyền đột nhiên tung một quyền về phía trước.

Uỳnh!

Không gian trước mặt hắn bèn sụp đổ!

Giọng nói của Di Tôn nghẹn lại. Lúc này, vô số cường giả Phật gia chạy ra!

Diệp Huyền bỗng lấy Thiên Đạo Kiếm ra. Trông thấy Thiên Đạo Kiếm, mí mắt Di Tôn bèn giật giật. Hắn ta vội vàng nói: “Diệp công tử”

Diệp Huyền lạnh lùng bảo: “Di Tôn, ta cho ngươi hay, đợi Niệm tỷ của ta đến thì không chỉ đơn giản là muốn Phật Kinh thôi đâu!”

Di Tôn nhìn chằm chằm hắn: “Rốt cuộc ngươi định làm gì!”

Diệp Huyền thu Thiên Đạo Kiếm lại rồi chắp tay: “Tại hạ muốn cầu Phật, mong đại sư thành toàn!”

Di Tôn có hơi tức giận, hắn ta nói: “Diệp công tử, ngươi tưởng bọn ta ngu sao? Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”

Diệp Huyền chẳng tỏ vẻ gì cả, hắn lại lấy Thiên Đạo Kiếm ra. Rất nhanh sau đó, thanh kiếm bèn rung lên.

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Di Tôn lập tức thay đổi, hắn ta vội vàng nói: “Diệp công tử, chúng ta thương lượng! Thương lượng!”

Diệp Huyền nói: “Đại sư, ta muốn tất cả Phật Kinh của Phật gia!”

Di Tôn trầm mặc.

Diệp Huyền bỗng quát: “Mau lấy ra cho lão tử! Bằng không lão tử gọi người đấy!”

Chúng hòa thượng: “…”

Di Tôn nhìn chằm chằm Diệp Huyền, má nó chứ, cái tên này lưu manh thật đấy!

Lúc này, một giọng nói vang lên trong đầu Di Tôn: “Lấy cho hắn!”

Di Tôn hít một hơi thật sâu, đoạn quay người rời đi.

Cho Diệp Huyền!

Trước khi Nam Vô Phật Tổ trở về, bọn họ không thể để Mộ Niệm Niệm tới đây.

Xung quanh, các cao tăng đều đang nhìn Diệp Huyền. Ánh mắt của bọn họ không hề thân thiện một chút nào, ngoài ra còn mang theo vẻ tò mò.

Diệp Huyền liếc nhìn các tăng nhân xung quanh, hắn chắp tay: “Xin chào các đại sư, các ngươi ai có Vạn Phật Bất Diệt Thể thế? Tại hạ muốn mượn để xem…”

Chúng tăng nhân: “…”

Diệp Huyền còn muốn hỏi gì đó, song lúc này mấy tăng nhân đó lại đột nhiên biến mất.

Diệp Huyền chớp mắt, đoạn bảo: “Mình đáng sợ vậy ư?”

Lúc này, Diệp Tri Mệnh xuất hiện bên cạnh hắn: “Bọn họ nhẫn nhịn ngươi như vậy thì chỉ có một khả năng thôi, ngươi biết là gì không?”

Diệp Huyền gật đầu, vẻ mặt dần trở nên nghiêm nghị: “Bọn họ đang liên lạc với Âm Gian rồi!”

Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Nếu cường giả của Âm Gian đến đây thì ngươi định làm thế nào?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Xem thái độ của bọn họ ra sao đã! Nếu như bọn họ muốn giết ta thì chắc chắn ta sẽ đánh trả! À mà chắc Âm Gian không có ý nghĩ gì với Đạo Kinh nhỉ?”

Diệp Tri Mệnh nói: “Ngươi sai rồi! Ta có thể cho ngươi hay, trong chín quyển Đạo Kinh thì có hai quyển ở Âm Gian. Ở Âm Gian, địa vị của Đạo Kinh không kém hơn so với Đạo Thạch đâu. Mà hiện giờ, trong tay ngươi không những có Đạo Thạch mà còn có cả Đạo Kinh! Trừ phi ngươi bằng lòng chủ động giao nộp chúng!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Diệp Tri Mệnh tiếp tục nói: “Dù là Đạo Thạch hay Đạo Kinh thì đều là thần vật chí cao trên thế gian này. Mà hiện giờ hai thứ này đều nằm trong tay ngươi.”

Diệp Huyền đột nhiên nói: “Diệp cô nương, với thực lực hiện giờ của ta thì xếp vào hạng gì ở Âm Gian?”

Diệp Tri Mệnh nói: “Đỉnh cao!”

Diệp Huyền hỏi: “Trên đỉnh cao thì sao?”

Diệp Tri Mệnh nói: “Cũng chỉ có cường giả Chứng Đạo cảnh thực sự mới có thể uy hiếp đến ngươi. Kiểu cường giả này ở Âm Gian cũng có, hơn nữa còn rất nhiều.”

Diệp Huyền đột nhiên bật cười.

Diệp Tri Mệnh hỏi: “Ngươi cười gì thế?”

Diệp Huyền khẽ nói: “Diệp cô nương, thực ra Âm Gian không phải là thế lực mạnh nhất ở vũ trụ này, đúng chứ?”

Diệp Tri Mệnh nói: “Đúng là không phải!”
Bình Luận (0)
Comment