Chương 2269. Coi như là vậy
Chương 2269. Coi như là vậy
Chương 2269: Coi như là vậy
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Bà Sa Thế Giới? Ngân Hà Giới?”
Diệp Tri Mệnh lắc đầu: “Vẫn còn một nơi nữa, nơi đó là nơi nguy hiểm nhất, thế nhưng ta không thể nói với ngươi!”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao?”
Diệp Tri Mệnh nói: “Nơi đó rất đặc biệt, không thể nói, không thể niệm. Nếu như ta nói thì sẽ bị phản phệ.”
Diệp Huyền nhíu mày: “Kinh khủng vậy cơ à?”
Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Trừ nơi đặc biệt đó ra, Bà Sa Thế Giới cũng phải cẩn thận, bởi vì Đạo Kinh có thể được lưu truyền từ nơi đó ra đấy!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Có thể? Rốt cuộc là có phải hay không?’
Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: “Phải!”
Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào nàng: “Ngươi chắc chứ?”
Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Đúng vậy.”
Diệp Huyền trầm mặc: “Diệp cô nương, mục đích của ngươi là gì?”
Diệp Tri Mệnh trầm mặc một hồi rồi nói: “Tìm đủ tàn quyển của Đạo Kinh, để Đạo Kinh được hoàn chỉnh.”
Diệp Huyền hỏi: “Sau đó thì sao?”
Diệp Tri Mệnh đang định nói gì đó thì lúc này, Di Tôn đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người. Di Tôn liếc nhìn Diệp Tri Mệnh: “Cô nương là?”
Diệp Huyền nói: “Là muội muội của ta!”
Muội muội!
Di Tôn nhíu mày: “Chẳng phải muội muội ngươi là Diệp Linh hay sao?”
Lúc này, một luồng kiếm ý đột nhiên bao trùm lấy Di Tôn.
Diệp Huyền nhìn chằm chằm Di Tôn: “Chuyện giữa chúng ta không liên quan gì đến muội muội của chúng ta. Các ngươi đừng đến tìm nàng ấy, bằng không ta sẽ liều mạng với các ngươi đấy!”
Di Tôn liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta khẽ phất tay phải, một đống Phật Kinh bèn xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, sau đó hắn ta quay người rời đi.
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Đừng có tìm muội muội của ta, bằng không ta sẽ liều mạng với các ngươi!”
Di Tôn không nói gì mà nhanh chóng biến mất.
Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: “Ngươi rất muốn hắn ta đi tìm muội muội của ngươi?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Đâu có, ta không mong bọn họ sẽ tới tìm muội muội của ta, thật đấy!”
Nói đoạn, Diệp Huyền bèn cất đống Phật Kinh kia đi, sau đó bước vào Phật Điện.
Diệp Tri Mệnh vội đi theo hắn: “Muội muội của ngươi rất đặc biệt hả?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không đặc biệt, chỉ là một tiểu nữ hài bình thường mà thôi.”
Diệp Tri Mệnh liếc nhìn hắn: “Không thể nào!”
Diệp Huyền cười khổ: “Diệp cô nương, ta nói thật với ngươi vậy! Niệm tỷ chưa chắc đã đánh lại được ‘muội muội’ kia của ta…”
Linh hồn bên trong cơ thể Diệp Linh mạnh đến mức độ nào chứ?
Hắn không biết, hắn chỉ biết nữ tử cầm thương đó rất kính trọng nữ tử thần bí kia. Hơn nữa dù là hiện tại thì hắn vẫn không tự tin có thể đánh thắng được nữ tử thần bí đó!
Nói một cách đơn giản là thực lực của nữ tử thần bí chắc chắn không thấp hơn Mộ Niệm Niệm.
Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: “Có thể nói về những người phía sau ngươi không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không được, bởi vì có nhiều người ta cũng không quen biết!”
Diệp Tri Mệnh nói: “Ngươi và thanh sam nam tử có quan hệ gì thế?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ta cũng là người của Kiếm Tông, còn hắn ta là sư tổ của Kiếm Tông.”
Diệp Tri Mệnh nhíu mày: “Vậy thôi hả?”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Ý ngươi là sao?”
Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Ta thấy hai người các ngươi hơi giống nhau!”
Diệp Huyền chớp chớp mắt: “Ngươi đừng bảo với ta rằng hắn ta là cha của ta đấy nhé?”
Diệp Tri Mệnh khẽ nói: “Chẳng lẽ không thể sao?”
Diệp Huyền bật cười ha ha: “Đại tỷ à, ngươi tưởng ta chưa từng suy nghĩ về vấn đề này sao? Nhưng mà ngươi biết không? Hắn ta là người của rất nhiều năm về trước rồi! Hơn nữa, hắn ta cũng không ở vũ trụ này lâu lắm rồi! Ngươi nói xem, sao ta có thể là nhi tử của hắn ta được?”
Diệp Tri Mệnh trầm mặc.
Diệp Huyền lại nói: “Ta từng gặp hắn ta hai lần, ngươi biết ấn tượng của ta về hắn ta là gì không?”
Diệp Tri Mệnh nhìn hắn, Diệp Huyền nói: “Rất Phật hệ, dù sao thì hắn ta cũng là kiểu người có tính tình hiền hòa, dễ gần, vừa nhìn đã biết là một người thành thật. Kiểu người như thế thì không thể có Phong Ma Huyết Mạch như của ta được!”
Diệp Tri Mệnh nhíu mày: “Trên người hắn ta không có huyết mạch giống ngươi?”
Diệp Huyền nhún nhún vai: “Dù sao thì ta cũng không cảm nhận được!”
Diệp Tri Mệnh trầm mặc.
Diệp Huyền lại nói: “Ngươi xem huyết mạch của ta, không cần nói cũng biết tổ tiên của ta hoặc là cha của ta chắc chắn không thể là một người hiền hòa. Còn thanh sam nam tử thì ta thấy tính khí của hắn ta rất tốt.”
Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Hai thanh kiếm bên trong tháp có một thanh là của thanh sam nam tử, thế thanh còn lại thì sao?”
Diệp Huyền nói: “Là của sư tổ trên Trích Tiên Đảo, ta cũng từng gặp vị kiếm tu đó một lần, hắn ta còn giúp ta nữa cơ!”
Diệp Tri Mệnh liếc nhìn hắn, sau đó nói: “Như vậy cũng có nghĩa là thanh sam nam tử, nữ tử váy trắng và vị sư tổ ở Trích Tiên Đảo đều liên quan đến ngươi, đúng chứ?”
Diệp Huyền gật đầu: “Coi như là vậy!”
Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: “Còn cả Mộ Niệm Niệm nữa… Đột nhiên ta phát hiện ngươi đúng là một tên nhị đại!”
Diệp Huyền: “…”
Diệp Tri Mệnh lại nói: “Ngươi thấy thanh sam nam tử không phải cha của ngươi, thế ai mới là cha của ngươi?”
Diệp Huyền suy nghĩ một lát rồi nói: “Ta không biết, nhưng ta biết cha ta có Phong Ma Huyết Mạch, chắc chắn hắn ta cũng không phải người tốt gì. Huyết mạch này vừa nhìn đã biết là huyết mạch mà người bình thường không thể có được. Đối phương có thể là một đại ma đầu, dù không phải đại ma đầu thì cũng phải là một tên đại điên!”
Nói đoạn, hắn lại nhìn Diệp Tri Mệnh: “Thế nên ta thấy nếu cha ta còn thì biết đâu sau này chúng ta có thể đấu với nhau một trận! Bởi vì tính tình của ta cũng chẳng tốt mấy! Cũng không biết ta có thể đánh lại được hắn ta không, có điều, cũng không sao, nếu không đánh lại được thì ta gọi người!”
Diệp Tri Mệnh liếc nhìn hắn: “Gọi người? Thanh sam nam tử à?”
Diệp Huyền bật cười: “Cũng không phải không được. Diệp cô nương, ta cho ngươi hay, ta thân với hắn ta lắm đó. Nhờ hắn ta đánh một người giúp ta không phải vấn đề gì to tát, thật đấy!”
Diệp Tri Mệnh nhíu mày: “Huyết mạch của ngươi không hề đơn giản, cha ngươi chắc chắn cũng là một người không hề đơn giản, thanh sam nam tử đó liệu có đánh lại được không?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi rồi nói: “Chắc là cũng đánh được đấy…”