Chương 2270. Lòng tham
Chương 2270. Lòng tham
Chương 2270: Lòng tham
Thực ra Diệp Huyền không yêu cũng chẳng hận người phụ thân chưa biết này của hắn. Nói một cách đơn giản thì là hắn chẳng có cảm giác gì.
Hai người không bàn luận vấn đề này nữa. Sau khi quay lại Phật Điện, Diệp Huyền lại tiếp tục nghiên cứu kinh văn.
Không thể không nói, hiện giờ số kinh văn đã nhiều hơn trước đó rất nhiều, trong đó thậm chí còn có một vài kinh nghiệm tu luyện. Mặc dù không nhiều nhưng đều vô cùng hữu dụng.
…
Bên ngoài Phật Điện.
Sắc mặt Di Tôn xám xịt, không biết hắn ta đang nghĩ gì.
Đương nhiên là hắn ta không cho rằng Diệp Huyền đang học Phật, chắc chắn cái tên này có bí mật gì đó không thể nói cho người khác biết!
Thế nhưng hắn ta cũng hết cách!
Hiện giờ Cực Lạc Chi Giới chỉ có thể đợi, đợi Nam Vô trở về.
Cũng may là Diệp Huyền chỉ đọc Phật Kinh thôi, ngoài ra hắn cũng chưa làm chuyện gì quá đáng, bằng không Cực Lạc Chi Giới tuyệt đối sẽ không đồng ý.
Mặc dù bọn họ kiêng dè Mộ Niệm Niệm nhưng điều này không có nghĩa là bọn họ bó tay chịu chết!
Diệp Huyền cũng hiểu đạo lí này nên hắn không hề yêu cầu Phật gia phải giao Vạn Phật Bất Diệt Thể cho hắn, bởi lẽ hắn biết nếu hắn yêu cầu như vậy thì đối phương nhất định sẽ không đồng ý. Tới khi đó, đừng nói là Vạn Phật Bất Diệt Thể, đến cả những Phật Kinh này hắn cũng chẳng có được nữa là!
Mặc dù chỗ Phật Kinh này trân quý, song đối với Cực Lạc Chi Giới mà nói thì chúng chỉ đơn giản là Phật Kinh!
…
Bên trong đại điện, Diệp Huyền hăng say nghiên cứu Phật Kinh.
Hắn biết, thời gian của mình không còn nhiều nữa!
Cứ thế, khoảng ba ngày sau, Diệp Huyền đã tiếp thu hết tất cả Phật Kinh. Hắn và Diệp Tri Mệnh cũng tìm được một vài đoạn Đạo Kinh bên trong đống Phật Kinh đó, thế nhưng vẫn không đầy đủ!
Bên trong Phật Điện, Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất, hắn trầm ngâm không lên tiếng.
Diệp Tri Mệnh ở bên cạnh hắn cũng thế!
Tàn quyển thứ tư của Đạo Kinh không đầy đủ!
Diệp Huyền quay đầu nhìn Diệp Tri Mệnh: “Đó là bởi vị cao tăng kia giữ gìn hay là do vốn dĩ Phật Kinh đã không đầy đủ?”
Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Hai cái này đều có thể xảy ra!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Diệp Tri Mệnh cũng trầm mặc.
Hồi lâu sau, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Diệp cô nương, ta thấy chúng ta có thể đã sai rồi!”
Diệp Tri Mệnh nhìn hắn, Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi nghĩ mà xem, vị cao tăng đó dung hợp quyển Đạo Kinh thứ tư vào Phật Kinh, mục đích của hắn ta là gì?”
Diệp Tri Mệnh híp mắt lại: “Để Phật gia đệ tử của Cực Lạc Chi Giới học tập Phật Kinh!”
Diệp Huyền hưng phấn nói: “Đúng vậy, mục đích của vị cao tăng đó là để Phật gia đệ tử học tập Phật pháp, cũng có nghĩa là…”
Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: “Phật Kinh chính là Đạo Kinh!”
Diệp Huyền gật đầu: “Nếu như ta đoán không nhầm thì vị cao tăng đó có thể do sợ quyển Đạo Kinh thứ tư rơi vào tay kẻ xấu nên hắn ta mới thu tay. Chỉ có những người tu Phật chân chính mới có thể có được quyển Đạo Kinh thứ tư!”
Diệp Tri Mệnh nói: “Người tu Phật chân chính… như vậy cũng có nghĩa là người mà hắn ta công nhận?”
Diệp Huyền gật đầu.
Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Làm sao mới có thể được hắn ta công nhận?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Rất đơn giản!”
Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: “Không nói!”
Diệp Huyền nhếch miệng: “Nhìn ta đây!”
Nói đoạn, hắn bèn bước lên phía trước một bước, Kiếm Vực đột nhiên xuất hiện và bao trọn lấy đống kinh văn.
Bên trong Kiếm Vực, Diệp Huyền quan sát được tất cả!
Rất nhanh sau đó, đống kinh thư trong Kiếm Vực đột nhiên rung chuyển. Ngay sau đó, một vài cổ tự màu vàng kim nho nhỏ bay ra khỏi kinh văn. Cuối cùng, những cổ tự màu vàng kim ấy xếp chồng thành một lão tăng!
Trông thấy lão tăng ấy, sắc mặt Diệp Tri Mệnh bèn sầm lại.
Vị trước mắt này có lẽ chính là Phật gia cao tăng có được quyển Đạo Kinh thứ tư!
Sau khi cao tăng xuất hiện, hắn ta liếc nhìn Diệp Tri Mệnh. Nhưng khi trông thấy Diệp Tri Mệnh, hắn ta khẽ sững sờ, đoạn nói: “Ngươi đến từ nơi đó cơ à…”
Diệp Tri Mệnh không lên tiếng, thế nhưng hai tay nàng bất giác siết chặt lại.
Cao tăng nhìn Diệp Tri Mệnh và khẽ mỉm cười: “Cô nương trời sinh có một đôi mắt thông tuệ, càng có một trái tim thông tuệ hiếm có khó tìm!”
Diệp Tri Mệnh không đáp lời.
Cao tăng lại liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta mỉm cười: “Ách nạn chi nhân!”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Cao tăng mỉm cười: “Linh Minh Kiến Tính!”
Diệp Huyền chắp hai tay lại: “Đại sư, dùng phương thức này để mời ngươi ra, mong ngươi lượng thứ.”
Hắn không giở trò, ở trước mặt kiểu người như thế này mà giở trò thì chỉ rước họa vào thân mà thôi.
Cao tăng khẽ mỉm cười: “Ta chỉ không ngờ người phát hiện ra bí mật của chỗ Phật Kinh này lại không phải người của Cực Lạc Chi Giới mà lại là người ngoài!”
Nói đến đây, hắn ta ngừng lại một lát rồi tiếp tục: “Đương nhiên, mặc dù hai vị là người ngoài nhưng lại có duyên! Nhất là tiểu huynh đệ này, ngươi có duyên với Phật gia chúng ta.”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối, thực không dám giấu, hiện giờ ta đang là kẻ địch của Cực Lạc Chi Giới!”
Cao tăng chắp hai tay lại: “Tiểu huynh đệ, lão tăng có thể nhìn ra được ngươi không phải kẻ ác.”
Diệp Huyền mỉm cười: “Trên người ta có một quyển Đạo Kinh, Cực Lạc Chi Giới muốn cướp nó.”
Ánh mắt cao tăng thoáng hiện vẻ kinh ngạc: “Có phải quyển về Độn Nhất không?”
Diệp Huyền gật đầu.
Cao tăng nói: “Chẳng trách, ta cảm nhận được khí tức của tiên tri trên người ngươi… Nhưng mà tiên tri đã biến mất hoàn toàn rồi. Đúng chứ?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Cao tăng thở dài một hơi: “Lòng tham đã hại chết không biết bao nhiêu người!”