Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 581 - Chương 2271. Cô Nương Nói Phải

Chương 2271. Cô nương nói phải Chương 2271. Cô nương nói phải

Chương 2271: Cô nương nói phải

Diệp Huyền nói: “Đại sư dung hợp Đạo Kinh với Phật Kinh là muốn tránh việc những cao tăng ở Cực Lạc Chi Giới nổi lòng tham, đúng chứ?”

Cao tăng gật đầu: “Tăng nhân tu Phật, nhưng cũng tu đạo. Phải nói là rất nhiều tăng nhân đều có mục đích cuối cùng là tu đạo. Mà tu đạo thì phải tranh giành. Tới nay chắc chắn Cực Lạc Chi Giới đang muốn tranh giành quyển Đạo Kinh trong tay tiểu huynh đệ ngươi!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Đại sư, ngươi thấy chuyện này như thế nào?”

Cao tăng mỉm cười: “Ngươi muốn ta phê bình Cực Lạc Chi Giới à?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Đại sư sẽ làm vậy sao?”

Cao tăng lắc đầu: “Không!”

Diệp Huyền nhìn cao tăng, hắn không nói gì cả.

Cao tăng lại bảo: “Tiểu huynh đệ, chúng ta sống trên đời phần nhiều là sống vì mình. Trên thế gian điều cấm kị nhất là đi thay đổi người khác, bởi vì điều này rất khó để thực hiện. Bên cạnh đó cũng không nên phê bình người khác, bởi vì chúng ta có phải họ đâu, chúng ta không có tư cách dùng tiêu chuẩn và thế giới quan của mình để đánh giá người khác.

Ví dụ như Cực Lạc Chi Giới lúc này, bọn họ muốn tranh giành, ta cũng không có tư cách để phê bình bọn họ! Dù sao thì bọn họ cũng không thể không tranh giành, vậy thì tại sao không để bọn họ tranh giành đi?”

Diệp Huyền trầm mặc.

Cao tăng lại nói: “Đương nhiên, theo ta thấy thì bọn họ cướp thư ốc của tiểu huynh đệ, hành động này là không đúng. Thế nhưng tiểu huynh đệ à, hành động lúc này của ngươi chẳng phải cũng là đang cướp Đạo Kinh của Cực Lạc Chi Giới sao?”

Diệp Huyền nhìn cao tăng, hắn mỉm cười: “Không! Nếu đại sư không muốn đưa thì ta cũng sẽ không cướp.”

Diệp Tri Mệnh liếc nhìn hắn, nàng khẽ chau mày.

Cao tăng nhìn Diệp Huyền mà không lên tiếng.

Diệp Huyền lại nói: “Đại sư, ta là kẻ địch của Cực Lạc Chi Giới, nếu như Đạo Kinh nằm trong tay Cực Lạc Chi Giới thì ta sẽ không từ thủ đoạn để đoạt lấy nó, bởi lẽ ta sẽ không nhân từ với kẻ địch. Thế nhưng đại sư thì khác, đại sư có một trái tim từ bi, cũng phân biệt rõ được thị phi. Điều quan trọng nhất là đại sư không hề nhắm vào Diệp Huyền ta, thế nên trong lòng ta đại sư không phải kẻ địch.”

Cao tăng nhìn thẳng vào hắn: “Nhưng ta là người của Cực Lạc Chi Giới.”

Diệp Huyền mỉm cười: “Mặc dù Cực Lạc Chi Giới là kẻ địch của ta, nhưng tất cả tăng nhân ở Cực Lạc Chi Giới đều là người xấu sao? Cũng giống vậy, tất cả mọi người ở Ngũ Duy vũ trụ chúng ta nhất định phải là người tốt sao?”

Ánh mắt cao tăng hiện vẻ phức tạp: “Đại thiện!”

Diệp Tri Mệnh liếc nhìn Diệp Huyền, nàng không lên tiếng.

Nàng biết, cái tên này lại bắt đầu diễn rồi!

Diệp Huyền chắp hai tay lại: “Đại sư, thực không dám giấu, sau khi ta tiếp xúc với Phật pháp, ta vẫn luôn thấy hứng thú đối với Phật pháp. Thế nhưng với một vài lí luận và cách nghĩ của Phật gia, ta thấy rất tò mò, cũng rất hoang mang! Mong đại sư giải thích cho ta!”

Cao tăng khẽ mỉm cười: “Ngươi nói đi xem nào!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Đại sư, Phật nói chúng sinh bình đẳng, nhưng chúng sinh lại không hề bình đẳng, Phật đang lừa người hả?”

Cao tăng mỉm cười: “Chúng sinh bình đẳng đặt ở trong cả vũ trụ thì đúng là hoang đường, thế nhưng trong lòng một số người thì chúng sinh bình đẳng thật. Ta tin rằng trong lòng Diệp công tử sẽ không cho rằng mình đạt được Độn Nhất cảnh rồi là có thể xem thường người khác, đúng chứ?”

Diệp Huyền nhìn thẳng vào cao tăng: “Thế trong lòng đại sư thì sao?”

Cao tăng mỉm cười: “Trong lòng ta, chúng sinh đều bình đẳng. Đương nhiên, Phật và chúng sinh vẫn có sự khác biệt, khác biệt ở chỗ giác ngộ và không giác ngộ! Phật là người đã giác ngộ, người là Phật vẫn chưa giác ngộ.”

Diệp Huyền chắp hai tay lại: “Ta hiểu rồi. Câu hỏi cuối cùng, đại sư, nếu như tu Phật và tu đạo xảy ra mâu thuẫn thì sẽ như thế nào?”

Cao tăng khẽ mỉm cười: “Cái này tùy người, bởi mỗi người đều có những lựa chọn khác nhau. Có người sở dĩ tu Phật là bởi họ muốn nương nhờ Phật pháp để tu đạo, đạt đến trình độ trường sinh bất tử như trong truyền thuyết. Cũng có người tu Phật chỉ để tu Phật, không hề vì tu đạo. Ví dụ như tiểu huynh đệ đây, mục đích cuối cùng khi tu Phật của ngươi thực ra là để tu đạo, thế nên ngươi sẽ không thể trở thành người xuất gia được. Bởi lẽ trong lòng ngươi tu Phật chỉ là để gia tăng thực lực của ngươi, đúng chứ?”

Diệp Huyền gật đầu.

Cao tăng chắp hai tay lại: “Ở Cực Lạc Chi Giới cũng có rất nhiều người giống Diệp công tử.”

Lúc này, Diệp Tri mệnh ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng: “Ngày xưa Cực Lạc Chi Giới đấu đá nội bộ cũng bởi lí niệm này đúng không?”

Cao tăng liếc nhìn Diệp Tri Mệnh, hắn ta mỉm cười: “Đúng vậy! Có một vài người chủ trương tu Phật, nhưng cũng có một vài người chủ trương vừa tu Phật vừa tu đạo. Thế nhưng nếu muốn tu đạo thì phải tranh giành, điều này mâu thuẫn với một vài Phật pháp.”

Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Ta thấy các ngươi đã tu đến mức nhập ma luôn rồi. Dù là tu đạo hay tu Phật thực chất đều phải tranh giành thôi! Đại sư, ngươi tu Phật, chẳng lẽ ngươi không hấp thụ linh khí của đất trời này? Mà hành vi này chẳng phải cũng là đang tranh giành với đất trời hay sao?”

Cao tăng mỉm cười: “Cô nương nói lời này thẳng thắn quá!”

Diệp Tri Mệnh lạnh lùng đáo: “Chẳng lẽ không phải?”

Cao tăng chắp hai tay lại: “Năm xưa ta đã giải trừ tu vi của mình, để tu vi trở lại với trời đất này.”

Sắc mặt Diệp Huyền bèn thay đổi.

Sắc mặt Diệp Tri Mệnh cũng thay đổi.

Giải trừ tu vi của mình, trả tu vi về với đất trời!

Đại hòa thượng này thực sự làm như vậy sao?

Cao tăng lại nói: “Cô nương nói cũng phải, tu Phật và tu đạo thực chất đều giống nhau cả, là năm đó ta chưa hiểu được điểm này!”

Diệp Huyền đột nhiên nhìn Diệp Tri Mệnh: “Chúng ta đi thôi!”

Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Quyển Đạo Kinh đó!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Là của ta thì sẽ là của ta, không phải của ta thì sẽ không phải của ta, ta không muốn tranh giành.”

Nói đoạn, hắn bèn kéo Diệp Tri Mệnh rời đi.
Bình Luận (0)
Comment