Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 609 - Chương 2299. Đại Đạo Pháp Tắc

Chương 2299. Đại đạo pháp tắc Chương 2299. Đại đạo pháp tắc

Diệp Tri Mệnh nói: “Ngươi thấy sao?”

Diệp Huyền mỉm cười, hắn nhìn về phía Nại Hà Kiều, nói: “Tri Mệnh, nói thật thì ta rất tò mò về thế giới khi mà đại đạo còn hoàn chỉnh.”

Diệp Tri Mệnh lắc đầu: “Ngươi sẽ không thích đâu! Bởi vì nếu ngươi sinh ra trong thế giới đó, mọi hành vi của ngươi đủ để khiến ngươi phải xuống tám tầng địa ngục. Hơn nữa, mặc dù khi đó đại đạo hoàn chỉnh, song những quy tắc đại đạo này vẫn được bảo vệ bởi nhân loại, mà những nơi có nhân loại thì chắc chắn sẽ không công bằng.

Sau này tại sao nhiều người lại nghịch thiên nghịch đạo như vậy? Là bởi những chuyện không công bằng xảy ra quá nhiều! Nói một cách đơn giản thì là đại đạo công bằng, song những người bảo vệ đại đạo lại không hề công bằng như nó, ngươi hiểu ý của ta không?”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu!”

Diệp Tri Mệnh lại nói: “Có chuyện bất công thì sẽ có người phản kháng, thế nên vô số cường giả đã phất dậy, sau đó thi nhau phá đạo… Dù sao thì đã biến thành cục diện như bây giờ rồi! Cả thế giới cường giả là trên hết, nắm đấm có thể đổi trắng thay đen! Còn về thiện ác… những người làm việc thiện chưa chắc đã có thiện báo, những người làm chuyện ác cũng chưa chắc đã gặp ác báo. Ngược lại, những người làm chuyện ác có thể còn được sống thuận buồm xuôi gió. Còn những người tốt… từ người tốt và người thật thà ở trong thế giới này hình như còn mang nghĩa xấu.”

Nói đoạn, nàng bèn lắc đầu cười, nụ cười mang vẻ châm biếm: “Cũng giống như thế giới thế tục, người khác chỉ quan tâm đến việc ngươi có tiền hay không, chứ ai thèm quan tâm ngươi có phải người tốt hay không? Nếu như ngươi có tiền có thực lực thì dù ngươi làm chuyện ác thì vẫn có thể ngụy trang mình trở nên đẹp đẽ. Thế giới này chỉ xem trọng vật chất thôi.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Người tốt?

Hắn không biết phải làm như thế nào mới có thể trở thành một người tốt, hắn chỉ biết người khác đối xử tốt với hắn thì hắn sẽ đối xử tốt với người ta.

Nói một cách đơn giản thì là có ân báo ân, có thù báo thù, hành sự không hổ thẹn với lương tâm.

Diệp Huyền thu hồi tâm tư và nhìn về phía Nại Hà Kiều: “Mạnh Bà mà ban nãy ngươi nói là ai thế?”

Đúng lúc này, bỗng có một lão phụ nhân xuất hiện trên Nại Hà Kiều. Lão phụ nhân này đứng bên cầu, nàng đang nấu canh…

Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền bèn sững sờ. Hắn nhìn về phía Diệp Tri Mệnh: “Chẳng phải ngươi nói Mạnh Bà không còn nữa ư?”

Diệp Tri Mệnh nhìn chằm chằm lão phụ nhân kia. Một lát sau nàng nhìn Diệp Huyền, quát: “Nhìn gì mà nhìn? Một người đã mất tích cả chục vạn năm nay đột nhiên xuất hiện nấu canh cho ngươi kìa! Mau qua đó mà uống! Canh này bổ lắm, có thể tráng dương đấy!”

Khóe miệng Diệp Huyền giật giật.

Má nó chứ, đừng bảo lão phụ này thực sự đến vì hắn đấy nhé?

Nấu canh cho hắn ư?

Canh này thực sự có thể tráng dương ư?

Sắc mặt Diệp Tri Mệnh cực kì khó coi.

Mạnh Bà!

Nàng có biết một chút về người này, mà người này đã biến mất hoàn toàn từ vài vạn năm trước rồi.

Tại sao giờ nàng lại xuất hiện ở đây, lại còn nấu canh nữa chứ?

Nàng gần như chẳng cần nghĩ cũng biết nguyên nhân chính là Diệp Huyền!

Trừ cái tên đen đủi số một trên thế kia ra thì còn ai có thể khiến một người đã biến mất mấy vạn năm bỗng nhiên ngồi nấu canh ở đây?

Cái tên Diệp Huyền này đúng là có vấn đề!

Ban đầu nàng còn cho rằng mình đi theo Diệp Huyền sẽ mang đến những chuyện chẳng lành cho hắn!

Nhưng hiện giờ xem ra nàng đã lầm to!

Má nó chứ, đi theo hắn mới khiến nàng gặp nhiều chuyện chẳng lành thì có!

Lúc này, Diệp Huyền bỗng nhiên kéo tay áo Diệp Tri Mệnh, khẽ nói: “Tri Mệnh, đây là Mạnh Bà sao?”

Diệp Tri Mệnh trừng mắt nhìn hắn: “Ngươi nói xem?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Nàng ta vì ta nên mới xuất hiện hả?”

Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Ngươi cũng biết nhìn nhận bản thân đấy, có người muốn giết ngươi!”

Diệp Huyền không khỏi chau mày: “Ý ngươi là sao?”

Diệp Tri Mệnh thở dài: “Ngươi nhìn xung quanh đi!”

Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, hắn chau mày: “Sao thế?”

Diệp Tri Mệnh chắp hai ngón tay vẽ một đường trước mắt hắn: “Ngươi nhìn lại đi!”

Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh, rất nhanh sau đó sắc mặt hắn bèn thay đổi.

Ở xung quanh có một vài sợi dây màu đen thần bí, những sợi dây này đang cuốn chặt lấy không gian xung quanh hắn. Bất giác, không gian xung quanh hắn đã bị một luồng sức mạnh thần bí khóa chặt.

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Đây là gì vậy?”

Diệp Tri Mệnh liếc mắt nhìn xung quanh, nàng nói: “Đại đạo pháp tắc!”

Diệp Huyền nhíu mày: “Là sao?”

Diệp Tri Mệnh nói: “Có người khiến đại đạo từng vỡ tan xuất hiện trở lại. Như vậy cũng có nghĩa là hiện giờ ngươi đang ở dưới đại đạo pháp tắc của Âm Gian, ngươi bắt buộc phải làm theo những quy tắc đại đạo này… Qua Nại Hà Kiều, uống canh Mạnh Bà và tiến vào Luân Hồi đạo.”

Diệp Huyền chau mày: “Tri Mệnh, chẳng phải ngươi nói đại đạo đã tan vỡ rồi sao?”

Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Đúng vậy! Rất nhiều những quy tắc và trật tự của đất trời này đã không còn tồn tại! Thế nhưng điều này không có nghĩa là tất cả đại đạo pháp tắc đều bị con người nghịch chuyển! Rất rõ ràng, hiện giờ ngươi đã gặp được một người bảo vệ đại đạo trong truyền thuyết, mà hiện giờ ngươi cũng đang ở dưới quy tắc đại đạo của Âm Gian.”

Diệp Huyền nhìn Mạnh Bà bên cạnh Nại Hà Kiều ở phía xa xa: “Mạnh Bà là người bảo vệ đại đạo?”

Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Đúng vậy!”

Trong tay Diệp Huyền bỗng có một thanh kiếm xuất hiện. Ngay sau đó, hắn bèn xuất kiếm.
Bình Luận (0)
Comment