Chương 2315. Bảo trọng
Chương 2315. Bảo trọng
Hiện giờ Đạo Đình và ba ngàn đại đạo đang hỗn loạn vô cùng, nàng không muốn Diệp Huyền bị cuốn vào trong đó. Thần Kì Chi Ấn của Mạnh Bà coi như là một tiểu đạo, nhưng đạo của Luân Hồi Vương này không phải tiều đạo mà là một đại đạo chân chính.
Không chỉ có vậy, đây còn là một đại đạo có thực quyền!
Một khi Diệp Huyền có được truyền thừa của đại đạo này thì hắn sẽ hoàn toàn vướng vào trận phân tranh của Đạo Đình. Hơn nữa còn có thể làm kẻ địch của phá đạo giả.
Luân Hồi Vương chết kiểu gì?
Diệp Huyền không biết, nhưng nàng biết!
Luân Hồi Vương bị người ta đánh chết, hiện giờ Luân Hồi chi đạo thực ra đã sụp đổ, không còn là Luân Hồi chi đạo hoàn mĩ nữa.
Nếu Diệp Huyền nhận truyền thừa của Luân Hồi chi đạo cũng không phải chuyện tốt!
Đúng lúc Diệp Tri Mệnh đưa hắn rời đi thì A Âm bên cạnh đột nhiên nhìn về phía hắc bào lão giả: “Ngươi có thể xem xét!”
“Chuyện này…”
Hắc bào lão giả thấy hơi khó xử.
A Âm mỉm cười: “Thực sự có thể xem xét!”
Nụ cười của nàng có hơi quỷ dị.
Hắc bào lão giả thấy vậy bèn vội nói: “Tiểu huynh đệ xin dừng bước!”
Diệp Huyền dừng bước, hắn quay người nhìn hắc bào lão giả.
Hắc bào lão giả trầm giọng nói: “Tiểu huynh đệ, thực không giám dấu, ban nãy trông thấy tiểu huynh đệ là ta đã biết tiểu huynh đệ chính là người mà ta đã đợi nhiều năm nay!”
Diệp Huyền chớp mắt, đoạn nói: “Chẳng phải tiền bối nói ta không thích hợp hay sao?”
Hắc bào lão giả cười tươi rói: “Tiểu huynh đệ, ta thấy ngươi rất thích hợp, thật đấy!”
Diệp Huyền liếc nhìn A Âm và mỉm cười: “Tiền bối đột nhiên thay đổi suy nghĩ là bởi A Âm cô nương sao?”
Hắc bào lão giả gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền nhìn A Âm, hắn cười nói: “Xem ra A Âm cô nương còn không đơn giản hơn ta tưởng tượng nhiều!”
A Âm khẽ cười: “Luân Hồi chi đạo đứng thứ mười trong ba ngàn đại đạo. Mặc dù hiện giờ không còn là đại đạo hoàn chỉnh nữa nhưng ít nhất vẫn phải xếp thứ ba mươi. Nếu ngươi có được truyền thừa của Luân Hồi đại đạo, trở thành người bảo vệ Luân Hồi đại đạo thì ngươi sẽ có được Luân Hồi chi thuật, có thể nắm giữ Luân Hồi đại đạo với cơ thể Dương Gian. Nói một cách đơn giản thì là chỉ cần thực lực của ngươi đủ mạnh vậy chỉ cần một câu nói thôi, ngươi có thể đưa một cường giả Chứng Đạo vào luân hồi, hơn nữa ngươi còn có thể lựa chọn đưa đối phương vào ác đạo luân hồi hoặc thiện đạo luân hồi!”
Diệp Huyền trầm mặc.
A Âm nhìn hắc bào lão giả: “Cũng đừng thấy tủi thân, hắn kế thừa Luân Hồi đại đạo sẽ không sỉ nhục Luân Hồi đại đạo đâu. Nếu ngươi không tin thì có thể thả Thần Kì Chi Ấn ra để nó tự lựa chọn!”
Hắc bào lão giả do dự một lát rồi niệm chú. Rất nhanh sau đó, giữa trán hắn ta xuất hiện một cái ấn!
Thần Kì Chi Ấn!
Diệp Huyền nhận ra, Thần Kì Chi Ấn màu đỏ này không giống với Thần Kì Chi Ấn của Mạnh Bà. Thần Kì Chi Ấn của Mạnh Bà là màu xanh lam.
Rất rõ ràng, cấp bậc của chúng không giống nhau!
Thần Kì Chi Ấn vừa xuất hiện thì bỗng bay đến đỉnh đầu Diệp Huyền. Ngay sau đó, một đường hồng quang bao trùm lấy hắn.
Diệp Huyền nhíu mày: “Đây là?”
A Âm mỉm cười: “Nó đang quan sát ngươi!”
Một lát sau, Thần Kì Chi Ấn đột nhiên khẽ rung lên, đường hồng quang kia bắt đầu rời xa Diệp Huyền.
Hắc bào lão giả khẽ nói: “Xem ra tiểu huynh đệ không thích hợp rồi.”
Đúng lúc đó, Thần Kì Chi Ấn bỗng nhiên hóa thành một đường hồng quang và nhập vào cơ thể Diệp Huyền!
Trông thấy cảnh tượng ấy, hắc bào lão giả bèn sững sờ: “Chuyện này… chẳng phải hắn không thích hợp hay sao? Sao có thể…”
Diệp Huyền cũng sững sờ. Ban nãy hắn cảm nhận được Thần Kì Chi Ấn bài xích mình, nhưng không ngờ đối phương vẫn chọn hắn.
Chuyện gì thế này?
A Âm ở bên cạnh bỗng lên tiếng: “Không thích hợp không đại diện cho tất cả!”
Hắc bào lão giả nhìn A Âm, A Âm mỉm cười: “Giống như trong thế tục, nhiều khi hai người thực sự không thích hợp để ở bên nhau, thế nhưng không thích hợp không có nghĩa là bọn họ không thể ở bên nhau!”
Hắc bào lão giả nhíu mày: “Ta… ta không hiểu!”
Diệp Tri Mệnh ở bên cạnh đột nhiên nói: “Giống như hôn nhân lợi ích ấy, vì một lợi ích chung mà mọi người có thể ở bên nhau!”
Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền: “Mặc dù hắn không thích hợp với Luân Hồi chi đạo, thế nhưng Luân Hồi chi đạo vẫn lựa chọn hắn. Điều này có nghĩa là Luân Hồi đại đạo chọn hắn là muốn lợi dụng hắn!”
Diệp Huyền: “…”
Diệp Tri Mệnh lại nói: “Ngươi cũng có thể lợi dụng nó!”
Hắc bào lão giả ở bên cạnh cười khổ: “Rất phức tạp!”
A Âm nhìn hắn ta: “Dù thế nào thì Luân Hồi đại đạo cũng đã tự đưa ra quyết định, ngươi cứ an tâm đi đi!”
Hắc bào lão giả khẽ hành lễ với A Âm: “Ngươi bảo trọng!”
Nói đoạn, hắn ta nhìn Diệp Huyền: “Tiểu huynh đệ, dù thế nào thì hiện giờ ngươi cũng đã là người bảo vệ của Luân Hồi đại đạo. Mặc dù ngươi không được Đạo Đình sắc phong, nhưng đã có thực quyền. Hãy nhớ, Luân Hồi đại đạo nhập luân hồi, đừng để một người tốt vào ác đạo, cũng đừng để một người xấu vào thiện đạo.”
Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Ta sẽ cẩn thận!”
Hắc bào lão giả gật đầu, sau đó cơ thể hắn ta dần trở nên mờ ảo.
Đúng lúc đó, hình như hắc bào lão giả nhớ ra điều gì đó, hắn ta nói: “Tiểu huynh đệ, ta có một chuyện không hiểu!”
Diệp Huyền nói: “Tiền bối cứ nói!”
Hắc bào lão giả nói: “Năm xưa ta bị người khác giết nên chưa vào được luân hồi, hiện giờ phân hồn của ta có thể vào luân hồi chuyển thế trùng tu… Ờm, ngươi giúp ta được không. À đúng rồi, ta muốn vào thiện đạo luân hồi!”
Diệp Huyền: “…”