Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 636 - Chương 2326. Cũng Là Phá Đạo Giả

Chương 2326. Cũng là phá đạo giả Chương 2326. Cũng là phá đạo giả

Chương 2326: Cũng là phá đạo giả

Trông thấy cảnh tượng ấy, lão giả không khỏi chau mày, chẳng lẽ cái tên này có chỗ dựa?

Hình như lão giả nhớ ra điều gì đó, hắn ta bỗng nhìn về nam tử bên cạnh Diệp Huyền: “Vô Tâm, ngươi cùng một giuộc với hắn!”

Nam tử vừa mới mọc ra nhục thân bật cười ha ha, sau đó nói: “Âm Mộc Xuân, ta và vị tiền bối này cùng một giuộc!”

“Tiền bối!”

Lão giả tên Âm Mộc Xuân kia nhìn Diệp Huyền, nhíu mày nói: “Ngươi gọi hắn là tiền bối?”

Vô Tâm mỉm cười: “Âm Mộc Xuân, hiện giờ ngươi chạy còn kịp đấy, thật đấy.”

Âm Mộc Xuân nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Khoảnh khắc ấy, trong lòng hắn ta thấy hơi lo lắng. Bình thường thì cường giả Độn Nhất cảnh không thể tới nơi này được!

Hơn nữa hắn ta cũng biết thực lực của Vô Tâm, ấy thế mà cái tên Vô Tâm này còn gọi người kia là tiền bối!

Chuyện này có hơi không đơn giản!

Lúc này, Vô Tâm hoạt động thân thể một chút, đoạn nhìn về phía Diệp Huyền, mỉm cười nói: “Tiền bối, giết cái tên này không?”

Diệp Huyền liếc nhìn hắn ta: “Người này không xứng để ta ra tay! Ngươi giết đi!”

Vô Tâm sững sờ, sau đó mỉm cười: “Được!”

Nói đoạn, hắn ta bèn quay đầu nhìn Âm Mộc Xuân, sau đó đánh một quyền.

Một quyền vừa xuất hiện, quyền ấn bèn tung lên.

Ở phía không xa, lão giả híp mắt lại. Hắn ta không dám lơ là, bàn tay cầm quải trượng khẽ điểm về phía trước. Chỉ trong chớp mắt, một cái khiên cực lớn màu đen đã xuất hiện trước mặt hắn ta.

Mà lúc này, quyền ấn đã đánh lên cái khiên ấy.

Uỳnh!

Một tiếng nổ vang lên, Âm Mộc Xuân lùi về phía sau cả trăm trượng!

Diệp Huyền nhìn Vô Tâm ở bên cạnh, cái tên này cũng mạnh quá nhỉ!

Chắc chắn hắn ta phải là cường giả Chứng Đạo cảnh đỉnh phong!

Vô Tâm đang định ra tay một lần nữa thì đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng bảo: “Chúng ta đi!”

Nói đoạn, hắn bèn hóa thành một đường kiếm quang và biến mất nơi cuối chân trời.

Vô Tâm sững sờ, sau đó cũng vội vàng đi theo.

Tốc độ của Diệp Huyền cực nhanh, chớp mắt cái đã rời khỏi cấm địa của Âm Gian. Khi hắn xuất hiện ở Phong Đô thành, ba luồng khí tức cực lớn bỗng nhiên bao vây lấy hắn.

Sắc mặt Diệp Huyền sầm lại!

Ba cường giả Độn Nhất cảnh!

Lúc này, Vô Tâm cũng xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền, hắn ta nhìn đối phương, mỉm cười: “Tiền bối!”

Diệp Huyền khẽ gật đầu. Lúc này, trước mặt hai người có bốn người, là hai lão giả và hai nam tử trung niên.

Vô Tâm trầm giọng nói: “Yết Đế bốn phương, bốn tên chuyên phụ trách trấn thủ Hoàng Tuyền Hà!”

Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Ngươi có đánh lại được bốn người bọn họ không?”

Vô Tâm chớp mắt: “Đánh bốn người?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đương nhiên!”

Vô Tâm do dự một lát rồi nói: “Đánh hai người thì được, đánh bốn người… thì…”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Vô Tâm vội vàng nói: “Chắc bốn người bọn họ không phải kẻ địch trước thanh kiếm của tiền bối đâu nhỉ?”

Diệp Huyền nở nụ cười kiêu ngạo: “Thế gian này có mấy ai tiếp được một kiếm của ta đâu chứ?”

Vô Tâm bỗng kính trọng Diệp Huyền vô cùng!

Thế gian này mấy ai tiếp được một kiếm của ta?

Lời nói hào hùng này đã bao nhiêu năm hắn ta chưa nghe thấy rồi?

Đúng lúc đó, Âm Mục Xuân – người đứng đầu trong Yết Đế bốn phương nói: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Bọn họ cảm nhận được Diệp Huyền đã đạt Độn Nhất cảnh, thế nhưng vẫn có chút hoài nghi!

Cường giả Độn Nhất cảnh mà dám ngông cuồng vậy sao?

Không hợp lí một chút nào!

Diệp Huyền liếc nhìn Âm Mộc Xuân: “Các ngươi mà cũng xứng để ta xuất kiếm sao? Gọi Âm Gian chi chủ ra đây!”

Nghe vậy, Vô Tâm ở bên cạnh Diệp Huyền bèn sững sờ, sau đó hắn ta vội nhìn về phía Âm Mục Xuân: “Âm Mục Xuân, mau gọi Âm Gian chi chủ của các ngươi ra đây! Mau lên!”

Khoảnh khắc ấy, lưng Vô Tâm thẳng tắp.

Chỗ dựa này to quá!

Cảm giác có chỗ dựa to cũng không tồi!

Âm Mục Xuân nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền phía đối diện: “Chỉ bằng ngươi mà cũng xứng gặp Âm Gian chi chủ của bọn ta ư? Ngươi…”

Diệp Huyền bỗng mở lòng bàn tay, kiếm linh bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Lúc trông thấy thanh kiếm này của Diệp Huyền, bốn người Âm Mộc Xuân bèn thay đổi sắc mặt!

Diệp Huyền có mạnh hay không thì bọn họ chưa xác định được, thế nhưng thanh kiếm này thì không hề đơn giản!

Vừa nhìn đã biết thanh kiếm này phải thuộc cấp bậc Phá Đạo cảnh!

Chẳng lẽ cái tên này là một cường giả Phá Đạo cảnh?

Bốn người Âm Mộc Xuân nghĩ đến đây lại không khỏi tái mặt.

Âm Mộc Xuân nhìn Diệp Huyền, hắn ta do dự rồi nói: “Các hạ… các hạ rốt cuộc là ai?”

Diệp Huyền không trả lời mà chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Tri Mệnh, tí nữa ngươi nhân lúc hỗn loạn đưa Hoàng Tuyền Thánh Thủy đi nhé!”

Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Ngươi thì sao?”

Diệp Huyền nói: “Ta tự có cách thoát thân!”

Diệp Tri Mệnh còn muốn nói gì đó nhưng Diệp Huyền bỗng bảo: “Nhờ ngươi đó!”

Diệp Tri Mệnh nói: “Được!”

Diệp Huyền nhìn Âm Mộc Xuân, mỉm cười: “Sao nào, ta không xứng được gặp Âm Gian chi chủ của các ngươi sao?”

Âm Mộc Xuân trầm giọng nói: “Các hạ là phá đạo giả?”

Phá đạo giả?

Cường giả cấp bậc này không phải kinh khủng mà là cực kì kinh khủng! Có thể nói, cường giả Chứng Đạo cảnh gần như không có năng lực đánh trả khi đối diện với cường giả Phá Đạo cảnh!

Một người là Chứng Đạo, một người là Phá Đạo, đây đúng là cách biệt xa như trời đất!
Bình Luận (0)
Comment