Chương 2327. Đưa nàng ta đi
Chương 2327. Đưa nàng ta đi
Chương 2327: Đưa nàng ta đi
Diệp Huyền không nói gì, Vô Tâm ở bên cạnh bỗng bật cười: “Đương nhiên tiền bối là phá đạo giả rồi! Âm Mộc Xuân, ngươi không ngờ chứ gì? Ngươi cũng đừng phí lời nữa! Mau gọi Âm Gian chi chủ của các ngươi ra đây để hắn ta đánh thử với tiền bối!”
Phá đạo giả!
Nghe Vô Tâm nói vậy, sắc mặt mấy người Âm Mộc Xuân bèn trở nên khó coi.
Phá đạo giả!
Kiểu cường giả như thế này không phải là người mà bọn họ có thể đối đầu được!
Đúng lúc đó, một luồng uy lực vô hình đột nhiên ập đến từ bầu trời. Rất nhanh sau đó, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người. Nam tử trung niên này mặc một bộ bạch bào, không chỉ mặc bạch bào mà đến tóc của hắn ta cũng là màu trắng!
Lúc này, mấy người Âm Mộc Xuân khẽ hành lễ với nam tử trung niên mặc bạch bào đó: “Âm Ti Vương!”
Âm Ti Vương!
Thành chủ Phong Đô thành, người có địa vị cực cao ở Âm Gian, chỉ nghe mệnh lệnh của Âm Gian chi chủ.
Âm Ti Vương liếc nhìn Diệp Huyền: “Ngươi là Diệp Huyền!”
Diệp Huyền!
Nghe thấy Âm Ti Vương nói vậy, mấy người Âm Mộc Xuân bèn sầm mặt lại!
Đương nhiên bọn họ biết Diệp Huyền!
Đó chẳng phải cái tên đang giữ Đạo Thạch ở Dương Gian hay sao?
Sao cái tên này lại ở đây vậy?
Mà đây không phải trọng điểm, trọng điểm là mấy người bọn họ sao lại mắc lừa cái tên này!
Nghĩ đến đây, ánh mắt bốn người Âm Mộc Xuân bèn trở nên lạnh lùng.
Vô Tâm ở bên cạnh Diệp Huyền thì ngơ ngác, chuyện gì thế này?
Đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng xòe tay ra, Giới Ngục tháp xuất hiện. Cùng lúc đó, Diệp Tri Mệnh cũng xuất hiện.
Diệp Huyền đưa Giới Ngục tháp cho Diệp Tri Mệnh: “Đi!”
“Đi?”
Lúc này, Âm Ti Vương ở phía không xa đột nhiên nói: “Diệp Huyền, ngươi thấy nàng ta có thể đi không?”
Diệp Huyền nhìn Diệp Tri Mệnh, hắn mỉm cười: “Đi!”
Diệp Tri Mệnh nhìn chằm chằm vào hắn: “Sống sót trở về!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Âm Ti Vương phất tay về vị trí mà Diệp Tri Mệnh đang đứng, một luồng âm hồn chi lực khóa chặt lấy khu vực xung quanh nàng. Đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng gào lên: “Mục Sênh!”
Mục Sênh!
Âm Ti Vương nhíu mày. Ngay lúc đó, bầu trời bỗng nhiên nứt ra, một luồng sức mạnh cực lớn chảy ào xuống từ nền trời.
Sắc mặt Âm Ti Vương bèn thay đổi: “Đạo Chi Giới, ngươi dám!”
Dứt lời, hắn ta bèn xuất chưởng!
ầm!
Một luồng sức mạnh xông thẳng lên trời. Cùng lúc đó, bầu trời đột nhiên xuất hiện một tàn ảnh. Tàn ảnh đó chớp nhoáng như tia sét, chỉ trong chốc lát sức mạnh của Âm Ti Vương đã vỡ tan. Cùng lúc đó, Âm Ti Vương cũng phải lùi về phía sau cả trăm trượng.
Cả Phong Đô thành như rung chuyển!
Lúc Phong Đô thành khôi phục lại trạng thái ban đầu thì Mục Sênh xuất hiện trước mặt Diệp Huyền và Diệp Tri Mệnh. Nàng túm lấy Diệp Huyền và Diệp Tri Mệnh rồi bay lên trời, tuy nhiên đúng lúc đó, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên ào tới!
Mục Sênh nhíu mày: “Diêm Vương…”
Mà lúc này, một tàn ảnh xông lên từ bên dưới, người này chính là Âm Ti Vương!
Hai vị vương của Âm Gian!
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Đưa nàng ta đi!”
Nói đoạn, hắn bèn hóa thành một đường kiếm quang rồi lao xuống dưới.
Ở phía dưới, Âm Ti Vương híp hai mắt lại, hắn ta xuất chưởng nghênh đón kiếm quang của Diệp Huyền.
Ầm!
Kiếm quang lập tức vỡ vụn, Diệp Huyền lùi về phía sau cả trăm trượng!
Hắn vừa mới dừng lại thì không gian phía sau đã hóa thành hư vô. Nhục thân của hắn chống lại sức mạnh vô cùng to lớn kia, thế nhưng không gian phía sau hắn thì không chịu đựng được!
Có điều cũng may là Diệp Tri Mệnh và Mục Sênh đã rời đi.
Âm Ti Vương nhìn hắn: “Diêm Vương, ngươi đuổi theo Mục Sênh đi!”
Hắn ta vừa dứt lời thì âm hồn kia bèn biến mất luôn.
Âm Ti Vương nhìn Diệp Huyền: “Ta đã đánh giá thấp thực lực của ngươi rồi! Không hổ là người có cả Đạo Kinh và Đạo Thạch, tuổi còn nhỏ mà lại có sức chịu đựng như vậy. Có điều, ngươi cũng đánh giá bản thân mình hơi cao rồi đấy! Ngươi dám tới Âm Gian chúng ta để lấy Hoàng Tuyền Thánh Thủy, cái này gọi là gì nhỉ? Gọi là tự đâm đầu vào chỗ chết.”
Hắn ta vừa dứt lời thì bốn bề bỗng xuất hiện một vài cường giả!
Tổng cộng có khoảng mười cường giả Chứng Đạo cảnh!
Mười người này là Quỷ Đế thập phương của Âm Gian!
Ban nãy Mục Sênh và Âm Ti Vương giao thủ, động tĩnh thực sự quá lớn, thế nên phần lớn các cường giả của Âm Gian đều kéo tới Phong Đô thành.
Chỉ riêng hiện tại thôi đã có không dưới năm mươi cường giả Chứng Đạo cảnh ở đây rồi!
Diệp Huyền trầm mặc không lên tiếng.
Lúc này, Vô Tâm ở bên cạnh đột nhiên run rẩy nói: “Tiền bối…”
Diệp Huyền nhìn về phía hắn ta, Vô Tâm nhìn chằm chằm Diệp Huyền, hắn ta nuốt nước bọt: “Tiền bối, ngươi là phá đạo giả, đúng chứ?”
Diệp Huyền xòe tay ra: “Ta cũng muốn là phá đạo giả lắm, nhưng tiếc là ta không phải!”
“A!”
Vô Tâm đột nhiên sụp đổ: “Tại sao ngươi phải hại ta như vậy? Còn một tháng nữa thôi là ta có thể trốn ra ngoài được rồi! Một tháng thôi đấy! Ngươi lừa ta để ta cùng đi đánh nhau với ngươi… Lão tử còn tin ngươi nữa chứ, lão tử đúng là kẻ ngu xuẩn nhất từ trước đến nay, ta thật ngu xuẩn, ta là kẻ đần độn! Mấy chục vị cường giả Chứng Đạo cảnh, lão tử không đánh được đâu! Không thể đánh được! Cái tên lừa lọc nhà ngươi! Cái tên lừa đảo… a a a a a a a…”
Nói đến đây, hắn ta bỗng gào lên như một đứa trẻ. Mặc dù không khóc nhưng vẫn cảm nhận được sự bi thương cùng cực… thê thảm hết mức.