Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 647 - Chương 2337. Có Thể Lên Tầm Cao Mới

Chương 2337. Có thể lên tầm cao mới Chương 2337. Có thể lên tầm cao mới

Chương 2337: Có thể lên tầm cao mới

“A!”

Một tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên!

Khoảnh khắc ấy, gương mặt xinh đẹp của Lục công chúa lập tức trở nên vặn vẹo!

Xé nát miệng của Lục công chúa xong, Mộ Niệm Niệm bèn ném nàng ta xuống mặt đất rồi đạp mạnh lên mặt nàng ta. Nàng khẽ mỉm cười, nụ cười có hơi u ám: “Rút máu của hắn ư? Ngươi là cái thá gì?”

Minh Âm Đại Đế ở bên cạnh trầm giọng nói: “Rốt cuộc các hạ là ai!”

Lúc này, sắc mặt Minh Âm Đại Đế tràn ngập vẻ phòng bị, nữ nhân này có quá kinh khủng!

Mộ Niệm Niệm nhìn về phía hắn ta: “Hắn bị thương nghiêm trọng thế này cũng là do ngươi một phần nhỉ?”

Minh Âm Đại Đế híp mắt lại, hắn ta không do dự một chút nào mà siết chặt hai tay lại. Chỉ trong chốc lát, vô số âm hồn đã tụ lại quanh người hắn ta. Không gian trước mặt hắn ta biến thành tử tịch chi địa, bên trong tử tịch chi địa này là vô số âm hồn ác quỷ đang gào thét.

Đúng lúc đó, một đường kiếm quang đột nhiên tiến vào tử tịch chi địa. Ngay sau đó, dưới ánh mắt kinh sợ của tất cả mọi người, đường kiếm quang đã phá tan tử tịch chi địa. Ngay sau đó kiếm quang đâm vào trán Minh Âm Đại Đế.

Uỳnh!

Minh Âm Đại Đế lập tức thần hồn câu diệt!

Một kiếm miểu sát!

Khoảnh khắc ấy, tất cả các cường giả Âm Gian đều kinh hãi vô cùng. Bọn họ nhìn Mộ Niệm Niệm như nhìn một con quái vật!

Rốt cuộc nữ nhân này là ai?

Sao nàng lại mạnh đến vậy!

Mộ Niệm Niệm không ra tay nữa mà túm tóc Lục công chúa lên rồi chầm chậm đi về phía Diệp Huyền.

Lục công chúa bị kéo đi như kéo rác vậy!

Lục công chúa tôn quý đã bao giờ phải chịu sỉ nhục như vậy?

Nàng ta điên cuồng gào thét.

Mộ Niệm Niệm không thèm để ý đến nàng ta mà kéo nàng ta đến trước mặt Diệp Huyền, đoạn mỉm cười: “Giết nàng ta đi!”

Diệp Huyền cầm kiếm linh lên, đúng lúc đó, Âm Ti Vương ở phía xa đột nhiên nói: “Các hạ biết nàng ta là ai không?”

Mộ Niệm Niệm nhìn Âm Ti Vương và mỉm cười: “Là ai?”

Âm Ti Vương trầm giọng nói: “Nàng ta là Lục công chúa được Đạo Tổ Đạo Đình cưng chiều nhất!”

Đạo Đình!

Mộ Niệm Niệm chớp mắt: “Hóa ra là người của Đạo Đình à! Chẳng trách lại ngông cuồng như vậy!”

Nói đoạn, nàng bèn nhìn Lục công chúa, Lục công chúa nhìn Mộ Niệm Niệm bằng ánh mắt đầy oán hận: “Phụ thân ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

Âm Ti Vương lắc đầu, trong lòng không nhịn được mà mắng.

Mẹ kiếp, ả nữ nhân này ngu không chịu được!

Tới giờ rồi mà vẫn chưa rõ tình hình ư?

Đại tỷ à, nữ nhân cầm kiếm trước mặt ngươi đây có khả năng là một phá đạo giả chân chính đấy!

Đứng trước cường giả như vậy sao ngươi không kiềm chế tính tình của mình đi chứ?

Mộ Niệm Niệm bật cười ha ha: “Lần đầu tiên ta gặp được một nữ nhân ngủ xuẩn như vậy!”

Nói đoạn, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: “Giết nàng ta!”

Diệp Huyền đang định ra tay thì Nam Tạng bỗng nhiên bước ra, hắn ta chắp tay: “Diệp công tử, hạ thủ lưu tình!”

Diệp Huyền nhìn hắn ta, Nam Tạng khẽ nói: “Diệp công tử, ngươi có từng nghĩ đến việc mình đâm thanh kiếm này xuống, mặc dù trong lòng ngươi thoải mái nhưng ngươi và vị cô nương này sẽ gặp phải phiền phức không dứt.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Mộ Niệm Niệm khẽ vuốt má Diệp Huyền, nàng mỉm cười: “Sợ à?”

Diệp Huyền lắc đầu: “Ta không sợ, nhưng ta không muốn rước phiền phức cho ngươi!”

Hắn vẫn chưa quên Mộ Niệm Niệm còn đang bị thương.

Hiện giờ Ngũ Duy Kiếp sắp đến, nếu giết nữ nhân này thì Đạo Đình sẽ nhắm vào Mộ Niệm Niệm…

Ở phía xa xa, Nam Tạng lại nói: “Diệp công tử, Đạo Đình không phải là nơi mà hai người các ngươi có thể đối phó được đâu.”

A Âm cũng gật đầu: “Nếu như ngươi giết nàng ta thì đồng nghĩa với việc khiêu chiến với Đạo Đình!”

Mộ Niệm Niệm đột nhiên mỉm cười: “Hai vị, trước đó nàng ta muốn giết tiểu đệ đệ của ta thì sao các ngươi không đứng ra?”

A Âm nhìn nàng: “Các hạ, chúng ta khuyên ngươi không nên giết nàng ta là tốt cho các ngươi!”

Mộ Niệm Niệm đột nhiên biến mất, ngay sau đó một thanh kiếm đã dí trước trán A Âm. A Âm nhìn Mộ Niệm Niệm, nàng không phản kháng, sắc mặt rất bình tĩnh.

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Các ngươi đứng ra nói chuyện không phải là vì tốt cho chúng ta mà là vì các ngươi muốn cứu Lục công chúa của Đạo Đình, để Đạo Đình nợ các ngươi một phần ân tình, đúng chứ?”

A Âm trầm mặc.

Mộ Niệm Niệm đột nhiên chém kiếm xuống.

Vụt!

Một cánh tay của A Âm rơi xuống!

A Âm khẽ nhíu mày, chợt siết chặt tay phải.

Mộ Niệm Niệm mỉm cười, nàng dùng kiếm khẽ chọc má A Âm: “Âm Gian chi linh, trước đó các ngươi không ra tay cứu hắn, ta không oán trách các ngươi, dẫu sao thì các ngươi cũng không nợ hắn điều gì cho nên không nhất thiết phải đắc tội một thế lực lớn như Đạo Đình. Thế nhưng hiện giờ các ngươi lại lợi dụng hắn để Đạo Đình nợ các ngươi một ân tình, hơn nữa còn nói là vì tốt cho bọn ta… tính giở trò vượn này với ta chắc?”

Nói đoạn, nàng bèn khẽ phất tay trái, một đường kiếm quang lập tức xuất hiện trong tay nàng!

Trấn Hồn Kiếm!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt A Âm lập tức thay đổi!

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Nếu thanh kiếm này của ngươi hấp thụ Âm Gian chi linh thì có thể bước lên một tầm cao đấy!”

Lúc này, A Âm đột nhiên siết chặt tay trái. Chỉ trong chốc lát, cả Âm Gian bỗng rung chuyển, vô số âm hồn chi lực kéo tới!

Mộ Niệm Niệm mỉm cười, nàng chém kiếm xuống.
Bình Luận (0)
Comment