Chương 2347. Không phá không lập
Chương 2347. Không phá không lập
Chương 2347: Không phá không lập
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Trong vũ trụ vô cùng vô tận này còn rất nhiều những điều chúng ta chưa biết!”
Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Ngươi muốn nói điều gì?”
Mộ Niệm Niệm vươn vai, đoạn mỉm cười nói: “Vũ trụ này rất lớn, thế nhưng ta không có hứng thú đi tìm tòi! Phải nói là rất lâu trước kia đã không có hứng thú rồi!”
Nói đoạn, nàng bèn liếc nhìn về phía tinh không, khẽ nói: “Nơi này là nhà của ta!”
Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta!”
Mộ Niệm Niệm chớp mắt: “Ta đã trả lời rồi mà!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Diệp Tri Mệnh đứng tại chỗ nhíu mày…
…
Âm Gian.
Bạch Đế Tử không về Đạo Đình ngay mà tới Âm Gian.
Bên trong Âm Linh Điện, Âm Gian chi chủ nhìn Bạch Đế Tử: “Nàng ta không có ý kiến gì?”
Bạch Đế Tử gật đầu.
Âm Gian chi chủ khẽ nói: “Trong dự liệu! Cường giả như nàng ta sao có thể dễ dàng đầu hàng?”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Bạch Đế Tử: “Lần này ngươi tới đây chắc là còn mục đích khác nhỉ?”
Bạch Đế Tử gật đầu: “Ta chỉ muốn xem xem nàng ta đã đạt đến trình độ nào!”
Âm Gian chi chủ hỏi: “Có nhận ra không?”
Bạch Đế Tử khẽ nói: “Không nhận ra!”
Âm Gian chi chủ híp mắt lại: “Đến cả ngươi cũng không nhận ra sao?”
Bạch Đế Tử gật đầu.
Âm Gian chi chủ trầm mặc.
Bạch Đế Tử khẽ nói: “Có điều ta có một phát hiện mới.”
Âm Gian chi chủ nhìn Bạch Đế Tử, Bạch Đế Tử mỉm cười: “Nàng ta là Ngũ Duy Thiên Đạo, ta nhận ra sức mạnh của nàng ta hình như có một mối quan hệ gì đó với Ngũ Duy vũ trụ. Nếu như ta đoán không nhầm thì sức mạnh của nàng ta có thể đến từ Ngũ Duy vũ trụ. Theo như ta được biết, vũ trụ này sắp sửa phải trải qua một loại kiếp nạn. Lúc đó chính là thời cơ tốt nhất để chúng ta giết nàng ta.”
Âm Gian chi chủ nhíu mày: “Chúng ta?”
Bạch Đế Tử nhìn Âm Gian chi chủ và mỉm cười: “Có phải Âm Gian không cần Đạo Thạch kia nữa đúng không?”
Âm Gian chi chủ trầm mặc.
Bạch Đế Tử lại nói: “Hàng chục cường giả của Âm Gian đã bị giết, mối thù này sao Âm Gian có thể không báo cho được?”
Âm Gian chi chủ mỉm cười: “Thù thì đương nhiên phải báo, có điều, nếu cái giá quá lớn thì báo thù còn có ý nghĩa gì nữa?”
Bạch Đế Tử khẽ cười: “Chắc Âm Chủ cũng biết địa vị của Lục công chúa tại Đạo Đình, nữ tử đó không những giết Lục công chúa mà còn hấp thụ thần hồn của nàng ta. Điều này chẳng khác gì đạp vào mặt Đạo Đình chúng ta, Đạo Đình chúng ta sẽ không để yên đâu. Nếu không phải mấy người Đạo Tổ bị Đạo Chủng kéo chân thì lần này người tới không chỉ có mình ta thôi đâu.”
Âm Gian chi chủ trầm mặc.
Bạch Đế Tử đột nhiên mỉm cười: “Nếu các hạ có thể hấp thụ được Đạo Thạch đó…”
Âm Gian chi chủ híp mắt lại, trầm mặc hồi lâu rồi nói: “Chuyện này phải lập kế hoạch dài kì!”
Bạch Đế Tử gật đầu: “Đương nhiên!”
…
Ngũ Duy vũ trụ.
Bên trong căn phòng, Diệp Huyền đang đọc một cuốn cổ tịch.
Cuốn cổ tịch này do tiên tri để lại cho hắn. Bên trong cuốn cổ tịch toàn là những suy nghĩ của tiên tri về thế giới.
Suy nghĩ của tiên tri rất đơn giản: Vũ trụ cùng tồn tại với vạn vật.
Mà muốn làm được điều này thì nhân loại và vạn vật bắt buộc phải biết tiết chế, không được phá hoại linh khí của đất trời này. Không chỉ có vậy, còn bắt buộc phải bảo vệ linh khí của trời đất này cùng các loại linh vật!
Nói một cách đơn giản thì như kiểu Lục Duy vũ trụ.
Thế nhưng Ngũ Duy vũ trụ muốn làm được như Lục Duy vũ trụ thì rất khó.
Bởi vì Lục Duy vũ trụ từ bỏ cơ hội thăng tiến của phần lớn mọi người, mà hiện giờ chắc chắn Ngũ Duy vũ trụ không thể làm được điều này. Những người đó đã tu luyện đến một trình độ nhất định, ngươi lại bảo họ từ bỏ tu vi thì sao người ta cam tâm?
Ý nghĩ của tiên tri rất đơn giản!
Không phá không lập!
Sau Ngũ Duy Kiếp, vũ trụ này sẽ có rất nhiều sinh linh chết thảm. Tới khi đó, vũ trụ này có thể tái sinh.
Diệp Huyền đột nhiên buông cuốn cổ tịch xuống, hắn ngẩng đầu nhìn tinh không trên cao, Niệm tỷ cũng có suy nghĩ này nhỉ?
Bên trong căn phòng, hắn im lặng hồi lâu.
Một lát sau, hắn bước ra khỏi đại điện và nhìn phía bên trong thành, hiện giờ cường giả tại Ngũ Duy vũ trụ càng lúc càng nhiều rồi!
Cả Ngũ Duy vũ trụ đều rất hưng phấn!
Bởi lẽ thực lực của tất cả mọi người đều tăng lên!
Khoảnh khắc ấy, Diệp Huyền đã nhìn thấy được bất lợi.
Cường giả càng ngày càng nhiều, điều này cũng không phải chuyện tốt đối với vũ trụ, bởi lẽ vũ trụ này không chịu được nhiều người mạnh như vậy.
Sau một hồi trầm tư, hắn đột nhiên mỉm cười: “Ta cũng hơi ngu xuẩn rồi! Tại sao lại coi những cường giả này thành gánh nặng vậy chứ?’
Nói đoạn, hắn lắc đầu mỉm cười, sau đó biến mất.
Trong tinh không, Diệp Huyền tìm được Mộ Niệm Niệm.
Mộ Niệm Niệm liếc nhìn cuốn cổ tịch trong tay hắn: “Của tiên tri à?”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta đọc xong rồi! Ý nghĩ của hắn ta cũng là ý nghĩ ngày xưa của Niệm tỷ đúng không?”
Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Thực ra ban đầu hắn ta chính là người mà ta muốn chọn. Nhưng mà trái tim của hắn ta quá lớn, hơn nữa còn không nghe lời ta khuyên bảo, thế nên hắn ta đã không còn!”
Diệp Huyền: “…”