Chương 2356. Giao phong
Chương 2356. Giao phong
Một nhát này khiến cả thiên địa đều run sợ!
Diệp Huyền vẫn không hề lùi bước như cũ mà hai tay nắm chặt thanh kiếm bổ mạnh về phía trước, đồng thời, Kiếm Vực lại một lần nữa trấn áp kích thế của Huyền Ung!
Ầm!
Trong Kiếm Vực, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, sắc mặt hắn lập tức tái nhợt, nhưng hắn vẫn cố gắng chặn một kích này, mà sau khi chặn được một kích này, đột nhiên tay trái của hắn bắt được thanh trường kích kia, sau đó tay phải cầm kiếm đâm mạnh về phía trước.
Nhưng phản ứng của Huyền Ung nhanh khủng khiếp, trong nháy mắt Diệp Huyền đâm kiếm đó, đột nhiên Huyền Ung buông trường kích ra, tay phải siết chặt thành nắm đấm sau đó tung một quyền lên thanh kiếm của Diệp Huyền.
Ầm ầm!
Một quyền vừa ra đã khiến cả hai đồng thời phải lùi lại!
Một lần này, Diệp Huyền lùi tận trăm trượng, mà không gian nơi hắn đi qua cũng trực tiếp sụp đổ và tan biến!
Cách đằng xa, Huyền Ưng cũng vừa mới dừng lại, sau khi dừng lại, tay phải cầm trường kích của hắn ta dồn sức ném về phía Diệp Huyền, cùng lúc đó, hắn ta giậm mạnh chân phải về phía sau, cả người giống như một khẩu pháo lao vút đi!
Diệp Huyền vừa mới dừng lại thì một thanh trường kích đã phá không lao đến, mà phía sau thanh trường kích này chính là Huyền Ung!
Trong mắt hắn lóe lên một vẻ dữ tợn, hắn cầm kiếm đâm tới, lần này nhát kiếm ấy chính là Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Nữ tử váy trắng đã dạy hắn kiếm kỹ này!
Nhất Kiếm Định Sinh Tử, thật ra đối với hắn của hiện tại mà nói chính là Nhất Kiếm Phân Sinh Tử lại càng thích hợp hơn.
Vì hắn không có loại thực lực vô địch giống như nữ tử váy trắng nên không có khả năng với bất cứ một ai cũng có thể Nhất Kiếm Định Sinh Tử được!
Một nhát kiếm này vừa xuất hiện, không phải ngươi chết thì chính là ta chết!
Đây chính là tâm cảnh hiện giờ của hắn!
Một kiếm lao vút đi.
Tiếng kiếm minh giống như tiếng sấm vang vọng khắp toàn bộ tinh không!
Ầm!
Trường kích vừa mới tiếp xúc với thanh kiếm của Diệp Huyền, cả hai đã đồng thời run lên dữ dội, ngay sau đó, thanh trường kích kia bay ngược ra sau.
Một nhát kiếm này trực tiếp phá được một kích kia, nhưng lúc này, Huyền Ung cũng đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyền và tung một quyền thẳng vào lồng ngực hắn, quyền đạo vô cùng bá đạo, không hề yếu hơn trường kích một chút nào hết.
Quyền kích song tu!
Mà đối diện với một quyền này của Huyền Ung, Diệp Huyền cũng không hề tránh né mà để mặc một quyền đó đấm vào lồng ngực mình, nhưng hắn cũng tung một quyền đánh vào lồng ngực của đối phương.
Đương nhiên đây không phải là một quyền bình thường, mà là Đạo Kinh võ học: Cầu Tử!
Nắm đấm của hai người vừa mới chạm vào cơ thể đối phương…
Ầm!
Sơn mạch mấy vạn dặm xung quanh bọn họ đột nhiên bị san phẳng hết, mà hia người lại trực tiếp bay ngược ra sau, một lần này, đôi bên đều bay xa tận vạn trượng, toàn bộ chân trời và mặt đất đều tan hoang!
Sau khi dừng lại, miệng Diệp Huyền phun ra một ngụm máu tươi, mà nhục thân của hắn còn đang nứt toác ra từng mảng, cơ mà vẫn còn may chán, hắn có Vạn Phật Bất Diệt Thể nên không đến mức nhục thân bị hủy diệt hoàn toàn, nhưng vẫn rất thảm lắm, trên người chi chít vết nứt, có thể nhìn thấy được cả xương trắng.
Mà ở đằng xa, Huyền Ung cũng chẳng tốt được đến đâu, sau khi kiên trì ăn một đòn Đạo Kinh võ học của Diệp Huyền, hắn ta lập tức lùi nhanh về sau mấy nghìn trượng, bộ chiến bào trên người cũng hóa thành tro bụi. Mà trên cơ thể hắn ta cũng có thêm vài vết nứt, máu tươi nhuộm đỏ cơ thể trông giống một huyết nhân!
Hai người đều rất thảm hại!
Huyền Ung nhìn về phía Diệp Huyền ở đằng xa với vẻ mặt vô cùng nặng nề, hắn ta không ngờ nhân loại trước mặt này lại có thể liều với mình đến mức độ này đấy!
Phải biết rằng, lúc này Diệp Huyền chẳng qua mới chỉ là Độn Nhất cảnh mà thôi, hắn còn chưa đạt đến Chứng Đạo cảnh đâu!
Rất nhanh, hắn ta chợt phát hiện ra một vấn đề!
Đó chính là chiêu lấy thương thế đổi thương thế vừa rồi rất lỗ!
Bởi vì trước đó toàn là hắn ta đè Diệp Huyền xuống đánh, nhưng vừa rồi sau khi chọn lấy thương thế đổi thương thế mới tạo thành đôi bên cùng chịu thiệt như vậy!
Mà sở dĩ hắn ta lựa chọn làm như thế cũng là vì không cho rằng Diệp Huyền có thể chống đỡ được một quyền này của mình. Đương nhiên, hắn ta cũng không ngờ được võ kỹ của đối phương sẽ lớn mạnh như thế!
Chiêu võ kỹ vừa rồi, tuy rằng hắn ta có thể đỡ được nhưng cũng bị thương nặng!
Huyền Ung hít một hơi thật sâu, mà đúng lúc này, Diệp Huyền ở cách đó không xa đột nhiên nói: “Ta đã phục hồi kha khá rồi!”
Huyền Ung nhìn về phía hắn, ngay khi trông thấy hắn, hắn ta trực tiếp dại ra, bởi vì lúc này các vết thương trên người Diệp Huyền đã khôi phục lại kha khá thật rồi.
Hắn ta nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: “Sao có thể chứ?”
Hiển nhiên là Diệp Huyền sẽ không nói cho Huyền Ung biết rằng cơ thể mình tự có năng lực trị liệu rồi, giữa mi gian hắn xuất hiện một Thần Kỳ Chi Ấn, ngay sau đó, hắn trực tiếp biến mất ngay tại chỗ!
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Sau khi đạt đến Chứng Đạo Cảnh, uy lực một nhát kiếm này của hắn lập tức tăng vọt lên, ít nhất cũng phải hơn trước đây gấp mấy lần!
Trong mắt Huyền Ung lóe lên vẻ dữ tợn, hắn ta phất tay phải, thanh trường kích kia lập tức xuất hiện trong tay hắn ta, ngay sau đó, hắn ta nhún người nhảy lên và đâm một kích tới!
Trên trường kích là hỏa diễm ngút trời!
Phập!
Trong sân đột nhiên vang lên tiếng nứt vỡ đinh tai nhức óc!
Ầm!
Đột nhiên, một mảnh hỏa quang và kiếm quang bùng phát lên dữ dội, trong thoáng chốc, cả hai điên cuồng lùi lại, mà trong quá trình lùi lại, Diệp Huyền chợt mở lòng bàn tay ra, thanh kiếm trực tiếp bay đi, một nhát kiếm này chém ngang qua giữa sân!
Ở đằng xa, phản ứng của Huyền Ung cũng cực nhanh, trong nháy mắt Diệp Huyền xuất kiếm đó, trường kích trong tay Huyền Ung cũng bay vụt đi, nó phá không mà tới, chém nứt hết thảy.
Kiếm và kích lại một lần nữa gặp nhau.