Chương 2610. Hay là ngươi gọi thêm người đi
Chương 2610. Hay là ngươi gọi thêm người đi
Chương 2610: Hay là ngươi gọi thêm người đi
Bên trong điện, Diệp Huyền nhìn quyển Đạo Kinh thứ chín, hắn lắc đầu cười.
Hắn không ngờ Lan Nhược cô nương lại không lấy quyển Đạo Kinh thứ chín.
Đối phương đã xem thường hắn, nhưng chẳng phải hắn cũng coi thường Lan Nhược đó sao?
Một lúc sau, Diệp Huyền rời đi.
Ở một tinh không nào đó, Thánh Chủ đưa mọi người chạy như bay, mấy người bọn họ đã tăng tốc độ lên đến cực điểm!
Phải ngăn cản người của Đạo Môn đi tìm nữ tử váy trắng!
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, một lão giả bên cạnh hắn ta trầm giọng nói: “Thánh Chủ, e là chúng ta không đuổi kịp rồi!”
Thánh Chủ dừng bước, hắn ta liếc nhìn phía tận cùng tinh không, sắc mặt u ám vô cùng: “Mẹ kiếp, chạy nhanh thế, vội đi đầu thai hay gì…”
Ở một tinh không nào đó, một lão giả đưa theo rất nhiều cường giả điên cuồng băng qua tinh không.
Lão giả này chính là Thanh Hợp của Đạo Môn.
Lúc này, Thanh Hợp và những người phía sau hắn ta đang tăng tốc hết mức!
Bởi vì muộn là sẽ không đuổi kịp được nữa!
Một khi để nữ tử váy trắng tiến vào Thú Nhân Giới, tới khi đó bọn họ chỉ có thể đứng nhìn mà thôi!
Bởi vì Thú Nhân Giới là nơi bọn họ không thể đặt chân tới.
Thế nên nhất định phải nhanh!
Do tốc độ quá nhanh nên mấy người Thanh Hợp đi đến đâu là tinh không nơi đó nứt vỡ, trông đáng sợ vô cùng.
Khoảng nửa canh giờ sau, Thanh Hợp dẫn đầu đột nhiên hưng phấn nói: “Đuổi kịp rồi!”
Mấy người phía sau hắn ta ngẩng đầu lên nhìn, ở phía tận cùng tinh không, bọn họ trong thấy một tà váy trắng.
Lúc này nữ tử váy trắng đột nhiên dừng bước. Ở phía trước cách nàng không xa là một bia đá cực to. Trên bia đá có bốn chữ lớn: Nhân loại dừng bước.
Biên giới giữa thú nhân và nhân tộc.
Nữ tử váy trắng tiếp tục tiến về phía trước.
Đúng lúc đó, một giọng nói như tiếng sấm rền vang lên từ phía sau: “Đứng lại!”
Nữ tử váy trắng quay người nhìn, ở phía xa xa tinh không bỗng nhiên vỡ rung. Ngay sau đó, năm người xuất hiện ở chỗ cách nàng khoảng mấy trăm trượng.
Người tới chính là Thanh Hợp.
Nữ tử váy trắng nhìn Thanh Hợp, vẻ mặt nàng bình tĩnh, trong mắt không có một chút xao động.
Thanh Hợp nhìn nữ tử váy trắng, trong mắt hắn ta là vẻ nghi hoặc. Hắn ta không dám coi thường nữ tử váy trắng này một chút nào, bởi lẽ giờ khắc này hắn ta nhận ra mình không thể cảm nhận được khí tức của nữ tử này!
Có hai trường hợp!
Trường hợp thứ nhất, nữ tử váy trắng có pháp môn che giấu khí tức đặc biệt, trường hợp thứ hai nữ tử váy trắng quá mạnh!
Thanh Hợp thu hồi tâm tư và nhìn nữ tử váy trắng: “Ngươi là hộ đạo giả của Diệp Huyền!”
Diệp Huyền!
Lúc nghe đến cái tên này, ánh mắt nữ tử váy trắng xuất hiện chút dao động, nàng khẽ gật đầu.
Thanh Hợp nhìn chằm chằm vào nàng: “Ngươi đã từng nghe nói đến Đạo Môn chúng ta hay chưa?”
Nữ tử váy trắng lắc đầu.
Thanh Hợp nhíu mày: “Ngươi chưa từng nghe nói đến Đạo Môn!”
Nữ tử váy trắng liếc nhìn hắn ta: “Hiện giờ hắn sống thế nào?”
Thanh Hợp nói: “Ngươi đang nói Diệp Huyền?”
Nữ tử váy trắng gật đầu.
Thanh Hợp lạnh lùng nói: “Hắn sống không được tốt cho lắm!”
Nữ tử váy trắng bèn nhíu mày.
Thanh Hợp nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng, hắn ta trầm giọng nói: “Ngươi thật sự chưa từng nghe tới Đạo Môn chúng ta?”
Nữ tử váy trắng nhìn hắn ta: “Là Đạo Môn các ngươi khiến hắn không sống tốt?”
Thanh Hợp nhìn nàng: “Đúng vậy!”
Nói đoạn, hắn ta siết chặt tay phải, một luồng sức mạnh bèn ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn ta.
Đối mặt với nữ tử váy trắng này, hắn ta không dám lơ là dù chỉ một chút. Không chỉ có vậy, hắn ta đã chuẩn bị chuồn bất cứ lúc nào!
Mục đích lần này của hắn ta đương nhiên là giết nữ tử váy trắng, nhưng nếu không thể giết thì hắn ta sẽ dứt khoát rút lui!
Dẫu sao thì người phía sau Diệp Huyền cũng đâu hề đơn giản.
Hắn ta đã nghĩ xong xuôi đường lui rồi!
Nữ tử váy trắng trầm mặc, không biết đang nghĩ gì.
Thanh Hợp nhìn chằm chằm vào nàng: “Nghe nói Ngũ Duy Thiên Đạo ngang tài ngang sức với ngươi?”
Nữ tử váy trắng nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu: “Đúng vậy.”
Thanh Hợp híp mắt lại: “Ngươi đạt cảnh giới gì?”
Nữ tử váy trắng nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Cao hơn ngươi một chút!”
Thanh Hợp nhíu mày: “Trên Quy Nhất cảnh?”
Nữ tử váy trắng gật đầu.
Thanh Hợp đột nhiên biến mất. Ngay sau đó, một chưởng ấn đột nhiên xuất hiện trước mặt nữ tử váy trắng.
Nữ tử váy trắng lấy kiếm chặn.
Rầm!
Mộ tiếng nổ vàn lên, nữ tử váy trắng lùi về phía sau khoảng mười mấy trượng. Có điều, Thanh Hợp cũng lùi về phía sau cả trăm trượng!
Sau khi Thanh Hợp dừng lại, trong mắt hắn ta là vẻ hưng phấn: “Quả nhiên ngươi không hề mạnh đến vậy!”
Vẻ mặt nữ tử váy trắng vẫn bình tĩnh, nàng liếc nhìn mấy người Thanh Hợp: “Các ngươi không giết được ta đâu!”
Thanh Hợp trầm mặc.
Ban nãy lúc giao thủ, hắn ta đã hiểu được đại khái thực lực của nữ tử váy trắng. Như lời nữ tử váy trắng nói, cùng lắm nàng chỉ trên Quy Nhất cảnh.
Tuy nhiên, mấy người bọn họ chắc chắn không thể làm gì được nữ tử váy trắng!
Quá ít!
Lúc này, nữ tử váy trắng đột nhiên nói: “Hay là ngươi gọi thêm người đi?”