Chương 2613. Thủ hạ lưu tình
Chương 2613. Thủ hạ lưu tình
Chương 2613: Thủ hạ lưu tình
Thanh Hợp ngẩng dầu nhìn nữ tử váy trắng ở phía không xa: “Giả vờ yếu ớt… vui lắm sao…”
Ở phía xa xa, nữ tử váy trắng cũng không quay đầu. Nàng cho rằng mình hơi lãng phí thời gian. Người yếu như vậy đáng lẽ không thể uy hiếp đến ca ca đâu, để hắn tự chơi đi
vậy!
Thanh Hợp muốn lúc sắp chết thông báo cho Đạo Lão Nhị, nhưng hắn ta đã lực bất tòng tâm.
Hiện giờ hắn ta chỉ còn chút ý thức, linh hồn và nhục thân của hắn ta đã bị hủy diệt.
Mà chút ý thức này cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, hơn nữa nó còn đang biến mất.
Một kiếm ban nãy đã hủy diệt tất cả của hắn ta!
Hàng vạn năm tu hành đã mất trong chớp mắt!
Ở phía xa xa, nữ tử váy trắng đã bước vào Thú Nhân Giới. Khi nàng bước vào Thú Nhân Giới, một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía xa xa: “Nhân loại, đây là Thú Nhân Giới.”
Nữ tử váy trắng không dừng lại mà tiếp tục tiến về phía trước.
Lúc này, một hư ảnh bỗng nhiên xuất hiện trước mặt nữ tử váy trắng. Hư ảnh này dần trở nên rõ nét, rất nhanh sau đó một cường giả thân người mặt thú hiện lên.
Cường giả Thú Nhân tộc này nhìn nữ tử váy trắng: “Đây là Thú Nhân Giới!”
Nữ tử váy trắng liếc nhìn thú nhân cường giả: “Mượn đường!”
Thú nhân cường giả nhìn chằm chằm vào nàng: “Không cho mượn!”
Nữ tử váy trắng bỗng rút kiếm ra.
Vụt!
Một đường kiếm quang xé gió bay đi, đôi đồng tử của cường giả Thú Nhân tộc kia co lại. Hắn ta muốn phản kháng nhưng vừa mới có suy nghĩ đó thì đầu của hắn ta đã bay đi!
Đường kiếm quang kia còn chưa biến mất, nó bay đi cả trăm vạn dặm!
Không gian trong phạm vi trăm vạn dặm sụp đổ!
Đường kiếm ấy đã hủy diệt cả biên giới giữa Thú Nhân Giới và nhân tộc.
Khoảnh khắc ấy, cả Thú Nhân tộc chấn động.
Cường giả nhân loại tới xâm phạm?
Lúc này, một nam tử trung niên xuất hiện trước mặt nữ tử váy trắng. Nam tử trung niên này không quá khác so với nhân loại, điểm khác biệt duy nhất là đôi mắt của hắn ta có màu tím đậm.
Nam tử trung niên nhìn nữ tử váy trắng, vẻ mặt nghiêm nghị.
Nguy hiểm!
Đây là cảm nhận của hắn ta!
Hắn ta đã không cảm nhận được nguy hiểm bao nhiêu năm rồi?
Nữ tử váy trắng vẫn chưa dừng bước, nàng tiếp tục bước đi.
Nam tử trung niên trầm giọng nói: “Nhân loại, Thú Nhân tộc chúng ta và nhân loại các ngươi đã có hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, tại sao ngươi lại tới Thú Nhân tộc chúng ta?”
Nữ tử váy trắng nhìn hắn ta: “Ta chỉ đi ngang qua!”
Nam tử trung niên sững sờ, đoạn nói: “Chỉ đi ngang qua… vậy tại sao ngươi lại giết người, còn hủy cả biên giới này?”
Nữ tử váy trắng nhìn nam tử trung niên: “Không phục à?”
Nam tử trung niên: “…”
Nữ tử váy trắng tiếp tục đi.
Nam tử trung niên trầm mặc.
Đúng lúc nữ tử váy trắng đi qua nam tử trung niên, nàng quay đầu nhìn hắn ta: “Hình như ngươi cũng không yếu hơn những người ban nãy.”
Nam tử trung niên: “…”
Nữ tử váy trắng xòe tay ra, một người gỗ xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Nàng nhìn nam tử trung niên: “Đây là ca ca của ta!”
Nam tử trung niên liếc nhìn người gỗ, hắn ta do dự: “Ý ngươi là sao?”
Nữ tử váy trắng nói: “Có lẽ một ngày nào đó hắn sẽ tới đây. Nếu như hắn tới, nể mặt ta đừng bắt nạt hắn, được không?”
Nam tử trung niên nhìn nàng: “Nếu ta không đồng ý thì sao?”
Nữ tử váy trắng xòe tay ra, một thanh kiếm đột nhiên bay ra. Thanh kiếm đó phóng sâu vào tinh không, tới thẳng Nhân Thú Giới. Chỉ trong chốc lát, cả tinh không bèn trở nên hư ảo!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt nam tử trung niên bèn thay đổi!
Nữ nhân này muốn hủy diệt Thú Nhân Giới!
Một kiếm của nàng chém xuống, Thú Nhân Giới bắt đầu sụp đổ!
Thực sự sụp đổ!
Đường kiếm ấy khiến bản nguyên của Thú Nhân Giới cũng biến mất luôn.
Nam tử trung niên vội vàng nói: “Tiền bối… hạ thủ lưu tình! Ta… ta đồng ý!”
Khoảnh khắc ấy, hắn ta nhận ra rằng nữ nhân trước mắt này mạnh hơn mình rất nhiều!
Đường kiếm kia khiến hắn ta không thể chống lại được!
Thú Nhân Giới cũng không thể chống đỡ được!
Nữ tử váy trắng liếc nhìn nam tử trung niên, vẻ mặt nàng lạnh lùng: “Muộn rồi!”
Nói đoạn, nàng bèn ấn tay phải xuống, thanh kiếm lại đâm xuống phía dưới, bầu trời của Thú Nhân Giới lập tức tối sầm lại.
Nam tử trung niên run rẩy nói: “Tiền bối, mong ngươi hạ thủ lưu tình!”
Cả đời hắn ta chưa từng hạ mình như vậy!
Có bao giờ Thú Nhân tộc phải chịu thiệt như vậy đâu?
Hắn ta cũng muốn ra tay lắm chứ, cũng muốn phất lên lắm chứ!
Nhưng thực lực hắn ta không cho phép!
Nữ tử váy trắng xuất kiếm, khi ấy đã khiến hắn ta tuyệt vọng!
Nữ nhân trước mắt này mạnh đến mức khiến hắn ta tuyệt vọng!
Lúc này, nữ tử váy trắng dừng lại. Nàng trầm mặc một hồi rồi nói: “Nể mặt ca ca ta, ta hỏi lại ngươi một lần nữa!”
Nói đoạn, nàng bèn lấy người gỗ ra: “Đây là ca ca của ta! Nếu như hắn đến đây, ngươi đừng bắt nạt hắn, được không?”
Nam tử trung niên vội nói: “Được được được!”
Nữ tử váy trắng gật đầu: “Ban nãy ngươi mà trả lời như vậy thì đỡ rách việc hơn không?”
Nam tử trung niên cười khổ, ban nãy ta cũng không biết ngươi lại biến thái như vậy!