Chương 2631. Biết nhưng không thể nói
Chương 2631. Biết nhưng không thể nói
Lão giả nói: "Ý của Thánh Địa là bọn họ và Diệp Huyền cũng là kẻ thù truyền kiếp, nhưng bọn họ lại không có ý định ra tay! Ta nghĩ bọn họ muốn chúng ta chiến đấu với Diệp Huyền trước, sau đó bọn họ sẽ là ngư dân đắc lợi!"
Khuôn mặt của Đạo Lão Tứ không có biểu cảm gì: "Ngu xuẩn! Cho tới hiện tại, bọn họ vẫn đang tính toán những chuyện này, Thánh Địa này thật chẳng ra làm sao!"
Lão giả gật đầu: "Ngoài Thánh Địa thì Huyền Thành, Cổ tộc, Nam Việt tộc đã trực tiếp tuyên bố sẽ không can thiệp vào chuyện giữa chúng ta và Diệp Huyền!"
Đạo Lão Tứ nhìn lão giả: "Huyền thành cũng bày tỏ thái độ rồi?"
Lão giả gật đầu.
Đạo Lão Tứ im lặng.
Lão giả lại nói: "Đệ tử bên ngoài của Đạo Môn chúng ta gần như đều đã trở về rồi, những người chưa trở về cũng đang trên đường trở về! Ngoài ra, một số thế lực phụ thuộc vào chúng ta cũng đã phái những cường giả mạnh nhất của họ đến Đạo Môn của chúng ta.”
Vừa nói, hắn ta vừa nhìn Đạo Lão Tứ: "Tứ chủ, theo ý kiến của ngươi thì chúng ta nên động thủ vào lúc nào?"
Đạo Lão Tứ lắc đầu: "Giết một mình Diệp Huyền thì giống như là giết một con gà vậy! Nhưng sau khi giết hắn thì sao? Những người đứng sau hắn nhất định là điên cuồng trả thù Đạo Môn ta! Mà nếu những người này ẩn nấp trong bóng tối và nhằm vào Đạo Môn chúng ta thì tình hình của Đạo Môn sẽ trở nên vô cùng tồi tệ! Cho nên, nếu muốn giết chết Diệp Huyền thì trước tiên phải tiêu diệt thế lực phía sau hắn, có thể dùng Diệp Huyền để dụ dỗ thế lực phía sau hắn ra ngoài.”
Lão giả do dự một chút, sau đó nói: "Những gì Tứ chủ nói rất có lý, nhưng đến nay chúng ta vẫn không hiểu rõ về thế lực phía sau Diệp Huyền...”
Đạo Lão Tứ khẽ nói: "Không sao, chỉ cần Diệp Huyền ở đây thì bọn họ đều sẽ hiện thân! Mà lần này Đạo Môn sẽ dốc toàn lực, ta muốn xem xem thế lực phía sau hắn có thể chiến đấu cùng với Đạo Môn của ta hay không!"
Vừa nói, hắn vừa nhìn lão giả: "Dùng tất cả các mối quan hệ của Đạo Môn ta, có thể mời được cường giả nào thì mời hết tới đây, nói với họ rằng sau khi sự việc hoàn thành, Đạo Môn ta sẽ chia sẻ tất cả Đạo Kinh!"
Chia sẻ tất cả Đạo Kinh!
Lão giả khẽ gật đầu: "Được!"
Nói xong, hắn ta xoay người rời đi.
Trong đại điện, hai mắt Đạo Lão Tứ dần dần nhắm lại.
Giờ phút này, hắn ta nghĩ đến những gì Diệp Linh đã nói lúc sắp rời đi.
Diệp Huyền còn có một muội muội!
Nữ tử váy trắng!
Lúc trước Đạo Môn đã từng phái người đi tìm nữ tử váy trắng, nhưng những người đi tìm đều đã chết!
Nhưng điều này không có ý nghĩa gì cả, bởi vì với thực lực của hắn ta thì việc giết chết mười cường giả Quy Nhất cảnh cũng không quá khó khăn!
Hơn nữa, nếu thực lực của nữ tử váy trắng không đủ mạnh thì rất có thể nàng đã bị thương khi giết chết mười cường giả Quy Nhất cảnh rồi.
Nếu thật sự là như vậy thì nữ tử váy trắng này chính là cửa đột phá của Đạo Môn!
Nhưng hắn ta vẫn có chút lo lắng!
Lo rằng Diệp Linh đang lừa hắn ta!
Nhưng vấn đề là một cường giả ở cấp bậc này không thể nói dối đâu, đúng không?
…
Một nơi nào đó ở trong tinh không, có một tòa thành ở trong tinh vực, tòa thành này không lớn, nó chỉ là một tòa thành nhỏ.
Thần thành.
Tòa thành này rất đặc biệt, có rất ít người trên thế gian này biết về nó, bởi vì muốn vào tòa thành này có một yêu cầu!
Đó chính là cảnh giới thấp nhất là Bán Bộ Thần cảnh!
Có thể nói tòa thành phố này chính là một câu lạc bộ, một câu lạc bộ của những cường giả cấp bậc cao nhất.
Ngày hôm nay, một nam tử trung niên đã đến Thần thành, người này là Đạo Lão Nhị!
Sau khi Đạo Lão Nhị vào thành, trong thành chỉ có một tửu quán nhỏ.
Đạo Lão Nhị đến tửu quán nhỏ, lúc này tửu quán khá vắng vẻ, chỉ có ba người, một người là chưởng quầy của tửu quán đang cầm bàn tính để tính toán, một tiểu nhị đang lau dọn bàn ghế và một đao khách đang uống rượu.
Nhìn thấy Đạo Lão Nhị, chưởng quầy của tửu quán khẽ mỉm cười: "Khách quan cần gì ạ?"
Đạo Lão Nhị đi tới trước mặt hắn ta: "Tìm người!"
Chưởng quầy của tửu quán lắc đầu: "Khách quan, đây là nơi để uống rượu."
Đạo Lão Nhị nhìn đối phương, hắn ta lấy ra một chiếc nhẫn đặt ở trước mặt chưởng quầy của tửu quán, chưởng quầy của tửu quán quét mắt nhìn, trong nhẫn có vừa đủ một tỷ viên Tạo Hóa Thần Tinh!
Một tỷ!
Đó là một số lượng lớn!
Chưởng quầy của tửu quán nhìn Đạo Lão Nhị: "Tìm ai?"
Đạo Lão Nhị trầm giọng nói: "Tam cô nương!"
Chưởng quầy của tửu quán hỏi: "Tam cô nương của Đạo Môn?"
Đạo Lão Nhị gật đầu.
Chưởng quầy của tửu quán cất chiếc nhẫn đi, hắn ta chỉ vào một cái bàn trước mặt: “Nửa tháng trước, nàng ta đã từng uống rượu ở đây.”
Đạo Lão Nhị khẽ cau mày: "Bây giờ nàng ta đã đi đâu rồi?"
Chưởng quầy của tửu quán nói: "Bắc Hoang!"
Đạo Lão Nhị sững sờ.
Bắc Hoang!
Cách đó không xa, vị đao khách đang uống rượu kia đột nhiên dừng lại.
Chưởng quầy của tửu quán cười nói: "Bây giờ đuổi theo có lẽ vẫn còn kịp!"
Đạo Lão Nhị im lặng.
Chưởng quầy của tửu quán cười nói: "Uống một ly Kiếm Xuân không?"
Đạo Lão Nhị lại lấy ra một chiếc nhẫn khác đặt trước mặt hắn ta: "Hỏi thăm cho ta về một người!"
Chưởng quầy của tửu quán cất chiếc nhẫn đi và hỏi: "Ai?"
Đạo Lão Nhị nhìn hắn ta: "Diệp Huyền!"
Diệp Huyền!
Chưởng quầy của tửu quán dừng lại và hỏi: "Ngũ Duy vũ trụ ?"
Đạo Lão Nhị gật đầu.
Chưởng quầy của tửu quán im lặng một lúc rồi đặt chiếc nhẫn trở lại vị trí cũ và lắc đầu.
Đạo Lão Nhị khẽ cau mày: "Là không biết hay là không dám nói?"
Chưởng quầy của tửu quán cười nói: "Biết một chút, nhưng không thể nói!"
Đào Lão Nhị nhìn chằm chằm vào hắn ta: "Không thể nói?"
Chưởng quầy của tửu quán gật đầu.