Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 952 - Chương 2642. Để Chúng Ta Thể Hiện Một Chút Đi

Chương 2642. Để chúng ta thể hiện một chút đi Chương 2642. Để chúng ta thể hiện một chút đi

Niệm Niệm nhún vai, tiếp tục liếm kẹo hồ lô.

Nữ tử cũng không nói gì nữa, nàng nhìn về phía xa, lúc này, đám người Đạo Lão Nhị đã tiến vào tinh không của Ngũ Duy vũ trụ.

Không thể không nói sự chênh lệch thực lực giữa Ngũ Duy vũ trụ và Đạo Môn bây giờ không hề nhỏ một chút nào!

Bên dưới Đạo thành, Bạch Đế Tử nhìn đám người Đạo Lão Nhị ở phía chân trời với sắc mặt bình tĩnh.

Hắn ta đã đoán trước được ngày này rồi!

Phía sau hắn ta là đám người Lý Thiện Thủy.

Đều là cường giả siêu cấp đến từ Bà Sa Thế Giới!

Lý Thiện Thủy nhìn đám người Đạo Lão Nhị ở phía chân trời với vẻ mặt bình tĩnh, thực sự hắn ta không hề hoang mang chút nào.

Tại sao?

Những người chưa từng tiếp xúc với bạch bào nữ tử thì sẽ không biết nữ nhân đó khủng bố đến mức nào!

Lúc trước, không phải Huyền Ngoa Tông cũng giống như Đạo Môn bây giờ sao, cho rằng có thể đánh bại Diệp Huyền sao?

Nhưng kết quả thì sao?

Lý Thiện Thủy không những không hoảng sợ, mà những cường giả đến từ Bà Sa Thế Giới trong sân cũng rất bình tĩnh.

Thực ra lúc đầu bọn họ cũng có chút bất an, bởi vì có quá nhiều cường giả đến đây!

Nhưng chỉ cần nghĩ đến hai nữ nhân đó thì bọn họ cũng đã yên tâm rồi.

Đó là hai thần tiên!

Chân trời.

Đạo Lão Nhị nhìn xuống phía dưới, so với Đạo Môn thì thực lực của Ngũ Duy vũ trụ quả thực rất yếu, nhưng hắn ta cũng không dám khinh thường một chút nào.

Đúng lúc này, một nam tử đột nhiên xuất hiện ở nơi cách đó không xa trước mặt đám người Đạo Lão Nhị.

Người tới chính là Diệp Huyền!

Nhìn thấy Diệp Huyền, Bạch Đế Tử đã có thể thả lỏng cơ mặt ra một chút, hắn ta không sợ Diệp Huyền sẽ chạy trốn mà chủ yếu là có tên này ở đây thì hắn ta sẽ thấy yên tâm hơn.

Đạo Lão Nhị nhìn Diệp Huyền: "Diệp Huyền, người của ngươi đâu?"

Diệp Huyền cười, hắn không trả lời Đào Lão Nhị mà quay đầu nhìn về phía những cường giả Quy Nhất cảnh trong sân: "Chư vị, ta biết rất nhiều người trong các ngươi không phải là người của Đạo Môn, chỉ vì muốn có được lợi ích cho nên mới đến giết Diệp Huyền ta! Ta với các ngươi không thù không oán, nếu bây giờ các vị rời đi thì ta sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra."

Trong sân, những cường giả Quy Nhất cảnh nhìn về phía hắn, không lên tiếng, mà cũng không có ai rời đi.

Bây giờ bên Đạo Môn có ưu thế áp đảo, lợi ích nằm trong tầm tay bọn họ, bọn họ làm sao có thể rời đi?

Thấy không có ai rời đi, Diệp Huyền mỉm cười, sau đó nhìn Đạo Lão Nhị: "Lão Nhị, ngươi có muốn đấu tay đôi không?"

Lão Nhị!

Biểu cảm của mọi người trong sân trở nên hơi kỳ lạ!

Đạo Lão Nhị nhìn hắn: "Diệp Huyền, ta sẽ không cho ngươi bất kỳ cơ hội nào! Nếu người của ngươi đã không xuất hiện, vậy thì ngươi với Ngũ Duy vũ trụ của mình nên chết đi!"

Vừa dứt lời, hắn ta đột nhiên nói: "Ra tay!"

Vừa dứt lời, hơn hai mươi tàn ảnh đột nhiên từ trên trời lao thẳng xuống.

Tất cả bọn họ đều là cường giả đỉnh phong Quy Nhất cảnh, hơn nữa khí tức vô cùng gần với Bán Bộ Thần cảnh!

Đạo Vệ!

Đây chính là hai mươi người được Đạo Môn bồi dưỡng một cách vô cùng cẩn thận, thực lực của họ vượt xa một cường giả Quy Nhất cảnh bình thường!

Mục tiêu của hai mươi người này chính là Diệp Huyền!

Đạo Lão Tứ và Đạo Lão Nhị không hề ra tay, bọn họ đang chờ, ai cứu Diệp Huyền thì bọn họ sẽ đánh người đó!

Phía dưới, vẻ mặt của Diệp Huyền rất bình tĩnh, đúng lúc này, Lý Thiện Thủy đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, Diệp Huyền nhìn Lý Thiện Thủy, Lý Thiện Thủy cười nói: "Diệp công tử, để Huyền Ngoa Tông ta thể hiện một chút đi!"

Diệp Huyền hỏi: "Ngươi chắc chứ?"

Lý Thiện Thủy nói: "Đương nhiên!"

Diệp Huyền gật đầu, làm ra một cử chỉ mời.

Lý Thiện Thủy ngẩng đầu nhìn hai mươi người đang lao xuống với vẻ mặt bình tĩnh, hắn ta xòe lòng bàn tay ra, một ấn gỗ màu đen đột nhiên bay lên từ trong lòng bàn tay hắn ta: "Hoán tổ!"

Hoán tổ!

Biểu cảm của Diệp Huyền ở bên cạnh trở nên có chút kỳ lạ!

Lúc trước đều là người khác hoán tổ để đánh hắn, mà đây là lần đầu tiên người khác hoán tổ đến bảo vệ hắn đấy.

Thực ra trong lòng Lý Thiện Thủy cũng có chút phức tạp. Đây có thể nói là lá bài cứu mạng cuối cùng của Huyền Ngoa Tông, vốn dĩ định dùng trên người bạch bào nữ tử, nhưng lúc đó trong lòng không có sự chuẩn bị, mà sau khi nhìn thấy tình cảnh bi thảm của Huyền Cơ Tông sau khi hoán tổ, hắn ta lại càng vui mừng hơn vì mình không hoán tổ trước.

Sở dĩ bây giờ hoán tổ là vì muốn thể hiện một chút, nếu không, Huyền Ngoa Tông sẽ không có một chút cảm giác tồn tại nào ở trong Ngũ Duy vũ trụ này.

Khi Lý Thiện Thủy vừa dứt lời, một luồng sáng đen đột nhiên nổi lên từ trong hắc sắc mộc ấn.

Ầm!

Một luồng khí tức mạnh mẽ lập tức ép hai mươi người của Đạo Môn dừng lại tại chỗ, ngay sau đó, một nam tử trung niên mặc áo choàng đen xuất hiện ở phía chân trời.

Lão tổ của Huyền Ngoa Tông!

Nhìn thấy lão tổ của Huyền Ngoa Tông, Đạo Lão Nhị cau mày lại!

Chỉ là một mảnh linh hồn!

Nhưng nam tử trung niên này ít nhất cũng đã từng là một cường giả ở cấp bậc Thần cảnh đỉnh phong!

Đúng lúc này, Tiêu tộc trưởng hiện tại của Tiêu tộc - Tiêu Khoát đứng cách đó không xa đột nhiên gầm lên: "Hoán tổ!"

Khi giọng nói vừa dứt, hắn ta lập tức ném ra một quân cờ màu đen, quân cờ hóa thành ánh sáng đen bay lên trời…

Cùng lúc đó, viện trường hiện tại của Quy Đạo Viện - Thu Mẫn đột nhiên cũng nói: "Xin mời tổ tiên..."

Giọng nói vừa dứt, một luồng sáng trắng bay lên bầu trời…

Bên kia, chưởng môn của Huyền Cơ Môn có chút xấu hổ.

Lúc mới đầu, Huyền Cơ Môn đã hoán tổ một lần nên bây giờ không thể gọi được nữa rồi!

Phải làm sao bây giờ!

Không thể mất phần được?

Vẫn phải ra tay một chút mới được?

Cố Vô Triều dường như nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên chỉ vào Đạo Lão Nhị rồi gầm lên giận dữ: "Đạo Lão Nhị, mụ nội nhà ngươi!!"

Mọi người: "..."
Bình Luận (0)
Comment