Chương 2643. Vì sao lại như vậy
Chương 2643. Vì sao lại như vậy
Nghe thấy lời nói của Cố Vô Triều, khóe miệng của Diệp Huyền khẽ giật giật.
Tên này lại đi mắng người!
Trong sân, một số cường giả cũng lần lượt nhìn về phía Cố Vô Triều với vẻ mặt kỳ lạ.
Tên này cũng là cường giả trong Quy Nhất cảnh! Vậy mà lại đi mắng người…
Lúc này, Cố Vô Triều đột nhiên đi đến bên cạnh Diệp Huyền rồi hơi cúi đầu, sau đó cung kính lui về phía sau hắn.
Diệp Huyền: "…"
Tất cả mọi người trong sân đều nhìn Diệp Huyền.
Rõ ràng là Diệp Huyền bảo hắn ta đi mắng đây mà!
Chân trời, ánh mắt của Đạo Lão Nhị cũng rơi trên người Diệp Huyền: "Diệp Huyền, ngươi không có phong thái của một cường giả chút nào cả!"
Diệp Huyền quay đầu nhìn Cố Vô Triều, Cố Vô Triều cười nói: "Ta muốn cùng tồn vong với Ngũ Duy vũ trụ!"
Diệp Huyền không nói nên lời, hắn ngẩng đầu nhìn về phía đường chân trời, lúc này, ở phía chân trời có ba cường giả siêu cấp, lần lượt là nam tử trung niên mặc hắc bào - lão tổ của Huyền Ngoa tông, lão tổ của Tiêu tông và tiên tổ của Quy Đạo viện.
Tiên tổ của Tiêu tộc là một lão giả mặc áo choàng màu xám, ánh mắt giống như đao, cho người ta một cảm giác áp bức mãnh liệt.
Tiên tổ của Tiêu tộc mặc một chiếc áo choàng màu nâu, tóc dài xõa tung và cầm một cuốn cổ tịch màu đen trong tay.
Tổ tiên của ba thế lực siêu cấp!
Khi ba người bọn họ xuất hiện, sắc mặt của đám người Đạo Lão Nhị trở nên nghiêm trọng!
Bà Sa Thế Giới không phải là một thế giới cấp thấp, trong thế giới này cũng có rất nhiều cường giả tuyệt thế!
Ba người trước mặt này thấp nhất cũng phải là Thần cảnh, bọn họ nhất định không phải cường giả Thần cảnh bình thường mà thậm chí còn trên cả Thần cảnh.
Mặc dù những người này không bằng lão tổ của Đạo Môn, nhưng ngoài lão tổ của Đạo Môn ra thì cấp bậc tồn tại này vẫn là đỉnh cao nhất trong thiên địa này.
Không được khinh thường!
Ở chân trời, lão tổ của Huyền Ngoa Tông nhìn xung quanh, cuối cùng, hắn ta nhìn về phía tông chủ của Huyền Ngoa Tông Lý Thiện Thủy ở bên dưới, Lý Thiện Thủy vội vàng cung kính chào hỏi.
Lão tổ của Huyền Ngoa Tông nói: "Đây không phải là Bà Sa Thế Giới!"
Lý Thiện Thủy cung kính nói: "Tiên tổ, Huyền Ngoa Tông chúng ta hiện đang cùng tiến cùng lùi với Diệp công tử!"
Cùng tiến cùng lùi!
Lão tổ của Huyền Ngoa Tông nhìn Diệp Huyền: "Hắn?"
Lý Thiện Thủy vội vàng gật đầu.
Thấy vậy, ánh mắt tiên tổ của Tiêu tộc và Quy Đạo Viện cũng rơi vào trên người Diệp Huyền.
Diệp Huyền ôm quyền chào hỏi lão tổ của Huyền Ngoa Tông.
Lão tổ của Huyền Ngoa Tông nhìn hắn, trong mắt dần dần lóe lên một tia kinh ngạc: "Huyết mạch của ngươi… "
Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, máu trong cơ thể hắn bắt đầu run rẩy.
Khi huyết mạch chi lực của Diệp Huyền nổi lên, sự ngạc nhiên trong mắt lão tổ của phái Huyền Ngoa Tông đã dần dần biến thành chấn động!
Trong mắt của lão tổ Tiêu tộc và Quy Đạo Viện cũng hiện lên một tia kinh ngạc!
Mà cường giả Quy Nhất cảnh xung quanh cũng giống như vậy!
Thực ra huyết mạch chi lực của Diệp Huyền đã phát triển, huyết mạch chi lực hiện tại của hắn đã mạnh hơn trước rất nhiều.
Về phần tại sao vẫn luôn phát triển thì hắn cũng không rõ lắm, theo phỏng đoán của hắn thì có thể có liên quan đến việc phát điên.
Càng điên cuồng thì huyết mạch chi lực này lại càng mạnh!
Lão tổ của Huyền Ngoa Tông nhìn Diệp Huyền: "Thật sự không đơn giản!"
Vừa nói, hắn ta vừa nhìn Lý Thiện Thủy: "Ngươi đang đánh cược tương lai của Huyền Ngoa Tông lên người hắn sao?"
Lý Thiện Thủy gật đầu.
Lão tổ của Huyền Ngoa Tông hỏi: "Không hối hận?"
Lý Thiện Thủy lắc đầu: "Không hối hận!"
Lão tổ của Huyền Ngoa Tông khẽ gật đầu, đang chuẩn bị lên tiếng thì Đạo Lão Nhị đột nhiên nói: "Các hạ, chúng ta đến từ Đạo Môn!"
Đạo Môn!
Nghe vậy, lão tổ của Huyền Ngoa Tông nhìn về phía Đạo Lão Nhị, cười nói: "Đạo Môn! Ngươi đang uy hiếp ta sao?"
Vẻ mặt Đạo Lão Nhị không có biểu cảm gì: "Ta chỉ muốn nhắc nhở các hạ một chút là chuyện này không liên quan đến Huyền Ngoa Tông, vậy tại sao các hạ lại để hậu nhân của mình cuốn vào cuộc đấu tranh này? Nếu bây giờ các hạ để hậu nhân của ngươi rời đi, Đạo Môn ta sẽ bỏ qua chuyện này!"
Lão tổ của Huyền Ngoa Tông lắc đầu cười: "Xin hỏi một chút, bây giờ Đạo Môn do ngươi làm chủ sao?"
Đạo Lão Nhị nói: "Đúng vậy!"
Lão tổ của Huyền Ngoa Tông lắc đầu: "Lão tổ của Đạo Môn cũng là tiền bối đáng kính của ta, nhưng tại sao đệ tử mà hắn ta chọn lại ngu ngốc như vậy?"
Đạo Lão Nhị nhìn lão tổ của Huyền Ngoa Tông với vẻ mặt bình tĩnh: "Xem ra các hạ nhất định muốn Huyền Ngoa Tông trở thành kẻ thù của Đạo Môn ta!"
Lão tổ của Huyền Ngoa Tông cười nói: "Vừa rồi hậu nhân của ta đã nói với ta, Diệp công tử này đã thu thập đủ được chín quyển Đạo Kinh, cho nên Đạo Môn các ngươi muốn đưa hắn vào chỗ chết đúng không?"
Đạo Lão Nhị nhẹ giọng nói: "Vậy thì làm sao?"
"Đồ ngu xuẩn!"
Lão tổ của Huyền Ngoa Tông cười như không cười: "Ta nhìn một phát cũng biết ngay ngươi chính là đồ ngu xuẩn, nhưng ta không ngờ ngươi lại ngu đến vậy!"
Mọi người: "......"
Ánh mắt Đạo Lão Nhị hơi nheo lại, tay phải dần dần nắm chặt lại.
Lão tổ của Huyền Ngoa Tông nói: "Lão tổ của Đạo Môn là nhân vật như thế nào? Hắn ta lưu lại Đạo Kinh, mà Đạo Kinh này không nhận các ngươi là chủ, chẳng lẽ là các ngươi chưa từng nghĩ tới nguyên do sao? Mà chín quyển Đạo Kinh này đều rơi vào tay Diệp công tử này, ngươi cũng chưa từng nghĩ tới vì sao lại như vậy sao?"