Chương 2670. Ta đi gặp nàng xem sao?
Chương 2670. Ta đi gặp nàng xem sao?
Ngũ Duy vũ trụ.
Sau khi trở về Ngũ Duy vũ trụ, Diệp Huyền lập tức gọi Bạch Đế Tử tới.
Bên trong đại điện, Bạch Đế Tử nhìn nạp giới trong tay Diệp Huyền, sắc mặt hắn ta nghiêm trọng vô cùng: “Những bảo vật này…”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngạc nhiên không?”
Bạch Đế Tử gật đầu.
Diệp Huyền khẽ nói: “Ta cũng rất ngạc nhiên!”
Nói đoạn, hắn bèn kể lại chuyện nữ tử thần bí.
Nghe Diệp Huyền kể xong, Bạch Đế Tử lập tức lắc đầu: “Mục đích của nữ tử này không đơn giản!”
Diệp Huyền hỏi: “Sao ngươi lại thấy vậy?”
Bạch Đế Tử trầm giọng nói: “Nàng ta có thể thực sự có quan hệ ruột thịt với ngươi, thế nhưng nếu nàng ta thật sự muốn tốt cho ngươi thì chắc chắn sẽ không bắt ép ngươi hấp thụ những linh hồn đó. Hơn nữa ngươi không thấy sự xuất hiện của nàng ta quá trùng hợp sao?”
Diệp Huyền gật đầu, trầm giọng nói: “Ta cũng nghĩ như vậy! Thế nhưng với thực lực của nàng ta muốn giết ta chắc phải dễ như trở bàn tay. Nếu như nàng ta muốn đối phó ta thì đâu cần phải rách việc như vậy!”
Bạch Đế Tử lắc đầu: “Ngươi không thể nghĩ như vậy được!”
Diệp Huyền nhìn hắn ta Bạch Đế Tử trầm giọng nói: “Giết ngươi thì dễ, nhưng sau khi giết ngươi thì sao? Nàng ta có thể sống không?”
Nói đoạn, hắn ta lại lắc đầu: “Sau khi đối phương giết ngươi, nàng ta chắc chắn không thể sống được, ít nhất nàng ta sẽ bị báo thù.”
Diệp Huyền lắc đầu, hắn thực sự không đoán được mục đích của nữ nhân này.
Bạch Đế Tử lại nói: “Có điều, ta cũng không hiểu đối phương làm như vậy là có mục đích gì! Bởi vì đối phương đã biết nữ tử váy trắng rất mạnh mà vẫn dám đối phó ngươi, điều này không hề bình thường một chút nào. Dù thế nào thì dạo này ngươi cũng nên cẩn thận hơn một chút!”
Diệp Huyền gật đầu.
Hiện giờ điều hắn lo lắng nhất là kẻ địch thần bí mà tam cô nương nói. Nếu như người dì vừa rồi mà là kẻ địch thần bí như tam cô nương nói thì đúng là đau đầu!
Bạch Đế Tử đột nhiên nói: “À đúng rồi! An cô nương và Tiểu Thất cô nương đã đạt đến Quy Nhất cảnh!”
Quy Nhất cảnh!
Diệp Huyền sững sờ, sau đó nói: “ Nhanh vậy sao?”
Bạch Đế Tử mỉm cười: “Chủ yếu là nhờ sự giúp đỡ của Huyền thành. Đương nhiên, nguyên nhân chính vẫn là do thiên phú của An cô nương và Tiểu Thất cô nương quá cao.”
Diệp Huyền gật đầu.
Tiểu Thất và An Lan Tú có thiên phú không hề thua kém so với hắn.
Bạch Đế Tử lại bảo: “Trừ hai người các nàng thì Na Già Lâu, A La với mấy người A Tửu cô nương đều đang có chiều hướng đột phá.”
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Mấy người A Mục thì sao?”
Bạch Đế Tử nói: “Ngươi đang nói đến A Mục đại tế ti của Vu Tộc?”
Diệp Huyền gật đầu.
Đương nhiên là hắn không quên nữ nhân này, hắn còn là Vu thị của nàng cơ mà.
Bạch Đế Tử nói: “Vu tộc vẫn luôn là đối tượng trọng điểm được chúng ta quan tâm. Còn về A Mục cô nương, hiện giờ nàng ta đã đạt đến Thành Đạo cảnh. Có điều muốn đạt đến Quy Nhất cảnh thì hơi khó với nàng ta. Đương nhiên, A Mục cô nương không quá giỏi về thiên phú tu luyện mà giỏi về mưu trí, ta đã tổ chức một nội các, trong đó là những người ưu tú của Ngũ Duy vũ trụ. A Mục cô nương cũng nằm trong đó, nhiều chính sách hay đều do A Mục cô nương đề ra!”
Diệp Huyền khẽ mỉm cười: “Ta đi gặp nàng ta xem sao!”
Bạch Đế Tử gật đầu: “Được!”
Diệp Huyền rời khỏi đại điện, hắn tới toà đại điện mà Bạch Đế Tử làm việc, đây cũng chính là Đạo Điện.
Đạo Điện này là nơi Bạch Đế Tử làm việc.
Lúc này bên trong đại điện có một nhóm người đang bận rộn, cả nam cả nữ đều có, tổng cộng hơn năm mươi người!
Đây đều là những người được Bạch Đế Tử lựa chọn cẩn thận!
Những người và thế lực này không mạnh, nhưng trí thông minh của họ vô cùng cao. Có thể nói, những người này chính là “cẩm nang tri thức” của Ngũ Duy vũ trụ.
Lúc Diệp Huyền bước vào đại điện, mọi người trong điện đồng loạt ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền. Khi trông thấy hắn, mọi người vội vàng bỏ công việc trong tay xuống, sau đó đồng loạt hành lễ!
Diệp Huyền mỉm cười: “Các ngươi tiếp tục làm việc đi!”
Nói đoạn, hắn nhìn nữ tử ở trong góc, cười nói: “Đại tế ti của ta ơi, chúng ta ra ngoài đi dạo không?”
A Mục nhìn hắn, sau đó mỉm cười: “Được!”
Hai người bèn rời khỏi đại điện.
Diệp Huyền đưa A Mục tới trong thành, lúc này Đạo thành vô cùng phồn hoa. Đường phố người xe nườm nượp, phần lớn đều là những người tu luyện, hơn nữa còn rất mạnh.
Bởi lẽ hiện giờ Đạo thành có hai thứ rất có sức hút đối với mọi người. Thứ nhất là Đạo Kinh bản hoàn chỉnh, thứ hai là tổng viện của Ngũ Duy học viện.
Các thế lực khắp chư thiên vạn giới đều muốn đưa người của mình tới Ngũ Duy học viện ở Đạo thành. Trong đó bao gồm cả những thế lực lâu đời như Nam Việt gia tộc hay Cổ tộc, bởi lẽ sức hút của Đạo Kinh là quá lớn!
Mặc dù bọn họ đã có được một vài nội dung của Đạo Kinh, song Đạo Kinh tâm pháp và Đạo Kinh võ học thì vẫn nằm trong tay Diệp Huyền.
Còn về Bà Sa Tông, mặc dù bọn họ cũng có, song bọn họ cũng không dám lan truyền ra bên ngoài, bởi lẽ hiện giờ chỉ có hai nơi có thể học Đạo Kinh tâm pháp và Đạo Kinh võ học, đó chính là Ngũ Duy vũ trụ và Đạo Môn!
Có điều Đạo Môn lại không mở cửa với bên ngoài, thế nên bọn họ chỉ đành tới Ngũ Duy vũ trụ.
Lúc này, A Mục đột nhiên nói: “Ta còn tưởng ngươi đã quên mất ta rồi chứ!”
Diệp Huyền thu hồi tâm tư và mỉm cười: “Sao ta có thể quên ngươi chứ? Ta có quên mình thì cũng sẽ không quên ngươi!”