Chương 2679. Dưới thần cảnh rút lui
Chương 2679. Dưới thần cảnh rút lui
Không lâu sau, Diệp Huyền đã tới Thánh Địa.
Hắn vừa mới bước vào Thánh Địa thì Thánh Chủ của Thánh Địa đã xuất hiện trước mặt hắn.
Trông thấy Thánh Chủ, sắc mặt Diệp Huyền bèn sầm lại.
Hắn không đến một cách quang minh chính đại mà đến trong âm thầm, tuy nhiên dẫu vậy, khi hắn vừa mới đặt chân tới nơi này vẫn bị phát hiện.
Thánh Địa này không hề đơn giản!
Thánh Chủ nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử tới Thánh Địa có việc gì vậy?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Giết người!”
Dứt lời, thanh kiếm trong tay Diệp Huyền bèn rời khỏi vỏ.
Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Trông thấy Diệp Huyền chẳng nói chẳng rằng đã xuất kiếm, Thánh Chủ bất ngờ. Mẹ kiếp, cái tên này vừa tới đã xuất kiếm? Không làm theo lẽ thường hả!
Mặc dù kiếm của Diệp Huyền rất nhanh, thế nhưng phản ứng của Thánh Chủ cũng không chậm. Hắn ta giơ tay phải về phía trước, chỉ trong chớp mắt một chiếc kim sắc khí thuẫn đã xuất hiện trước mặt hắn ta.
Uỳnh!
Kiếm quang nứt vỡ. Cùng với đó còn có kim sắc khí thuẫn của Thánh Chủ. Thánh Chủ cũng phải lùi về phía sau cả trăm trượng!
Mà khi hắn ta vừa mới dừng lại thì không gian nơi hắn ta đứng đã đổ sụp!
Mặc dù hắn ta chịu được sức mạnh của Diệp Huyền, song không gian xung quanh thì không!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền nhìn Thánh Chủ: “Ngươi không phải là Bán Bộ Thần cảnh mà ngươi là Thần cảnh luôn rồi!”
Thần cảnh!
Sở dĩ Diệp Huyền vừa đến đã động thủ là bởi hai nguyên nhân. Thứ nhất, Thánh Địa là kẻ địch của hắn, đây là điều không cần phải bàn cãi gì nữa rồi. Thứ hai, hắn muốn xem xem Thánh Địa này thâm sâu đến mức nào!
Hiện giờ xem ra nơi này thâm sâu khó lường vô cùng!
Phải biết rằng Đạo Lão Nhị cũng chỉ mới là cường giả Bán Bộ Thần cảnh, ấy thế mà Thánh Chủ này đã là cường giả Thần cảnh. Hơn nữa còn không phải Thần cảnh bình thường.
Không chỉ có vậy, Diệp Huyền cũng cảm nhận được rất nhiều luồng khí tức lớn mạnh xung quanh. Trong những luồng khí tức này có không ít người là Thần cảnh!
Thần cảnh!
Trừ tam cô nương ra thì thực lực của Đạo Môn không thể bằng được Thánh Địa!
Thánh Chủ nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, chúng ta không có chọc gì ngươi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta tới chọc các ngươi không được à?”
Dứt lời, hắn bỗng vung kiếm chém.
Vụt!
Một đường kiếm quang xé gió bay tới, xé rách tất cả!
Ở phía xa xa, Thánh Chủ híp mắt lại, hắn ta chắp hai tay, không gian phía trước đột nhiên được bao phủ bởi một vầng kim quang.
Tuy nhiên, đường kiếm quang vừa tới thì không gian kia lập tức tan vỡ. Một luồng sức mạnh cực lớn khiến Thánh Chủ không khỏi liên tiếp lùi về phía sau. Đúng lúc ấy, Diệp Huyền ở phía xa xa bỗng biến mất. Đôi đồng tử của Thánh Chủ bèn co lại, hắn ta nhón chân phải: “Súc Địa Thành Thốn!”
Uỳnh!
Dưới chân Thánh Chủ, không gian lập tức sụp đổ!
Đúng lúc Thánh Chủ biến mất, Diệp Huyền bèn xuất hiện ở vị trí cũ. Trên mũi kiếm của hắn, máu tươi đang nhỏ giọt.
Hắn quay đầu nhìn, Thánh Chủ cách hắn hơn trăm trượng, trên ngực hắn ta có một vết kiếm đâm, vết kiếm đâm này xuyên thủng ngực hắn ta luôn!
Có điều Thánh Chủ vẫn chưa chết, bởi lẽ kiếm của Diệp Huyền vẫn chưa kịp nghiền nát sức sống bên trong cơ thể hắn ta, thế nên hắn ta đã thoát được!
Có thể nói, nếu như Thánh Chủ chậm một chút thôi thì chắc chắn hắn ta sẽ chết!
Thánh Chủ nhìn Diệp Huyền với vẻ mặt nghiêm trọng hơn bao giờ hết. Hắn ta nhận ra mình đã đánh giá thấp thực lực của Diệp Huyền.
Diệp Huyền không những có thể miểu sát cường giả Quy Nhất cảnh mà còn có thể miểu sát cường giả Thần cảnh!
Có thể nói, hiện giờ cường giả Thần cảnh không thể uy hiếp đến hắn, ngược lại hắn lại có thể uy hiếp cực lớn đến cường giả Thần cảnh!
Lúc này, Diệp Huyền ở phía xa xa đột nhiên mỉm cười: “Lại lần nữa!”
Dứt lời, hắn bèn vung kiếm lên.
Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Tốc độ đường kiếm này còn nhanh hơn cả đường kiếm trước, mắt thường hoàn toàn không thể nhìn thấy được!
Khoảnh khắc Diệp Huyền xuất kiếm, đôi đồng tử của Thánh Chủ bèn co lại, hắn ta nhón chân phải…
Vụt!
Một đường kiếm quang loé lên, Thánh Chủ xuất hiện ở phía bên phải cách Diệp Huyền khoảng mấy chục trượng. Tuy nhiên, cánh tay phải của hắn ta thì mãi mãi dừng lại ở vị trí cũ.
Tốc độ của hắn ta chậm hơn một phần so với tốc độ kiếm của Diệp Huyền!
Mà cái giá cho một phần này chính là cánh tay phải của hắn ta!
Thánh Chủ nhìn Diệp Huyền: “Ra tay!”
Hắn ta vừa dứt lời thì mười mấy luồng khí tức lớn mạnh đột nhiên xông về phía Diệp Huyền!
Trong đó ít nhất phải có năm luồng khí tức của cường giả Thần cảnh!
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, người ra tay có tốc độ rất nhanh, hắn chỉ trông thấy một tàn ảnh!
Diệp Huyền chẳng tỏ vẻ gì cả mà lập tức vung kiếm chém.
Vụt!
Ở phía xa xa cách đó khoảng mười trượng, một cái đầu bay ra.
Cường giả này không phải Thần cảnh mà mới chỉ là Bán Bộ Thần cảnh. Hiện giờ với Diệp Huyền, những cường giả như vậy không thể đỡ nổi một kiếm của hắn. Đừng nói cường giả Bán Bộ Thần cảnh, đến cả cường giả Thần cảnh cũng khó mà chặn được kiếm của hắn!
Thấy Diệp Huyền có thể miểu sát một cường giả Thần cảnh, sắc mặt Thánh Chủ lập tức thay đổi, vội vàng nói: “Những người dưới Thần cảnh rút lui!”