Chương 2686. Không ngờ lại âm hiểm như vậy
Chương 2686. Không ngờ lại âm hiểm như vậy
Nữ tử mỉm cười: “Còn đáng sợ hơn ngươi tưởng tượng gấp trăm ngàn lần! Bằng không, nam nhân kia và Thiên Mệnh kia cũng không cần bôn ba như vậy! Có thể để hai người kia để ý như vậy thì không phải đáng sợ bình thường thôi đâu!”
Nói đến đây, nàng bước ra khỏi ngôi nhà trúc. Nữ tử liếc nhìn bầu trời rồi nói: “Những ngày này ta vẫn luôn đang suy nghĩ về ách nạn chi nhân! Nhờ ách nạn chi nhân mà thực lực của ta đang không ngừng gia tăng, thế nhưng ta lại không tìm được ngọn nguồn của sự gia tăng này… Điều này có nghĩa là ngọn nguồn của ách nạn chi nhân đã nằm ngoài phạm trù nhận thức của ta!”
Thánh Chủ nhíu mày: “Ý của chủ nhân là có người đang thao túng ách nạn chi nhân?”
Nữ tử mỉm cười: “Nhất định là có người đang thao túng nó. Mà người này có liên quan mật thiết đến Diệp Huyền. Theo ta, sự hình thành của ách nạn chi nhân sáu phần là do phụ thân với muội muội của hắn, còn bốn phần là do hắn!”
Nói đến đây, nàng khẽ mỉm cười: “Ngươi lui xuống đi! Ta phải suy nghĩ thật kĩ xem đối phó với người phía sau cái tên này kiểu gì!”
Thánh Chủ không dám nói gì nhiều nữa mà cung kính hành lễ rồi lui xuống.
Nữ tử quay người trở lại căn nhà trúc. Nàng phất tay phải, trên bàn bèn xuất hiện một bàn cờ. Trên bàn cờ là một thế cờ chết, quân trắng nghịch chuyển, trông có vẻ không còn hi vọng nữa.
Nữ tử nhìn bàn cờ trước mặt, nàng trầm mặc hồi lâu rồi nhấc một quân cờ trắng lên, song lại không đặt nó xuống mà rơi vào trầm tư.
Một lát sau, nàng khẽ nói: “Ách nạn chi nhân … Thiên Mệnh… chỉ có thể dựa vào ách nạn chi nhân…”
…
Diệp Huyền rời khỏi Ngũ Duy vũ trụ xong thì tới thẳng U Minh Điện.
Lúc này U Minh Điện rất vắng lặng.
Hắn bước vào bên trong điện và nhìn bức tượng của dì cả rồi nói: “Dì cả, chắc ngươi có thể nghe thấy lời ta nói nhỉ?”
Bức tượng trầm mặc.
Diệp Huyền hỏi: “Có một người tự xưng là dì của ta, dì cả à, nàng ta có cùng một hội với ngươi không thế?”
Vẫn không có phản ứng gì cả.
Diệp Huyền lại hỏi: “Nàng ta thật sự là dì của ta sao?”
Vẫn không có phản ứng.
Diệp Huyền thở dài một hơi, hắn quay người rời đi.
Đúng lúc ấy, một giọng nói vang lên từ trong đại điện: “Không có ai có thể giúp đỡ ngươi đâu!”
Diệp Huyền dừng bước, hắn khẽ nói: “Nàng ta thật sự là dì của ta?”
Giọng nói kia tiếp tục: “Đúng vậy! Hơn nữa đúng thật là ruột thịt!”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Thế tại sao nàng ta lại hại ta?”
Giọng nói kia trầm mặc một hồi rồi tiếp tục: “Ân oán này cụ thể thế nào thì chúng ta cũng không biết. Có điều, ta có thể nói với ngươi rằng ngươi phải cẩn thận nàng ta, nhất định phải cẩn thận. Nếu nàng ta đã dám động thủ với ngươi thì chắc chắn đã suy tính đến cả Thanh Nhi nhà ngươi. Chắc chắn nàng ta đã có cách khắc chế Thanh Nhi nhà ngươi, ngươi hiểu không?”
Diệp Huyền thấy hơi khổ sở: “Nàng ta rất mạnh!”
Giọng nói kia đáp: “Không phải rất mạnh mà là cực kì cực kì mạnh! Nhất là huyết mạch của nàng ta, có ưu thế về huyết mạch nên trừ tam kiếm ra, gần như không ai có thể thực sự giết nàng ta.”
Bất Tử Huyết Mạch!
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Nàng ta đã giúp ta kích hoạt huyết mạch!”
Giọng nói kia tỏ vẻ ngạc nhiên: “Nàng ta giúp ngươi kích hoạt huyết mạch?”
Diệp Huyền gật đầu.
Giọng nói kia nghe có vẻ phẫn nộ: “Ngươi đúng là cái tên ngốc! Tại sao ngươi lại để nàng ta giúp ngươi kích hoạt huyết mạch?”
Diệp Huyền hoang mang: “Có vấn đề gì sao?”
Giọng nói kia phẫn nộ: “Vấn đề? Hiện giờ ngươi thử xem ngươi có thi triển được Phong Ma Huyết Mạch của ngươi được không?”
Diệp Huyền vội vàng thi triển huyết mạch trong cơ thể, thế nhưng chỉ có Bất Tử Huyết Mạch chứ không có Phong Ma Huyết Mạch!
Diệp Huyền sững sờ.
Giọng nói kia trầm lại: “Đồ ngốc, nàng ta muốn phong ấn Phong Ma Huyết Mạch của ngươi!”
Diệp Huyền chẳng hiểu gì cả: “Tại sao chứ?”
Giọng nói kia đáp: “Chỉ có Phong Ma Huyết Mạch của ngươi mới có thể trấn áp Bất Tử Huyết Mạch của nàng ta! Không có Bất Tử Huyết Mạch thì nàng ta cũng không mạnh đến vậy. Còn máu của ngươi có thể khắc chế Bất Tử Huyết Mạch trong cơ thể nàng ta… Thế nhưng hiện giờ không ai có thể làm gì nàng ta được nữa rồi! Dù có là An cô nương hay Đồ cũng không làm gì được nàng ta, bởi vì Bất Tử Huyết Mạch của vị kia nhà ngươi thực sự vô cùng biến thái! Trừ miểu sát nàng ta ra, bằng không nàng ta sẽ mãi mãi bất bại!”
Diệp Huyền trầm mặc, vẻ mặt hắn có hơi khó coi.
Ai mà ngờ được dì mình lại lừa mình chứ?
Một lát sau, Diệp Huyền nói: “Thế giờ ta phải làm sao?”
Giọng nói kia trầm mặc.
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Ta có mẹ, có dì, có phải còn có cả ông ngoại nữa đúng không? Kêu ông ngoại ta tới xử lí nàng ta đi?”
Giọng nói kia trầm mặc một hồi rồi nói: “Có! Nhưng mà bị cha ngươi giết rồi!”
Diệp Huyền há hốc mồm: “Đậu má… cha ta biến thái vậy sao? Lại còn giết cả bố vợ nữa?”
Không thể không nói, lúc này Diệp Huyền bất ngờ vô cùng!
Cha hắn lại giết ông ngoại của hắn ư?
Có thể làm vậy được sao?
Đúng lúc ấy, giọng nói kia thở dài: “Cũng không phải là lỗi của cha ngươi, là ông ngoại ngươi muốn thôn tính huyết mạch của cha ngươi, hơn nữa ông ngoại ngươi cũng không phải người tốt lành gì. Đây đều là những chuyện trong dĩ vãng, sau này tự khắc ngươi sẽ biết những ân oán này.”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Hiện giờ tư không muốn biết về những ân oán này lắm. Ta chỉ muốn biết có người đến xử lí nữ nhân này không!”
Giọng nói kia đáp: “Ban đầu huyết mạch của ngươi có thể áp chế nàng ta, nhưng hiện giờ huyết mạch của ngươi đã bị phong ấn, sao mà đấu với nàng ta được?”
Diệp Huyền cạn lời: “Ta cũng không biết dì của mình lại âm hiểm đến vậy!”
Giọng nói kia vang lên: “Dù sao thì nàng ta cũng là dì của ngươi, hay là ngươi thử nói chuyện với nàng ta xem sao. Có lẽ sẽ hoá giải được vài ân oán! Dẫu sao thì ngươi cũng giỏi lừa gạt lắm mà!”
Diệp Huyền: “…”
Giọng nói kia vang lên: “Dì cả còn có việc bận, ngươi tự bảo trọng nhé!”