Chương 2689. Vũ trụ này cũng thú vị đấy
Chương 2689. Vũ trụ này cũng thú vị đấy
Diệp Huyền tò mò: “Sư tôn ngươi? Ta có thể gặp không?”
Chưởng quầy lắc đầu: “Tạm thời không tiện để gặp!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tại sao?”
Chưởng quầy do dự một lát rồi nói: “Diệp công tử, lần này mục đích thật sự của ngươi khi tới đây là nữ nhân đó nhỉ?”
Diệp Huyền gật đầu.
Chưởng quầy thở dài một hơi: “Diệp công tử, thực không dám giấu, nữ nhân đó đã từng tới đây… Chúng ta cũng không có cách gì với nàng ta.”
Diệp Huyền trầm mặc hồi lâu, đoạn mỉm cười: “Thế ta hỏi chuyện của Bắc Hoang!”
Bắc Hoang!
Chưởng quầy nói: “Cái này thì chúng ta có biết một chút. Bắc Hoang là văn minh tiền sử, cũng chính là văn minh trước Đạo Kinh. Hệ thống tu luyện của bọn họ khác hoàn toàn so với chúng ta, hệ thống cảnh giới cũng không giống! Hơn nữa bọn họ cũng tu tín ngưỡng chi lực. Có điều, cái này không giống với chúng ta lắm. Hơn nữa một vài phương thức tu luyện của bọn họ cũng rất đặc biệt, ví dụ như bọn họ tu niệm đao… Về niệm đao thì chúng ta không biết gì hết. Ngoài ra còn có một vài người tu minh lực, một loại sức mạnh rất đặc biệt…”
Nói đến đây, vẻ mặt hắn ta bèn trở nên nghiêm nghị.
Diệp Huyền cười khổ: “Thực không dám giấu, nữ nhân kia chắc là đến Bắc Hoang, sau đó nàng ta đã đưa hết linh hồn cưởng giả ở đó đi, rồi cho ta hấp thụ…”
Chưởng quầy nhìn hắn: “Ngươi hấp thụ rồi?”
Diệp Huyền xoè tay ra: “Nàng ta bắt ép ta hấp thụ!”
Chưởng quầy trầm giọng nói: “Nàng ta muốn Bắc Hoang đối địch với ngươi!”
Diệp Huyền gật đầu.
Chưởng quầy trầm mặc một hồi rồi nói: “Ngươi chuẩn bị thế nào rồi?”
Diệp Huyền nói: “Ta muốn tới Bắc Hoang một chuyến, giải thích rõ những hiểu lầm này. Có điều, ta sợ ta một đi không trở về. Bonn họ không những mạnh mà còn đông người nữa.”
Chưởng quầy do dự một lát rồi nói: “Ngươi hấp thụ hết những linh hồn kia rồi à?”
Diệp Huyền gật đầu.
Chưởng quầy lại thở dài một hơi: “Thế thì không phải phiền phức bình thường thôi đâu!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Thực ra ta không quá lo lắng về Bắc Hoang. Ta lo lắng về nữ nhân kia hơn, trực giác mách bảo ta rằng nữ nhân đó đang mưu đồ gì đó!”
Chưởng quầy gật đầu: “Sư tôn cũng nói vậy, hình như nàng ta đang trù tính gì đó, không chỉ đơn giản là gây phiền phức cho ngươi mà có thể còn liên quan đến ách nạn chi nhân trên người ngươi nữa!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Ta đoán cũng là do ách nạn chi nhân, có điều cụ thể như thế nào thì ta cũng không biết.”
Chưởng quầy liếc nhìn hắn: “Diệp công tử, một mình ngươi không đối đầu được với nàng ta đâu. Sư tôn kiến nghị rằng ngươi hãy tìm một vài tiền bối tới!”
Diệp Huyền xoè tay ra: “Không tìm được! À mà các ngươi có thể giúp ta liên lạc với Thanh Nhi không?”
Chưởng quầy hỏi: “Nữ tử váy trắng?”
Diệp Huyền gật đầu.
Chưởng quầy lắc đầu: “Không được!”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao?”
Chưởng quầy trầm giọng nói: “Công tử, sư tôn cũng khuyên ngươi không nên để vị tiền bối đó đến! Bởi lẽ nếu nàng ta trở về thì chuyện này sẽ càng phức tạp hơn. Hơn nữa, có thể có mục đích thật sự của người dì kia là nữ tử váy trắng…”
Diệp Huyền nhíu mày: “Giết Thanh Nhi?”
Chưởng quầy lắc đầu: “Nàng ta không có năng lực đó đâu! Có thể nàng ta đang tính kế ngươi và nữ tử váy trắng, mà cách duy nhất có thể khắc chế nữ tử váy trắng là ách nạn chi nhân, thế nên…”
Nói đến đây, hắn ta lại thở dài: “Thực ra sư tôn cũng không rõ mục đích của nàng ya là gì. Điều duy nhất có thể biết là có liên quan đến ách nạn chi nhân, bởi lẽ nàng ta muốn giết ngươi thì chỉ có thể dựa vào ách nạn chi nhân!”
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Ta có thể gặp sư tôn của các ngươi không?”
Chưởng quầy lắc đầu: “Sư tôn không thể gặp ngươi, mong ngươi lượng thứ.”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu, chúng ta nói về Bắc Hoang đi! Hiện giờ Bắc Hoang coi ta là kẻ địch, mặc dù trước đó ta đã lừa bọn họ đi rồi, song ta tin là không lâu sau bọn họ chắc chắn sẽ quay lại…”
Chưởng quầy đột nhiên nói: “Đi tìm Đinh cô nương!”
“Đinh cô nương?”
Diệp Huyền chớp mắt: “Là ai?”
Chưởng quầy lấy một cuộn giấy ra đưa cho hắn: “Diệp công tử bảo trọng!”
Nói đoạn, hắn tư bèn đứng dậy rời đi.
Chưa đi được bao lâu, hắn ta lại bỗng quay người. Ở phía không xa, tửu quán bỗng bốc cháy, cả tửu quán biến thành hư vô ngay sau đó.
Diệp Huyền khẽ nói: “Xin lỗi, không biết là sẽ liên luỵ đến các ngươi… Đa tạ nhé!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Trong tinh không, Diệp Huyền mở cuộn giấy ra, thực ra đó là một tấm bản đồ.
Đinh cô nương?
Hắn thấy hơi tò mò, Đinh cô nương mà vị tiền bối ở tửu quán đó nói là ai?
Hắn đi tìm nàng thì liệu có liên luỵ đến nàng không?
Sau một hồi trầm mặc, cuối cùng hắn vẫn quyết định đi tìm Đinh cô nương. Bằng không cứ tiếp tục để nữ nhân kia hoành hành thì ai biết sẽ còn có chuyện gì?
Hắn không đánh laị nàng!
Hiện giờ hắn còn không biết rốt cuộc thực lực của nữ nhân đó là gì!
Nếu đã là ân oán đời trước thì để mấy người đời trước đến giải quyết đi chứ!
Cái nồi này hắn không đội đâu!
Ngũ Duy vũ trụ, hôm ấy có một nữ tử đột nhiên xuất hiện trên tinh không của Ngũ Duy vũ trụ.
Đó chính là Thánh Sứ!
Thánh Sứ đứng giữa tinh không, nàng liếc mắt nhìn Ngũ Duy vũ trụ. Hồi lâu sau, ánh mắt nàng loé lên vẻ ngạc nhiên: “Vũ trụ này… cũng thú vị đấy…”
Nói đến đây, nàng bỗng nhiên quay đầu. Ở phía xa xa có một tiểu nữ hài đang đứng!
Là Mộ Niệm Niệm!
Thánh Sứ nhìn Mộ Niệm Niệm. Một lát sau, nàng liếc nhìn xiên kẹo hồ lô trên tay Mộ Niệm Niệm, đoạn khẽ nói: “Ngươi rất mạnh!”
Mộ Niệm Niệm nói: “Bắc Hoang?”
Thánh Sứ gật đầu.