Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 132 - Chương 132: Dùng Eo Đã Có Thể Sống Thoải Mái

Chương 132: Dùng eo đã có thể sống thoải mái




Buổi tối trong tiệm rất đông vui, Chúc Hạ Dương lại gọi điện thoại cho Mạc Thần, vẫn không ai nghe máy như trước.

Dù sao tối ngày mốt cũng là sinh nhật của Mạc Thần, đến lúc đó sẽ đền bù cho cậu ta thật tốt.

Nhìn thấy Chúc Hạ Dương, rất nhiều khách khứa yêu cầu được chụp ảnh chung với cô, cô định từ chối nhưng mà lại cảm thấy như vậy sẽ khiến mọi người mất vui nên bèn phụ hoa chụp đại vài bức.

Chỉ một lát sau, Hiểu Uyển chui vào giữa đám người, kéo Chúc Hạ Dương nhỏ giọng nói: "Chị Hạ, có một người đàn ông tìm chị."

Đàn ông?

Đã trễ vậy rồi, ai còn tìm mình chứ?

Chúc Hạ Dương tỏ vẻ ái ngại đi ra ngoài, nhìn Trình Thư Dịch đứng trước mặt mình, cô ngẩn ra.

"Anh trai tên gì thế, đây là lần đầu anh đến tiệm sao, có cần tôi giới thiệu cho anh một số món ngọt không?"

Bộ váy ngắn có vẻ thùng thình đáng yêu mặc trên người dtn lại có vẻ cực kỳ quyến rũ, gương mặt xinh đẹp lại thêm giọng nói hấp dẫn thốt ra từ bờ môi hồng khiến bất cứ người đàn ông nào cũng không đỡ được sự hấp dẫn này.

Cô ta kéo góc áo của Trình Thư Dịch, Chúc Hạ Dương lại cảm thấy rất buồn nôn.

Nếu để cô ta biết anh trai trẻ trước mặt cô ta ban đêm sẽ là một trai bao thì cô ta sẽ có cảm giác gì nhỉ?

"Anh trai có tiện để lại số điện thoại không?"

"Được."

Trình Thư Dịch vừa cười vừa nói, rút tay ra khỏi tay của dtn, sau đó cầm điện thoại nhập số điện thoại của mình vào.

"Cảm ơn anh trai, nhớ nhé!" dtn quơ quơ điện thoại di động, đi đến bên cạnh, cơ thể mềm mại lắc một cái, nhìn vô cùng xinh đẹp.

"Tìm tôi làm gì?" Giọng nói của Chúc Hạ Dương lạnh nhạt.

Trình Thư Dịch nhìn chằm chằm vào Chúc Hạ Dương một lúc lâu rồi mới nói: "Không phải Lăng Lăng đã nói với em rồi sao, hôm nay tôi sẽ đưa em đến một buổi lễ đấu giá."

"Không phải anh nên đưa phú bà của anh đi theo sao?"

"Em đang ghẹo anh à?" Trình Thư Dịch áp sát lại, khiến Chúc Hạ Dương vội vàng lùi về phía sau.

Không phải anh ta nên đi cùng phú bà bao nuôi anh ta đến hội đấu giá sao, như thế mà trêu ghẹo sao?

"Tiệm của tôi rất bận, không có thời gian."

"Em biết sao tôi muốn dẫn em đi chứ?"

Nhìn vẻ mặt bình tĩnh không có vẻ gì mong đợi của Chúc Hạ Dương, Trình Thư Dịch thần bí nói: "Tôi đã xem những video của em, chắc chắn em sẽ hứng thú với thứ này của tôi."

"Nghe nói là pháp khí của thánh nữ gia tộc trừ tà Bắc Minh đã thất lạc hơn ngàn năm trước."

"Gia tộc Bắc Minh?" Chúc Hạ Dương giật mình.

Không trùng hợp vậy chứ, nếu như điều Trình Thư Dịch nói là sự thật vậy mình đi xem thử có khi sẽ tìm ra được manh mối về gia tộc Bắc Minh.

Thấy dáng vẻ động lòng của Chúc Hạ Dương, Trình Thư Dịch không nói gì kéo Chúc Hạ Dương ra khỏi tiệm, ngồi lên chiếc Lamborgini đậu ở bên ngoài.

Chúc Hạ Dương nhìn thấy chiếc xe thể thao hào nhoáng này, trong lòng rất bất bình.

Bản thân vất vả sớm hôm cố gắng mãi cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, mà trai bao chỉ cần dựa vào lực thắt lưng là cũng có thể sống thoải mái.

Thật sự là rất hận.

Sau khi xuống xem, Chúc Hạ Dương bị Trình Thư Dịch bắt đi thay một bộ quần áo khác, còn phải trang điểm.

Nghĩ đến đôi mắt của mình, Chúc Hạ Dương vội vàng ngăn cản, khiến tất cả mọi người đều đi ra ngoài, tự mình làm.

Nhìn bản thân trong gương, sau khi trang điểm đơn giản xong thì vẻ mặt càng tự tin hơn, có lẽ chính mình bình thường nhìn thấy cũng sẽ tự ti.

Nhưng mà đôi mắt này...

Chúc Hạ Dương đưa tay đeo kính râm lên sau đó ra khỏi phòng trang điểm.

"Đi thôi.

Trình Thư Dịch không nói gì, chứ như là anh ta không hề có hứng thú gì với vẻ đẹp của Chúc Hạ Dương, cũng không tò mò về việc tại sao cô lúc nào cũng đeo kính râm.

Chúc Hạ Dương đi theo Trình Thư Dịch lên tầng 15 rồi đi đến khách sảnh, rất nhiều người đều cầm một tấm thiệp đưa cho nhân viên lễ tân tiếp khách, sau đó được đi và, cô tò mò nhìn xung quanh, đi theo sau Trình Thư Dịch.

Mà khoảnh khắc lúc cô bước vào đó, rất nhiều ánh mắt đã bị sự tỏa sáng của cô thu hút nhìn về phía này.

Bình Luận (0)
Comment