Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 140 - Chương 140: Đôi Mắt Tinh Khiết

Chương 140: Đôi mắt tinh khiết




Ban đầu Chúc Hạ Dương còn tưởng rằng tất cả những trừ tà sư của gia tộc Bắc Minh đều là phụ nữ, dù sao thì lúc đến đây cũng không hề thấy được bất cứ một người đàn ông nào.

Nhưng mà lúc này trong đám người có nam có nữ, cô dùng tay che đi chỗ áo ở ngực bị rách của mình, rất lâu không phản ứng lại.

Trình Thư Dịch đi đến cởi áo vest của mình khoác lên cho Chúc Hạ Dương, cũng cài núc áo lại.

Chúc Hạ Dương bị hành động của anh ta làm ngạc nhiên. Người này lại còn biết cách săn sóc người khác vậy sao? Thảo nào có thể ăn cô của Thanh Lăng chặt như vậy, thủ đoạn này đúng là có thể mà.

Mặc dù mình đúng là mình có thành kiến với anh ta, nhưng mà lúc này vẫn phải cảm ơn anh ta.

"Xin lỗi, tôi khó có thể theo lời được." Chúc Hạ Dương xoay người rời đi, vừa đi được hai bước, nghe được lời của gia chủ gia tộc Bắc Minh thì lập tức dừng chân lại.

"Cô muốn tinh châu, vậy phải xem cô có đáng nhận được hay không."

"Bà nói bà thật sự có tinh châu?"

Chúc Hạ Dương nhanh chóng xoay người nhìn Vân Bà, nôn nóng muốn biết câu trả lời.

Khi nhận được cái gật đầu xác nhận, Chúc Hạ Dương siết chặt nắm đấm tháo kính của mình xuống. Cô nhắm mắt lại, lông mi dài rậm như là bị làm phép vậy, khiến người khác không thể rời mắt.

Gương mặt cực kỳ tinh tế xinh đẹp lại hết sức tự nhiên kia không chỉ khiến tất cả những cô gái phải thầm khen ngợi, càng làm tất cả những phái nam ở đây phải rung động.

"Mở mắt ra, cho tôi thấy mắt của cô." Giọng nói của Vân Bà nôn nóng, Chúc Hạ Dương từ từ mở hai mắt ra, trong nháy mắt đó tất cả mọi người đều có vẻ không thể tin, vô cùng ngạc nhiên hoảng hốt hô lên.

Tuy là gia tộc Bắc Minh của bọn họ đã xuống dốc, khi gặp việc ma quỷ tà đạo cũng đã không còn ai đến tìm bọn họ xin giúp đỡ, nhưng mà những trừ tà sư của gia tộc Bắc Minh bọn họ đều tồn tại như các đạo sĩ, việc bắt quỷ trừ tà vẫn là chức trách, nên ngày thường cũng sẽ đi bốn phương hàng yêu trừ ma. Vậy nên đã thấy rất nhiều chuyện tà môn trên đời, nhưng mà một con người có đôi mắt như vậy thì lại là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.

"Quả nhiên."

Trên mặt gia chủ hiện lên vẻ vui mừng, nói: "Vạn năm rồi, người có đôi mắt tinh khiết cuối cùng cũng xuất hiện, xem ra gia tộc Bắc Minh vẫn chưa đến đường cùng."

Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Chúc Hạ Dương, bà lão còn nói thêm: "Bà lão này có một việc muốn nhờ cô làm, nếu thành công thì cô không chỉ có được roi Trấn Tà, còn có thể biết được viên tinh châu đang ở đâu."

"Chuyện gì?"

Chúc Hạ Dương vội vàng hỏi.

Cô không hứng thú gì với roi Trấn Tà, nhưng mà vị trí của viên tinh châu thì cô nhất định phải biết.

"Dư Hi."

"Vâng."

Lão gia chủ vẫn chưa nói gì nhiều đã thấy Diên Hi tiến lên dẫn Chúc Hạ Dương đi, mà Trình Thư Dịch cũng đi theo.

Bà ta nhìn bóng lưng của Chúc Hạ Dương, khóe môi nở nụ cười khiến mọi người không thể hiểu được nụ cười này có ý nghĩa gì.

Một lúc lâu sau lão gia chủ xoay người nhìn Bắc Minh Nguyệt, thật lâu mới lên tiếng: "Nguyệt Nhi, sau này cung kính với Hạ cô nương một chút, không được lỗ mãng nữa."

Bắc Minh Nguyệt tức giận giậm chân. Rõ ràng là đã nói để mình làm thánh nữ, roi Trấn Tà cũng nên đưa mình. Nhưng mà bà cô lại làm ra quyết định như vậy, rốt cuộc là tại sao chứ?

"Tại sao bà lại muốn đưa roi trấn tà cho một người không rõ nguồn gốc như vậy, ba đã xử lý tốt mọi chuyện, bất cứ lúc nào cũng có thể giúp gia tộc Bắc Minh chấn hưng, nhưng mà bà..."

"Nguyệt Nhi, nếu như chuyện này thành công thì gia tộc Bắc Minh mới thật sự có thể đứng dậy được."

Không cam lòng để một gia tộc đã từng nổi danh cứ biến mất như vậy nên dù phải dùng một cách không vẻ vang gì để đứng lên lại thì bà ta cũng không muốn từ bỏ.

Nhưng bây giờ thì không giống vậy, người sở hữu đôi mắt tinh khiết lại xuất hiện, nhất định vận mệnh của nhà Bắc Minh có thể thay đổi.

Bình Luận (0)
Comment