Chúc Hạ Dương còn không nhớ bản thân đã dẫn đàn ông về lúc nào!
Chứ đừng nói là chạy lên giường!
“Này! Anh chui từ đâu ra vậy, là người hay là ma gì thì cũng mau đứng lên cho tôi!”
Đáp lại cô là một sự yên tĩnh.
Chúc Hạ Dương đặt đèn bàn xuống, đưa tay túm lấy.
Tên này là một thực thể, hẳn không phải ma rồi!
Chúc Hạ Dương túm lấy bàn chân trần của anh ta, dùng lực kéo khỏi giường, khiến anh ta bị lôi từ trên giường xuống đất.
Lúc này mới nhìn rõ mặt anh ta.
Lại là anh ta!
Anh ta mở mắt ra, đôi mắt xanh lam luôn có vẻ hơi đáng sợ.
“Anh…anh là ai, tại sao lại luôn xuất hiện bên cạnh tôi?”
Chúc Hạ Dương nhìn người trước mặt với vẻ hết sức cảnh giác, thấy anh ta nhúc nhích, vội vàng dùng hai tay che mặt dây chuyền lại.
Khó khăn lắm anh ta mới xuất hiện, lần này nhất định phải hỏi cho rõ ràng!
Người đàn ông từ dưới đất ngồi dậy, vẫn yên lặng chăm chú nhìn Chúc Hạ Dương.
Còn Chúc Hạ Dương thì nhanh chóng chạy đi tìm kính đen.
“Đôi mắt này, tôi nhìn thấy từ lâu rồi!”
Nghe người đàn ông lên tiếng, Chúc Hạ Dương xoay người lại nhìn anh ta.
Cô nhớ lần nào mình gặp được anh ta cũng đeo kính đen. Câu “nhìn thấy từ lâu” là từ lúc nào chứ?
Cô ôm lòng nghi ngờ từ từ ngồi xuống ghế.
“Cô không cần phải sợ, như tôi đã nói trước đó, chỉ mượn mặt dây chuyền của cô dùng một chút, ở trong đó dưỡng thương thôi.”
Người đàn ông vừa nói vừa nằm lên giường.
“Anh là ai?”
“Quỷ đế Hằng Cổ, cô có thể gọi tôi là Hạ…” Nói đến đây anh ta ngập ngừng, có vẻ không biết phải nói tiếp thế nào.
Quỷ đế Hằng Cổ?
Là cái quái gì vậy?
Quỷ đế là người rất ghê gớm chăng?
“Anh đang nói đùa phải không, quỷ đế mà bị thương sao? Hơn nữa, tôi nghĩ chắc anh biết tên tôi có chữ Hạ, nên cố tình nói lung tung chứ gì!”
Người đó nhắm mắt lại không quan tâm.
Ngay lúc Chúc Hạ Dương muốn kéo xuống giường lần nữa thì một ánh mắt bất ngờ làm cô mất hết can đảm.
Lẳng lặng ngồi xổm xuống bên cạnh chân giường.
“Tắt đèn!”
“Ừ.”
“Mặt dây chuyền của tôi có thể giúp anh dưỡng thương à?” Yên lặng một lúc lâu…Chúc Hạ Dương bất thình lình hỏi một câu.
“Ừ.”
“Nhưng tôi chưa bao giờ biết nó có tác dụng đó.”
“Vậy bây giờ cô đã biết.”
“Vậy anh thật sự là quỷ vương sao?” Điều này khiến trong lòng Chúc Hạ Dương có hơi kích động, bò lên giường nhìn vào khoảng không tối om bên kia.
“Ừ.”
“Vậy anh tên là gì?”
“Họ Hạ, tên thì quên rồi.”
“Ơ…Hạ… Hạ đại gia*, nếu anh là quỷ vương tại sao lại bị thương chứ?”
*Đại gia ở đây chỉ cách gọi tôn trọng với ông cụ lớn tuổi hoặc cách gọi những người quyền cao chức trọng.
Chúc Hạ Dương nghĩ, nếu là quỷ vương, chắc là một lão già rồi, gọi là Hạ đại gia có lẽ khá phù hợp.
“Yêu ma quỷ quái phá hư quỷ môn bỏ chạy, ngày đó tôi đuổi theo tên súc sinh kia đến đây, sau nhiều lần đánh nhau, cả hai chúng tôi đều bị thương.”
Giọng điệu của anh khá điềm tĩnh, giống như đang kể lại một chuyện không hề liên quan gì đến mình vậy.
“Vậy tại sao hôm nay anh lại đột nhiên xuất hiện ở trong chăn của tôi!” Đây mới chính là vấn đề quan trọng nhất!
“Kết hôn với cô.”
Cái gì? Kết hôn?
Chúc Hạ Dương như chết lặng, lập tức đứng bật dậy, mở đèn nhìn thẳng vào người đàn ông trên giường.
“Anh đến đây giở thói lưu manh à, ai muốn kết hôn với anh chứ, anh nằm mơ đi!”
“Cô là một cơ thể cực âm ngàn năm hiếm thấy, âm khí trên người cô rất nặng, có thể bản thân cô cũng không biết. Thể chất này rất dễ thu hút ma quỷ đến gần nhưng những tiểu quỷ vốn không thể đến gần cô. Cho nên thân xác và linh hồn này của cô là bảo vật bỏng tay của giới âm.”
Chúc Hạ Dương không hiểu người này nói những chuyện này với mình thì có lợi ích gì.
Tào lao!
“Sau đó thì sao?”
“Bây giờ tôi đang bị thương, cần âm khí của cô điều dưỡng, cho nên cô phải kết hôn với tôi!”
“Anh nằm mơ đi, tôi mới không thèm!”
Vẻ mặt Chúc Hạ Dương kiên quyết.
“Không kết hôn thì phải tìm một gốc cây hồng liễu, phải chọn một trong hai.”
Nhìn dáng vẻ tự tại của người nọ, Chúc Hạ Dương thật sự muốn đánh chết anh ta.
“Đó là cái gì?” Để không phải kết hôn với anh ta, xem ra chỉ có thể tìm thứ đó thôi.
Không đúng, rõ ràng là mình không cần phải chọn mà!
“Cây liễu tính âm không giống với cây liễu bình thường, lúc âm dương đan xen thay thế nhau thì lá cây sẽ thành màu đỏ, là lúc chặt lấy. Chỉ có nơi phong thủy hung sát mới mọc ra được loại cây này, nên cô phải cẩn thận, thời hạn là hai ngày.”
Đậu xanh, bản thân đã gặp phải loại người gì thế này? Đây là kiểu giao dịch ăn thịt người gì?