Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 171 - Chương 171: Ai Tin Người Đó Là Kẻ Ngốc

Chương 171: Ai tin người đó là kẻ ngốc




Dạ Minh buông Chúc Hạ Dương ra, đưa tay nắm lấy cằm của cô, đối mắt xanh lam nhìn cô.

Ánh mắt của anh rất chăm chú.

Chúc Hạ Dương tháo kính xuống, nhìn thẳng anh, nhưng một giây sau lại cúi đầu quay đi.

Mình có thể nhìn thấy tất cả các biểu cảm trong mắt anh, dù là ánh mắt lúc anh tức giận đáng sợ.

Nhưng mà mình thì sao? Trừ khiến người ta sợ hãi thì không có tác dụng gì cả.

Bản thân mình không hề có đôi mắt đẹp như U Liên.

"Đôi mắt của cô ấy rất đẹp, đôi mắt của hai người đều rất đẹp.

Chúc Hạ Dương thản nhiên nói, cái miệng nhỏ nhắn hơi chu, nhìn vô cùng hấp dẫn.

"Ai?"

"Anh không cho em tiếp xúc với người đàn ông khác, nhưng anh thì sao, không phải bên cạnh còn có người phụ nữ khác sao?"

Nghĩ đến U Liên, trong lòng Chúc Hạ Dương lại nổi lên lửa giận của sự ganh tỵ.

Đốt cháy khiến lòng cô rất khó chịu.

Dạ Minh dừng một chút, khóe môi lập tức nhếch lên nụ cười hài lòng.

Tiểu yêu tinh này!

Dạ Minh đưa tay kéo chs nhưng không ngờ cánh tay kia lại tránh sang bên cạnh khiến tay anh bắt hụt.

"Đừng đụng vào tôi, đàn ông thối."

"Ghen sao?" Dạ Minh hỏi.

"Đúng vậy, ghen đấy thì làm sao? Ý kiến à?" Dạ Minh lại kéo cô qua, giam cầm thân thể nhỏ nhắn của cô trong lồng ngực mình.

"U Liên là thuộc hạ đắc lực của anh, anh đã sớm xem cô ấy như em gái, em hoàn toàn có thể yên tâm về cô ấy.

"Cắt, ai tin thì người đó là kẻ ngốc." Chúc Hạ Dương đặt bàn tay tinh tế trên vòm ngực của Dạ Minh, siết chặt áo của anh.

"Đồ ngốc!" Dạ Minh cười ngọt ngào, lại có vẻ khổ sở.

Một vạn năm hối hận và nhớ nhung, anh đã biết mình muốn gì từ lâu rồi.

Người trước mắt này, lần này anh sẽ không buông tay. Cũng không ai có thể giành được.

Bàn tay to cầm lấy cằm của cô, nhìn chăm chú một lúc lâu, sau đó bỗng nhiên hôn lên đôi môi mọng của cô.

Ngày hôm sau, Chúc Hạ Dương nhìn Dạ Minh đang ngủ bên cạnh, đưa tay xoa xoa tóc đen của anh.

Giữa mái tóc đen dày lại có một sợi bạc.

Quỷ cũng có tóc bạc sao?

Vốn định nhổ cho anh nhưng mà lại không muốn phá hỏng phong cảnh trước mắt này.

Lúc người này ngủ gương mặt nhìn thật là hấp dẫn.

Chúc Hạ Dương đang định đứng dậy, eo lại bị nắm lại.

"Dậy rồi?"

"Nằm với anh một lúc." Dáng vẻ của Dạ Minh giống như một đứa trẻ vậy, ánh mắt đầy chờ mong khiến Chúc Hạ Dương không đành lòng từ chối.

Chúc Hạ Dương nằm đối mặt với Dạ Minh, để mặc anh đặt tay lên hông mình.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, Chúc Hạ Dương xấu hổ nhìn đi chỗ khác.

"Hạ Dương."

"Sao?"

Bị Dạ Minh nghiêm túc gọi tên như vậy, Chúc Hạ Dương thật sự cảm thấy không quen.

Nhưng mà cảm giác này cũng rất kỳ diệu.

Lúc này cô cảm nhận được mình và Dạ Minh cũng chỉ là một chàng trai và một cô gái bình thường.

Chứ không phải là một trừ tà sư và một quỷ vương cách biệt âm dương.

"Em hấp dẫn như vậy, anh sợ mình thật sự nhịn không được."

Nhịn không được!

Chúc Hạ Dương sửng sốt nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh hỏi: "Nhịn không được... gì cơ?"

Dạ Minh cười khẽ, nhích người lại gần cô hơn, nói nhỏ bên tai cô, chỉ thấy gò má Chúc Hạ Dương đỏ bừng, vùi cả đầu mình vào lồng ngực anh.

Chúc Hạ Dương biết thể chất của mình rất đặc biệt, là một vật dẫn không ngừng hút vật dẫn.

Dạ Minh chỉ nằm bên cạnh mình cũng đã khiến mình uể oải thích ngủ, chỉ hôn thôi đã tiêu hao mạng sống, nếu quan hệ thì càng không dám tưởng tượng.

"Yên tâm, anh nhất định sẽ khống chế bản thân, chắc chắn không làm em chịu chút tổn thương nào." Nói xong Dạ Minh nhẹ nhàng hôn một cái lên trán Chúc Hạ Dương, vô cùng dịu dàng.

Trong ánh mắt đầy sự cưng chiều.

Bình Luận (0)
Comment