Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 176 - Chương 176: Cha Con Lý Thành

Chương 176: Cha con Lý Thành




Phía sau Trình Dục Tường có một người đàn ông trung niên đang đứng, người này trẻ trung hơn ông ta nhiều.

Mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, gương mặt trắng bệch đang đứng phía sau Trình Dục Tường.

Lúc Chúc Hạ Dương mới đến đã thấy người đàn ông đứng đó, mà người đàn ông đó nhìn thấy mình cũng không hề có vẻ e ngại gì.

Cũng có thể thấy được trên người Trình Dục Tường có âm khí rất đặc, xem ra người đàn ông đó đã đi theo ông ta rất lâu rồi.

"Ông chính là người mà ông ấy muốn gặp sao?"

"Có lẽ tôi là người mà ông ta không muốn gặp nhất." Người đàn ông đó mềm mỏng nói, lạnh lùng nhìn mặt Trình Dục Tường.

Nói không muốn gặp cũng đúng, nói không dám gặp thì càng đúng hơn.

"Ông ta không muốn gặp ông không quan trọng, nhưng tôi nghĩ ông nhất định muốn để ông ta nhìn thấy mình."

Nói xong Chúc Hạ Dương đi đến chỗ người đàn ông đứng, châm lửa đốt một lá bùa vẽ ba vòng lên đầu ông ta.

Một giây sau, một người quen dần dần xuất hiện trước mặt Trình Dục Tường, ông ta hét lên một tiếng lùi lại.

"Lý Thành."

Sự hoảng sợ trên mặt Trình Dục Tường rất nhanh đã biến mất, con ngươi u ám, bỗng đi đến chỗ của người đàn ông.

"Là tôi có lỗi với ông và em dâu, ông lấy mạng tôi đi."

Lý Thành cười lạnh một tiếng, trả lời:

"Cần mạng của ông để làm gì? Chúng tôi cũng không thể sống lại, cũng không thể nào ôm con gái mà chúng tôi yêu quý nhất."

"Xin lỗi, năm đó tôi thật sự bị ma xui quỷ khiến, mấy năm nay tôi vẫn luôn xem Nhược Lâm là con gái ruột, là vì muốn bù đắp sai lầm."

"Bây giờ Nhược Lâm cũng đã trưởng thành, có thể cùng Thư Dịch chăm sóc lẫn nhau, tôi cũng yên tâm đi rồi."

Lý Thành nhìn Trình Dục Tường, ánh mắt lạnh băng khiến trong lòng ông ta âm ỉ đau.

"Những thứ Nhược Lâm có vốn là nên thuộc về nó, ông không hề làm gì bối thường, Trình Dục Tường, lẽ nào ông không muốn biết vì sao hai người vợ trước của ông không thể sinh con cho ông sao?"

"Có ý gì?" Trình Dục Tường kinh ngạc hoảng hốt mở to mắt nhìn Lý Thành.

"Ha ha... Tôi biết Trình Dục Tường ông thủ đoạn độc ác, không chuyện gì là không thể làm, sự quan tâm giả tạo giành cho Nhược Lâm cũng không thể lâu dài, nên mỗi khi vợ ông mang thai, tôi sẽ khiến bọn họ hư thai, kể từ đó thì ông cũng chỉ có thể xem Nhược Lâm là con ruột của mình."

"Ông..." Mặt mày Trình Dục Tường tái xanh nhìn Lý Thành, sau đó nhắm chặt hai mắt, đè nén sự đau đớn và lửa giận trong lòng.

Bản thân mình vì muốn độc chiếm công ty nên đã hại chết vợ chồng họ, đây cũng là báo ứng của mình.

Chỉ là lại khiến những đứa con chưa chào đời của mình phải gánh chịu.

May mắn, bây giờ vẫn còn Thư Dịch.

"Trình Dục Tường, tôi không cần mạng của ông, mạng của ông tự có người đến lấy, tôi không mong con gái tôi có chút quan hệ gì với nhà họ Trình, nên bảo con trai riêng của ông tránh xa con gái tôi một chút."

Nghe lời Lý Thành nói, Trình Dục Tường gật mạnh đầu, sau đó nói:

"Tôi đồng ý với ông, nhưng mà Nhược Lâm ở phòng bên cạnh, ông không gặp con bé sao?"

Lý Thành nhìn Chúc Hạ Dương giống như đang thăm dò sự đồng ý, thấy Chúc Hạ Dương gật đầu, ông ta bước chân đi ra ngoài.

Cửa phòng lập tức bị mở ra, Thanh Mai và Lý Nhược Lâm cùng quay đầu nhìn lại.

"Chú, sao vậy? Đây là..."

Một giây sau, như nhớ đến điều gì, hai mắt cô ta mở lớn, vẻ mặt không thể tin được.

"Người này... Không phải là người đàn ông trong hình gia đình mình kia sao? Cha của mình!

"Cha?"

"Nhược Lâm!" Lý Thành chảy nước mắt.

"Xin lỗi Nhược Lâm, cha không thể ở bên cạnh con, vất vả cho con rồi."

"Cha." Lý Nhược Lâm trào nước mắt, bỗng nhào đến.

"Cha, người của cha thật lạnh..."

Lý Thành nghẹn ngào một lúc lâu vẫn chưa thể nói thành lời, từ sau khi hồn rời khỏi xác, ông ta chưa từng nghĩ đến việc có thể lại được ôm con gái mình.

Mà lúc này mình lại xuất hiện sau khi đã biến mất khỏi thế giới của con bé lâu như vậy.

Nhất định trong lòng con gái còn đau còn khó chịu hơn mình nhiều.

Bình Luận (0)
Comment