Ở quỷ môn quan, một quỷ sai đầu rắn đang ngáp, đứng bên cạnh là một quỷ sai đầu trâu, nhìn hai người rất khác biệt.
Quỷ sai đầu rắn không tỉnh táo nổi, ngái ngủ nhìn quỷ sai đầu trâu.
"Huynh đệ, giúp tôi canh trừng một lát, trước đó có một huynh đệ cùng canh chừng với tôi vì ngủ gật nên bị bắt, ném đi đầu thai làm một con ruồi, hạnh phúc kiếp sau của tôi phải dựa vào cậu rồi."
Đầu trâu ưỡn ngực ngẩng đầu nhìn về phía trước, từ tốn nói: "Vậy mà anh còn ngủ."
"Rắn đến mùa đông thì sẽ ngủ đông mà, đây là tập tính của chúng tôi, tôi cũng không muốn mà."
Nghĩ lại tầm này nếu mình ở dương gian thì vẫn đang nằm trong hang ngủ một giấc ngon lành, nhưng mà khi đến đây thì một năm cả bốn mùa đều giống mùa đông thì cũng thôi đi, dù đến mùa đông cũng không được nghỉ.
Chỉ cần ngủ gật là sẽ bị bắt đi đầu thai làm ruồi, khó khăn lắm mới từ giòi biến thành ruồi, sau đó lại bị tát một cái chết.
Nghĩ thôi đã cảm thấy đau lòng.
Nếu như mình có cơ hội thì nhất định phải đấu tranh để được nghỉ làm, phản đối cách làm việc tàn nhẫn này của địa phủ.
"Được rồi, anh mau ngủ đi, tôi sẽ trông chừng giúp anh."
Đầu Trâu đưa tay lau nước mắt, cứ như là đã bị cảm động rồi.
Đầu rắn cười hì gì, nói lời cảm ơn, nhanh chóng nằm xuống bên cạnh quỷ môn quan.
Quỷ môn có kết giới và linh lực riêng, có thể cản người dương và người ngoài đến, mà quỷ sai canh cửa chỉ có tác dụng đi thông báo.
Rất nhanh đầu rắn đã ngủ say khò khò bên cạnh, đầu trâu nhìn thấy trước mắt bỗng hiện lên một cái bóng, hoảng sợ giật mình, sau đó dụi dụi mắt trâu.
"Huynh đệ, huynh đệ, mau tỉnh lại đi." Đầu trâu la lớn, sau đó thấy đầu rắn không hề nhúc nhích thì đưa chân đá gã.
"Mau tỉnh lại đi."
Cuối cùng đầu trâu cũng không đánh thức được người này, rốt cuộc nó cũng biết tại sao huynh đệ kia lại bị bắt đi đầu thai làm ruồi rồi.
Tên này khi ngủ thì vốn không thể đánh thức được, ở âm giới cũng không hề có tác dụng gì.
Đầu trâu vừa mới nhúc nhích người thì một người phụ nữ đã xuất hiện trước mặt nó.
"Người... người là ai?"
"Ta là ai há một tiểu quỷ có thể quản, mau mở cửa cho ta."
Đầu trâu nhìn người phụ nữ trước mắt, nó có thể cảm nhận được hơi thở trên người của người này không giống với người của âm giới, cho thấy địa vị của người này rất cao.
"Ta cũng không muốn xông vào, để ngươi đi báo với diêm vương của các người một tiếng, nói Nhược Tương Ly ta đứng tại đây chờ ông ta nghênh đón."
Nghe vậy đầu trâu ngẩn ra, nhanh chóng xoay người đi vào trong quỷ mồn, tìm quỷ sau truyền tin hét lớn báo cho diêm vương.
Trong lòng nơm nớp lo sợ.
Cũng không biết người phụ nữ đó có lai lịch thế nào, lại còn dám để diêm vương đến nghênh đón cô ta.
Chẳng lẽ là đang cố tình chuốc lấy phiền phức?
Rất nhanh diêm vương đã thực sự ngồi trên kiệu được khiêng đến.
Lúc ra khỏi kiệu, trên mặt ông ta nở nụ cười mà trước giờ bọn họ chưa từng thấy.
Một diêm vương lại có thể cười... như chó thè lưỡi vậy.
"Tiên cô đại giá quang lâm, không biết là có chuyện gì vậy?" Diêm vương cười híp mắt đi đến khiến những quỷ sai có mặt đều ngạc nhiên há hốc mồm.
Mà vẻ mặt của diêm vương lại vô cùng tự nhiên, cứ như đây là thái độ rất bình thường vậy.
Cũng khó trách, âm thọ của những tiểu quỷ rất ngắn, thường phải chuyển thế đầu thai, diêm vương không ngờ là Nhược Tương Ly này sẽ trở lại âm giới, cũng vì mặt mũi của mình nên cũng không nói với những quỷ sai mới đến này là cần phải cẩn thận người phụ nữ này.
"Chẳng lẽ không mời bổn tiên cô vào trong ngồi một chút?"
"Ha ha ha, địa phủ này không có gì có thể lọt vào mắt thần của tiên cô, không khí cũng không hợp, tiên cô vẫn nên đứng ở đây nói đi."
Nhược Tương Ly thấy Diêm Vương có vẻ không muốn cho mình vào trong nên sắc mặt không tốt, đưa tay đẩy tên Diêm Vương to con ra, đi thẳng về phía quỷ môn.