Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 202 - Chương 202: Lấy Âm Thai

Chương 202: Lấy âm thai




Chúc Hạ Dương nghĩ kỹ cũng thấy đúng, dù sao thì chuyện như vậy đúng là con gái khó nói với cha mình.

"Ngay cả chính cô cũng không biết tại sao lại trêu chọc đến một nhân vật lợi hại như vậy sao? Cô suy nghĩ kỹ một chút, có xảy ra chuyện gì kỳ lạ không?

Dư Sanh nghiêm túc suy nghĩ một lát sau đó lắc đầu.

Chúc Hạ Dương và Dư Hi liếc mắt nhìn đối phương.

Chẳng lẽ Túc Âm tự chủ động đến tìm Dư Sanh?

Nhưng mà Chúc Hạ Dương cảm thấy khả năng này cũng không lớn, dù sao Dư Sanh cũng chính là một người bình thường, theo lý thì sẽ không có liên quan gì đến âm giơi.

Chúc Hạ Dương suy nghĩ một chút, tuy là điều tra nguyên nhân là chuyện rất quan trọng, nhưng lấy âm thai ra khỏi bụng Dư Sanh sẽ quan trọng hơn.

"Dư tiểu thư, thời gian âm thai ở trong bụng cô vẫn chưa lâu lắm, nhưng dù sao cũng là âm thai, thời gian ở trong bụng không giống với những đứa trẻ bình thường, đứa trẻ này hút quá nhiều tinh khí của cô, tôi có thể giúp cô lấy nó ra, nhưng mà sẽ rất đau đớn."

Chúc Hạ Dương nói, nhìn Dư Sanh như đang đợi câu trả lời của cô ấy.

Mà trên mặt Dư Sanh hiện lên sự chần chừ.

"Dư tiểu thư đang lo lắng chuyện gì?"

"Dù tôi không biết tại sao quỷ vương kia lại tìm tới mình, cũng không biết hắn muốn làm gì, nhưng đứa nhỏ này..."

Hóa ra cảm giác của Dư Sanh là tâm trạng của phần lớn những người mẹ, ở trong bụng mình là máu mủ của mình, muốn bỏ đi thì cũng hơi e ngại và không nỡ.

"Dư tiểu thư, đứa nhỏ trong bụng của cô không phải là em bé, chỉ là một người âm đang mượn dùng cơ thể của cô để sinh ra một người âm khác mà thôi. Sau này khi âm thai sinh ra thì cô cũng là lúc mà cô rời khỏi thế giới này." Dư Hi đi về phía trước một bước, cẩn thận nói.

"Nhưng mà..."

"Tính tình của Dư tiểu thư lương thiện, chúng tôi có thể hiểu, nhưng mà cô phải nghĩ cho kỹ, có thật sự muốn hy sinh tính mạng của mình để sinh ra một âm thai của một người đàn ông âm giới không quan tâm đến sống chết của mình hay không."

Chúc Hạ Dương thản nhiên nói, về chuyện Dư Sanh có muốn giữ lại âm thai này hay không, cô cũng không có ý kiến, dù sao thì đó cũng là lựa chọn của cô ấy.

Mà Túc Âm đột nhiên đến tìm cô ấy, có ý đồ gì khác hay không cũng khó nói, hơn nữa cô cũng không muốn vô duyên vô cớ hy sinh bản thân, Chúc Hạ Dương cảm thấy không đáng.

Ba Dư không ngại quỳ xuống chân một người đáng tuổi con như mình cũng chỉ vì muốn giúp con gái thoát khỏi tai họa, không lẽ Dư Sanh nhất định phải giữ lại âm thai này sao?

"Xin hai vị giúp tôi lấy cái thai này ra!"

Sau khi nhận được câu trả lời, Chúc Hạ Dương và Dư Hi bắt đầu bận rộn.

Dư Sanh nằm trên giường nhắm hai mắt, hai tay siết thành nắm đấm có vẻ rất căng thẳng hoảng sợ.

Chúc Hạ Dương đút cho cô ấy một chất lỏng màu đen, sau đó pha máu của mình vào chu sa rồi vẽ bùa chú lên bụng, lại dùng máu chó mực vẽ một đường lên người Dư Sanh, giống như vẽ một cái lưới lớn bao vây cô ấy lại.

Dư Sanh bắt đầu thở dốc, vẻ mặt đau đớn, trên trán lấm tấm mồ hôi hột.

Cô ấy cắn chặt môi, trong bụng truyền đến cơn đau làm cho hai tay cô ấy siết chặt đến ga giường, cả người căng thẳng.

Dư Hi lấy một cái khăn lông cuốn lại nhét vào miệng Dư Sanh để cô ấy cắn, tránh cho lúc đau quá lại vô ý cắn phải đầu lưỡi.

Ba Dư đi ra đi vào bên ngoài phòng, không dám thả lỏng giây nào.

Chúc Hạ Dương biết lấy quá trình lấy âm thai ra rất đau đớn, chẳng những chén máu gà đã được đốt bùa chú đang quấy nhiễu âm thai trong bụng, chỉ là âm thai này nhúc nhích thôi đã đau lắm rồi.

Dù mới chỉ một tuần ngắn ngủi, nhìn vào cái bụng cao ngất của Dư Sanh có thể thấy âm thai này hẳn là lớn rất nhanh.

Bình Luận (0)
Comment